Hôm nay ông hóa trang, so với trông như hai khác , nếu ông chủ động gọi, Lạc Di cũng sẽ nhận ông .
Lạc Di chút thích ứng với khuôn mặt giả của ông : “Đây là lẽ thường ?”
Kho tàng kiến thức của cô phong phú hơn bình thường nhiều, khi chỉ cần liếc mắt tạp chí, cũng thể ghi nhớ nhiều lượng kiến thức.
Có đầu óc , trí nhớ , sẽ kiến thức trở nên phong phú.
Khóe miệng Nhiếp Khôn Minh giật giật, tới nữa , học bá chính là như .
Ông luôn quên mất chuyện .
“Tiểu thư Lạc Di.” Một giọng kinh ngạc vang lên, đó là nhóm của Mesa: “Chị cũng ở đây ? Hôm qua còn đưa thiệp mời cho chị, nhưng tìm thấy cả, ngờ chúng gặp ở đây.
Lạc Di mỉm : “Đây chính là duyên phận.”
Mesa lập tức vui vẻ mặt, lôi kéo Lạc Di thiết bắt chuyện.
Lạc Di cũng cự tuyệt, cô thoáng qua Sarah trong đám , Sarah vẫn xinh tuyệt trần như , nhưng cả ỉu xìu, sắc mặt kém, tuyệt đối giống một cô dâu mới cưới.
Mesa ánh mắt, lặng lẽ : “Chị gái của em trở về học, đáng tiếc cha đồng ý, cứ nhất quyết bắt chị gả cho đàn ông , là cháu trai của nhà đẻ đại vương phi, xem như càng thêm , nhưng trong nhà ba vợ, hai mươi mấy đứa con .”
Khóe miệng Lạc Di giật giật: “Mọi chỗ em đều như ?”
Ánh mắt Mesa ảm đạm: “Ừ, con gái nhân quyền, cho dù là công chúa, cũng quyền tự chủ hôn nhân, tác dụng lớn nhất của chúng em chính là liên hôn.”
Lạc Di nhịn hỏi: “Không phản kháng ?”
Sắc mặt Mesa đổi: “Có chứ, chị họ em liền phản kháng, bỏ trốn cùng , kết quả bắt trở về, con trai xử tử, chị họ em thì nhốt, cuộc sống của chị thảm, thường xuyên đánh.”
Cái gọi là g.i.ế.c gà dọa khỉ, tất cả sợ, quả nhiên, khi xảy chuyện tất cả đều an phận, ngoan ngoãn tiếp nhận sự sắp xếp của vận mệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-920.html.]
Tâm trạng của Lạc Di chút nặng nề: “Sarah, Nicole và Linda đều nhớ em, cơ hội thì hãy liên lạc nhiều hơn .”
Trong mắt Sarah hiện lên một tia sáng, những ngày cô học ở Harvard là thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời của cô .
“Em cũng nhớ họ. Họ thế nào ?”
“Cũng .”
Sarah chủ động qua, khẽ kéo lấy quần áo của Lạc Di, Lạc Di lặng lẽ theo cô đến chỗ yên tĩnh, Mesa theo các cô từ phía xa, nhưng cũng tới gần, đề phòng những xung quanh.
Sarah lấy hết can đảm và hỏi: “Anh thế nào ?”
Ngay cả tên bạn trai cô cũng dám nhắc tới, nhắc tới sẽ đau lòng.
Lạc Di cô thật lâu: “Anh đánh một trận, nghỉ học nửa năm.”
Mắt Sarah lập tức đỏ lên, lã chã : “Nếu thể... xin hãy giúp .”
Nghĩ tới con trai nhiệt tình cởi mở , cô vẫn thể kìm nén sự đau lòng, nhưng cô cũng biện pháp nào.
Lạc Di vỗ vỗ bả vai của cô , nhẹ nhàng hỏi: “Vận mệnh ở trong tay khác, liều mạng mà cam tâm ?”
Sarah sững sờ cô: “Cô phong tục của đất nước chúng ...”
Cô căn bản thoát khỏi vận mệnh định của .
“Cũng thể, xem họ nguyện ý trả cái giá gì.” Lạc Di thản nhiên : “Khi còn bé còn học nổi, ăn đủ no mặc đủ ấm, tâm nguyện lớn nhất năm mới chính là ăn một bữa cơm no, ăn một miếng thịt.”
“ bây giờ, thể phát biểu tại hội nghị học thuật quốc tế với tư cách là đại biểu ưu tú nhất, tiếng thuộc về , thể hiện sức mạnh thuộc về .”
Sarah trợn mắt há hốc mồm: “ vẫn cho rằng cô xuất từ quý tộc.”
Lạc Di khí chất vô cùng , cử chỉ nho nhã, phong độ bất phàm, thua kém gì những hoàng tử, công chúa như bọn họ.
“Tất cả những gì đều dựa sự nỗ lực của mà .” Lạc Di chỉ chính : “ nắm giữ vận mệnh của , cô, cũng thể.”