Khóe miệng Lạc Di nhếch lên, như con cáo nhỏ ăn trộm dầu: "Em quản gì? Em còn ước họ thành kẻ thù kìa."
Dương Nam Ba: “...”
"Ý em là ?"
"Nếu như mối quan hệ của họ quá , bọn họ sẽ liên kết với , điều đối với chúng quá bất lợi." Lạc Di hao tâm tổn sức mới biến thứ thành cục diện mắt: "Em đưa nhiều như cuộc, chính vì họ thống nhất."
Nhiều thì dễ gây ầm ĩ, còn cô thể đục nước béo cò.
Dương Nam Ba thể thừa nhận cô tính toán chu : "Ngày nào em cũng nghĩ mấy chuyện , chẳng trách cao lên ."
Lạc Di ha ha: “Nếu kiếm một cô bạn gái như thế , thì cao lớn như cũng vô ích thôi."
Cùng tổn thương lẫn .
Dương Nam Ba buồn , chịu nhận thua: "Có việc gì em ?"
Lạc Di nhún nhún vai: “Có chứ, nấu ăn, hầu hạ đàn ông, chăm sóc con cái.”
Dương Nam Ba cách nào tưởng tượng dáng vẻ cô vợ hiền truyền thống: “Em bản lĩnh, cơm đầu bếp nấu, một đàn ông thể hầu hạ em, nhưng còn con cái thì bây giờ?”
"Có bảo mẫu mà, đàn ông cũng thể hỗ trợ chăm sóc. Nếu thực sự thì sinh thôi." Lạc Di bao giờ nghĩ rằng giá trị lớn nhất của phụ nữ ở việc giúp chồng dạy con.
Phụ nữ hết là một con , một sống vì chính , nhân cách độc lập, bước thế giới một cách độc lập và tên tuổi.
Thay vì vợ của nào đó, chỉ phụ thuộc khác.
Sinh con là quyền lựa chọn của , nếu như sinh thì sẽ vì yêu quý, sẽ trách nhiệm với con đến cùng.
Không giống như một , sinh con mà nuôi dưỡng, giáo dục, thậm chí còn bỏ mặc con .
Dương Nam Ba trợn mắt há hốc mồm: "Em ngược với đạo lý như , sẽ đời dè bỉu đấy."
Anh chỉ sợ cô tổn thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-992.html.]
Lạc Di khỏi vui vẻ, đàn ông ngược đạo lý là cá tính, phụ nữ ngược đạo lý là phụ nữ , chậc chậc chậc.
"Anh nghĩ em quan tâm ? Làm gì ai quản đến đầu em chứ?"
Dương Nam Ba im lặng, quên mất cô gái mặt tuổi còn trẻ thu hoạch vô thành tựu, là phó bộ trưởng, là sự tồn tại mà khác ao ước cả đời.
Người đời chỉ trỏ vốn đả thương cô.
Cùng lúc đó, Cục trưởng Cục Tình báo Edward tin tức: "Lạc Di bí mật tổ chức một buổi gặp gỡ ? Người tham dự hội nghị gồm những ai?"
Cuối cùng cũng lộ đuôi hồ ly .
"John Bach, ngài Chris Damon, ngài Jacques-Yves-Robert, Joe Harris, Hoàng tử Saudi..."
Theo lời của cấp , sắc mặt của cục trưởng càng ngày càng khó chịu.
Mỗi trong họ đều là những nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu của xã hội, giàu , quyền thế, nên tùy tiện gây .
Cấp thận trọng hỏi: "Có nên mời bọn họ đến uống ?"
Cục trưởng tức giận trừng mắt cấp , đều là những nhân vật m.á.u mặt, sự chắc chắn tuyệt đối nào cả, ông nào dám dám động chứ?
, rốt cuộc Lạc Di tụ họp cùng với những , là gì chứ? Luôn cảm giác như chả chuyện lành gì.
"Đừng hành động hấp tấp, tiếp tục theo dõi, đặc biệt là ông Nam Ba của Công ty Bắc Đẩu A."
Tất nhiên lựa hồng mềm mà bóp.
"Ừ."
Dương Nam Ba nhạy cảm với việc luôn chằm chằm, nhưng ầm ĩ, ngày nào cũng họp hành, ít xem nhiều, vẻ cố gắng lôi kéo các bên.
Đây chính là ý của Lạc Di, nếu hiểu thì hãy ít .
Anh loanh quanh khi họp xong, mà lặng lẽ ở trong khách sạn, gần với căn hộ mà Lạc Di ở.
Chỉ bàn bạc về việc chia cổ phần như thế nào cũng mất hơn một tháng, Lạc Di chút sốt ruột, liền tổ chức một buổi tiệc Giáng sinh, mời cùng chơi.