Tiêu Gia Lạc uống một ngụm Coca: “Cứ để , khi nào cần thì .”
“Được .”
Sau khi ba ăn xong, hai đưa Tiêu Gia Lạc về chỗ bố Tiêu , mới rời . Chu Húc Bắc đưa Lương Xung về nhà : “Đợi , xe của vẫn ở trường, đưa về trường, sẽ lái xe về.”
“Được thôi.”
Trong xe im lặng một lúc, Lương Xung đột nhiên : “Chúng cạnh tranh công bằng.”
Chu Húc Bắc: “Được, cứ nghĩ sẽ bao giờ nhận .”
“Không bao giờ nhận cái gì?”
“Tình cảm của .”
Lương Xung im lặng, lẽ sẽ phát hiện nhanh như , nhưng thật tiếc là trong ký túc xá của một quân sư, một quân sư chia rẽ bao nhiêu cặp đôi.
Nghiêm Chính đang đường về nhà hắt một cái thật mạnh, hắt xì! Ai đang mắng thế?
“Đợi , còn thì ?” Lương Xung Chu Húc Bắc: “Anh phát hiện khi nào?”
Chu Húc Bắc im lặng một chút: “Anh từng , chúng thích thể là cô ?”
Trong đầu Lương Xung cũng lóe lên hình ảnh đêm Tiêu Gia Lạc say rượu, dường như , lúc đó chỉ nghĩ ngớ ngẩn... Có lẽ tận sâu trong lòng cũng nhận , chỉ là cố gắng đè nén suy nghĩ đó xuống mà thôi.
Lương Xung đột nhiên ôm mặt, nhưng chợt nghĩ dù họ hòa giải, nhưng còn tiền bối đó... Anh buông tay xuống.
“ nếu cô thích khác thì ? Chẳng hạn như tiền bối đó... Dù cô tiền bối chỉ là tiền bối mà thôi, nhưng thể tiền bối thứ hai, thứ ba, thậm chí là đàn em thì ?”
“Tiêu Gia Lạc cô ... lẽ còn khai sáng.” Lương Xung vò đầu bứt tai, vô cùng phiền não.
Chu Húc Bắc liếc một cái, rằng Tiêu Gia Lạc ở phương diện thông minh hơn nhiều, nhưng vẫn , vì cảm thấy Tiêu Gia Lạc lẽ bản còn nghĩ kỹ, cô dường như phiền muộn, và nếu thật sự bày tỏ rõ ràng, nghĩ Tiêu Gia Lạc sẽ từ chối.
Nếu từ chối, cô thể sẽ tránh mặt họ, điều tuyệt đối là thứ Chu Húc Bắc , cảm thấy nên từ từ thâm nhập, chờ đợi, nhất là một đòn chí mạng!
Lần quá bốc đồng, lúc đó cơn ghen mờ mắt, nên mới những lời như .
“Vì chúng cần canh chừng cô thật kỹ, thể để khác ‘đánh cắp nhà’ .” Chu Húc Bắc đề nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-phao-hoi-hoc-kem/chuong-177.html.]
Tiêu Gia Lạc quá xuất sắc, cô sẽ thu hút nhiều .
Lương Xung gật đầu: “Vậy nên thể cãi với cô như nữa, nếu trong lúc bình tĩnh xen thì ?”
“Ừm. Sau hãy chiếm lấy nhiều thời gian ngoài giờ học của cô , lẽ cô sẽ thời gian kết bạn nữa.” Chu Húc Bắc nghĩ.
Lương Xung: “Cái đấy.” Chỉ là họ cùng chuyên ngành, điều phiền phức, nhưng vấn đề!
Tiêu Gia Lạc thích thư viện, cũng thể đến thư viện nhiều hơn, dù code cũng thể ở thư viện, học tập cũng học ở thư viện luôn.
Hai nghĩ , nhưng Tiêu Gia Lạc căn bản thời gian để ý đến họ.
Khi Tiêu Gia Lạc về đến nhà, Tiêu Hành kể cho cô một tình hình gần đây: “Trước đó khi đăng ảnh của em lên, nhiều hỏi em gái mua quần áo ở .”
“À đúng , cả hai bạn học của em cũng , cũng hỏi quần áo của họ mua ở .”
Tiêu Gia Lạc xong đây đầu tiên, ngờ nhiều hỏi như : “Để em xem.”
Cô mở phần quản lý xem một bình luận, một là tin nhắn riêng hỏi về quần áo, mười trong một trăm sẽ hỏi về quần áo.
Tiêu Gia Lạc cảm thấy đây là một công việc kinh doanh : “Nếu phân loại bán quần áo nữa thì mấy đứa bận ? Phụ kiện và quần áo, chia thành hai loại.” Bây giờ họ bán đều là phụ kiện.
Tiêu Hành vỗ ngực: “Chắc chắn ! Không thì em gọi em sang giúp miễn phí, chị thấy ?”
Tiêu Gia Lạc suy nghĩ một chút: “Không thì tuyển , bận quá thì tìm bán thời gian cũng . Dì ở nhà cũng việc bận, để dì sang giúp miễn phí thì .”
“Để em xem thêm quần áo, xem thế nào.” Tiêu Gia Lạc là , bắt đầu mở máy tính việc.
Ngày hôm , cô còn khảo sát thị trường, vì thế mấy ngày tiếp theo, Lương Xung và Chu Húc Bắc đều rủ cô ngoài chơi, nhưng Tiêu Gia Lạc đều thời gian, họ thậm chí còn đến chỗ bố Tiêu, nhưng Tiêu Gia Lạc ở đó?
Vì thế, hai trực tiếp đợi cô về ngay tại nhà. Họ trong, chỉ đợi ngoài cửa.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tiêu Gia Lạc về đến căn hộ của Chu Húc Bắc lúc mười giờ tối, bước khỏi thang máy thấy hai sàn cửa.
Hửm?
--- Chương 111 Đến nhà cô ---
“Các đang gì ? Chu Húc Bắc, chìa khóa ? Sao trong?” Tiêu Gia Lạc tới, lấy chìa khóa mở cửa. “Mà muộn thế các còn đến gì? Các rảnh rỗi việc gì ?”