Chu Húc Bắc xuống, đầu gối lên đùi cô: “Chỗ nào ?” Anh kéo tay cô: “Tiêu Gia Lạc, em ở cùng một lát , mệt quá~” Anh nhắm mắt .
Tiêu Gia Lạc thấy như còn tưởng ngủ chung giường với cô, như thì… cũng tạm .
Tiêu Gia Lạc kéo chiếc chăn mỏng bên cạnh đắp lên cho : “Vậy ngủ , em sẽ ở đây.” Cô thấy quầng thâm mắt .
Không lâu , Chu Húc Bắc ngủ , tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô. Tiêu Gia Lạc rút nhưng sợ tỉnh giấc.
Cô cũng buồn ngủ, cứ thế dựa đó định chợp mắt một lát.
Không bao lâu, cô bỗng nhiên giật tỉnh dậy, học! Sau đó cô phát hiện đang ghế sofa, đắp chăn mỏng, Chu Húc Bắc mất .
“Chu Húc Bắc?” Tiêu Gia Lạc gọi một tiếng.
Chu Húc Bắc từ nhà vệ sinh bước : “Tỉnh ? Còn mười phút nữa để chuẩn .”
Tiêu Gia Lạc đồng hồ, vội vàng dậy, phòng vệ sinh rửa mặt nhanh chóng cùng Chu Húc Bắc ngoài.
“Không vội, kịp mà.” Chu Húc Bắc cầm chìa khóa xe, lái xe đưa cô đến tòa nhà giảng đường mới rời .
Sau đó Chu Húc Bắc gọi điện cho khác điều tra chuyện của bố .
Thứ Bảy, Tiêu Gia Lạc dẫn Đàm Thư Nhiên chụp ảnh. Cô xách theo túi trang điểm, đeo ba lô, Đàm Thư Nhiên vẫn chấp nhận lời mời của cô, tất nhiên điều quan trọng nhất là thể kiếm tiền.
“Không cần lo lắng, lát nữa cứ theo lời và là , sẽ hướng dẫn.”
Tan Thư Nhiên cũng là đầu công việc như nên căng thẳng, “Được ạ.”
Đến nơi, Tiêu Gia Lạc thấy trai lầu, bên cạnh là một túi lớn quần áo và phụ kiện.
“Em.”
“Anh, chúng thôi, đến công viên hôm .”
“Được.” Ba bắt xe điện ngầm. Tiêu Gia Lạc cảm thấy bất tiện, “Anh bằng lái ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-phao-hoi-hoc-kem/chuong-210.html.]
Tiêu Hành lắc đầu, “Không .”
Tiêu Gia Lạc: “Anh thu xếp thời gian thi lấy một cái , khi bằng thì chúng mua một chiếc xe, như sẽ tiện hơn nhiều.”
“Được. Anh sẽ thử.” Tiêu Hành thực tự tin lắm, xe máy ở nhà thì lái, nhưng ô tô thi bằng lái, còn các môn học như luật giao thông, vốn dĩ học giỏi, nhưng vì công việc kinh doanh, sẵn lòng cố gắng!
Tiêu Gia Lạc cũng nghĩ nên thi lấy bằng lái, thể tự lái xe. Nếu Lương Xung và Chu Húc Bắc uống rượu thì cô uống, thể đưa hai họ về nhà.
Cứ quyết định !
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Đến công viên, Tiêu Gia Lạc bảo Tan Thư Nhiên mặc sẵn đồ lót bên trong, như khi quần áo sẽ ngại.
Cô còn trang điểm cho Tan Thư Nhiên. Tan Thư Nhiên tự cũng trang điểm, nhưng lớp trang điểm của Tiêu Gia Lạc đặc biệt phù hợp với cô , cô trang điểm thế nào, Tan Thư Nhiên vốn dĩ thấy xinh , khi trang điểm càng cảm thấy hơn!
“Tay cô khéo thật đấy.” Tan Thư Nhiên cảm thán, cô còn kỹ gương mặt Tiêu Gia Lạc, cứ nghĩ Tiêu Gia Lạc cũng trang điểm, nhưng gần mới phát hiện cô hề chút dấu vết trang điểm nào, đúng là một mỹ nhân tự nhiên.
“Cảm ơn, xong , thôi, , cứ tự tin thể hiện .” Tiêu Gia Lạc cất đồ đạc.
Tiêu Hành chụp ảnh cho Tan Thư Nhiên, chỉ dẫn động tác cho cô. Tiêu Gia Lạc thì phối sẵn quần áo, một bên thấy việc gì của thì lấy sách .
Nếu cần giúp đỡ thì cô sẽ bỏ sách xuống để giúp, tóm là lãng phí một chút thời gian học nào.
Tan Thư Nhiên cô mà ngưỡng mộ, nội dung trong sách, cô hiểu gì cả, đột nhiên cảm thấy cô gái mặt nhất định giỏi giang, nỗ lực tài giỏi, thảo nào mà trai thích cô đến .
Chụp ba tiếng đồng hồ, Tiêu Gia Lạc đưa tiền cho cô , “Rất , hy vọng chúng thể hợp tác nữa.”
Tan Thư Nhiên vui mừng, “Được ạ, cảm ơn cô! Trời nóng, lát nữa mời cô uống nước nhé?”
Tiêu Gia Lạc bật , “Vừa mới đưa tiền cho cô xong đòi mời ‘kim chủ’ uống nước , để mời cô, thôi.”
Sau đó Tan Thư Nhiên về , Tiêu Gia Lạc cùng Tiêu Hành về nhà giúp việc, mãi đến tám giờ tối hôm cô mới về trường.
Đến trưa ngày hôm , cô vội vàng phỏng vấn . Trước đó đăng tin tuyển dụng nên nộp đơn . Yêu cầu của Tiêu Gia Lạc thực đơn giản, chỉ cần dùng máy tính để gõ chữ và trò chuyện là . Đương nhiên, nhất là chỉnh sửa ảnh và nội dung quảng cáo, cũng , bằng cấp cũng cần quá cao.
Người phỏng vấn là một cô gái tên là Đào Nhiên, rụt rè, cô học cao đẳng, nghiệp một năm, đó từng phục vụ một năm, mỗi ngày lâu, mệt nhưng cô chịu khó.
“Cô dùng máy tính ? Gõ chữ thế nào?” Tiêu Gia Lạc đưa máy tính qua, “Đây một tài liệu, cô gõ thử cho xem.”