Nói , tất cả mầm tại họa đều là do Lạc Di gây , đặt tầm mắt bên cạnh cô, tin thể đối phó với cô.
"Cậu nghĩ cách cho cô yêu , cô là một mù quáng trong tình yêu, sẽ chiến đấu đến c.h.ế.t vì Blake, nếu cô yêu , sẽ thể kiểm soát cô ." Cục trưởng lệnh cho , còn lấy một tấm séc: "Đây là quỹ hoạt động, dùng nó để mời cô ăn tối nhiều hơn, mua thêm chút hoa tươi."
Ông g.i.ế.c Lạc Di, cũng bắt , chỉ sắp xếp một kẻ cặn bã cho Lạc Di mà thôi.
"Cái đó..." Allen tấm séc vẻ hưng phấn, nhưng do dự một chút: "Có lẽ là ."
Anh cảm thấy Lạc Di chút nghi ngờ , mong rằng đó chỉ là ảo giác!
Cục trưởng chút hiểu, vốn là một kẻ vô liêm sỉ, chỉ cần tiền là : "Tại ?"
Allen nắm tóc: "Cô chê ngốc! mời cô ăn, cô liền hỏi , xong thí nghiệm ? Luận án nghiệp của xong ? Còn hỏi , học 8 năm mà vẫn nghiệp, não vấn đề gì ? Còn thương cảm giới thiệu cho bác sĩ thần kinh."
Cục trưởng: !!!
...
Kế hoạch của năm là mùa xuân, Lạc Di gửi bản luận văn nghiệp cuối cùng cho thầy hướng dẫn, thông qua một cách nhanh chóng, chờ đợt bảo vệ cuối cùng.
Đồng thời, cô cũng nhàn rỗi, bắt đầu quyết định đặt tên cho luận văn nghiệp ngành khoa học vật liệu, hướng dẫn cho bài luận văn thạc sĩ về khoa học vật liệu là giáo sư Wilson, là vị giáo sư lúc đầu cùng cô đến Thụy Sĩ để tham gia khóa học luận văn học thuật.
Ông là hướng dẫn tiến sĩ, chỉ giám sát các nghiên cứu sinh tiến sĩ, nhưng cũng thích sự thông minh của Lạc Di, đưa cho cô một danh sách dài, để khi gặp vấn đề gì cô thể gửi email xin lời khuyên từ ông .
Lạc Di cũng khách sáo, điều gì hiểu liền hỏi, thời gian trôi qua giáo sư Wilson càng ngày càng quý mến cô, phá lệ nộp đơn trường để xin nhận một sinh viên nghiệp hệ thạc sĩ, thế mà bên phía trường học cũng đồng ý với yêu cầu đúng với quy cách .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-999.html.]
Thế mới , nếu bạn đủ xuất sắc, thì đương nhiên thể phá vỡ các quy tắc.
Lạc Di học thứ nhanh chóng, dành thời gian để kiếm tích đủ tín chỉ, đó mới đề xuất luận văn nghiệp.
Giáo sư Wilson đặc biệt gọi Lạc Di tới: "Thầy nghĩ em cần quá vội vàng , định một thời gian nữa, cứ thêm vài thí nghiệm, để nội dung chắc chắn hơn chút."
Lạc Di ở nước ngoài bốn năm, thực sự là nóng lòng trở về nhà, cô đưa một chiếc ổ USB cho thầy: "Thầy, thầy xem cái ."
Giáo sư Wilson cắm ổ USB máy tính, lúc mới bắt đầu còn thờ ơ, nhưng đó liền sững , vẻ mặt bắt đầu tỏ phấn khích.
"Là em nghĩ ý tưởng về chiếc máy in đa năng ?"
Lạc Di gật đầu: " , ý tưởng từ bốn năm , cũng từng thực hiện nghiên cứu tương tự, nhưng mấy năm nay em bận học quá, luôn nhiều thời gian để nghiên cứu khoản , ấp ủ từ lâu , nhưng bây giờ đến lúc."
Trải qua nhiều cân nhắc cô quyết định đem dự án , thứ nhất là giáo sư Wilson quan tâm đến cô, và thứ hai... cô để dấu ấn sâu đậm trong thời sinh viên.
Thứ ba, cô nở mày nở mặt mà trở về Trung Quốc, chứ cần trốn trốn tránh tránh như một tên giặc.
Cô đường đường chính chính đến đây, thì cũng một cách đường đường chính chính, cô cũng điều gì cả, đúng ?
Một ngày nào đó, dù cô còn ở thế giới nữa, thì truyền thuyết về cô vẫn sẽ lưu truyền thế giới.
Mai danh ẩn tích khi trở về Trung Quốc là một chuyện khác.
Giáo sư Wilson là chuyên gia hàng đầu trong ngành, đương nhiên ông tầm quan trọng của tập tài liệu .
Đây thể , là tác phẩm tiên phong mở đầu một thời đại.