Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 957

Cập nhật lúc: 2025-03-26 13:22:39
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Di nhàn nhã, thậm chí còn gọi phục vụ đến đặt một bài hát ‘Smile Without You’

Nghe giọng hát du dương, cô nhẹ nhàng ngâm nga theo, cảm thấy vô cùng thư thái.

Sau khi bài hát, ông Damon cuối cùng cũng lên tiếng: "Vậy cũng thẳng thắn với luôn, đánh giá khá cao về khả năng của cô Lạc Di, nên sẽ sẵn sàng cược một phen, cô Lạc Di, cô cái gì?"

Khóe miệng Lạc Di hiện lên nụ : “51% chứng khoán J.P.”

Đó là một công ty chứng khoán mới thành lập, hoạt động kinh doanh nhiều nhưng gia tộc Damon xây dựng tỉ mỉ, hiện tại đang do cha Nicole điều hành.

Ông Damon sốc, ông đột ngột dậy: "Chuyện thể."

Các quan khách cách đó xa lượt qua, lúc ông mới nhận mất bình tĩnh, gương mặt đỏ bừng.

Lạc Di tùy ý : "Đây là công ty chứng khoán mới thành lập, các ngài cũng hẳn là đánh giá cao, nhưng mà thích."

Cho giá trời đất mặc cả, đó chính là cách ăn.

“Chỉ là thích thôi ?” Đầu óc Damon cuồng, cô ngừng theo đuổi con đường nghiên cứu khoa học, tại chọn công ty chứng khoán? Chắc chắn vấn gì đó ở đây: “ thấy , 5%."

Nicole ngẩn , cha cô thực sự sẵn sàng mặc cả? Không nên xắn tay áo lên rời ?

Lạc Di gọi món tráng miệng, tùy ý : “Ngài chặt mạnh quá, .”

Chính lời tùy ý khiến ông Damon suy nghĩ khá nhiều: “Cô chỉ liền một nửa cổ phần của công ty chứng khoán, để giải thích với ban giám đốc, 5% là giới hạn mà thể đưa .”

Lạc Di lùi một bước, : “45%.”

Damon cố chấp, nhất quyết chịu nhượng bộ: “Chỉ thể là 5%.”

“Vậy thôi , cơ hội chúng sẽ hợp tác.” Lạc Di tỏ vẻ tiếc nuối: “Đáng tiếc, cơ hội chỉ một trong đời.”

Ông Damon thấy rõ câu , trong lòng giao động, rốt cuộc là cơ hội gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-957.html.]

Tiêu Thanh Bình cắn mấy miếng tráng miệng do Nhạc Nghị đưa cho sờ sờ bụng, no nê.

món tráng miệng thể lấp đầy dày: "Có gì mà tiếc chứ, nhà thì đổi nhà khác, nước Mỹ thiếu nhất chính là giàu."

Lạc Di cũng là kẻ dễ bắt nạt, bên thì đổi bên khác: "Cũng , ngài Damon. Cảm ơn sự tiếp đãi nhiệt tình của ngài.”

Tiêu Thanh Bình uống xong món tráng miệng lau miệng, kéo Lạc Di dậy, chuẩn lời tạm biệt.

Thấy họ nghiêm túc, ông Damon trở nên lo lắng: “Chờ , 10%, thể nhiều thêm nữa."

Ông trực giác rằng nếu bỏ cuộc, ông sẽ hối hận suốt đời.

Ngày xưa, chính vì trực giác nhạy bén giúp ông vượt qua ít khó khăn.

Tâm lý đàm phán quan trọng, nếu ông thể bình tĩnh thì thua gần hết .

Lạc Di đảo tròng mắt: “30%.”

“Cô như thật sự còn cách nào đàm phán nữa, 15%.”

“Vậy thì mỗi lùi một bước, 20%.” Lạc Di điềm tĩnh như thể cô kiểm soát thứ: "Nếu dám lời , thì tất nhiên là lòng tin, dù gia tộc Damon của ngài cũng một gia tộc bình thường, cũng khả năng đắc tội ngài."

Cô thẳng thắn bày tỏ thái độ, đây chỉ là một tấm vé, tham gia thì tùy, tất cả đều là tự nguyện.

Ông Damon hít một thật sâu, cược thôi!: "Được, thành giao."

Lạc Di mỉm bắt tay ông : “Đây sẽ là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời ngài.”

Bọn họ rời , Nicole nhịn hét lên: "Cha, cha điên ? Sao cha đồng ý với điều kiện buồn như , cha định giải thích thế nào với gia tộc đây?"

Chuyện quá hoang đường, quá điên rồ, giống như .

Một dám , một dám đồng ý! Thế giới điên ?

Ông Damon vô cùng phấn khích, tim đập nhanh, đôi mắt ông sáng lên: "Con Lạc Di là như thế nào ?"

Nicole chút sợ hãi, trạng thái của cha cô chút đáng sợ: “Cô thông minh, tài năng, nguyên tắc, điềm tĩnh và khôn ngoan."

Loading...