Xuyên Sách Làm Pháo Hôi Học Kém - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-09-21 00:25:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biết là do hành vi trả thù của cáo trong vụ án mà trai nhận, thấy thật cạn lời. Khi nào trả thù, đúng lúc định ăn với Tiêu Gia Lạc thì tay, khó khăn lắm hai mới thể ăn cùng , đổ bể.

Lương Túc: “Em yên tâm, nhất định sẽ đưa những kẻ đó tù.”

Lương Xung: “Em lo cái đó, điện thoại của em , em gọi điện .” Anh còn việc công ty.

Lương Túc đưa điện thoại cho , gọi cho mấy , từ công ty đến trường học.

Tiêu Gia Lạc buổi chiều còn tiết học, lâu , ánh mắt quyến luyến của Lương Xung, cô rời , “Tan học nhớ đến thăm nhé.”

Tiêu Gia Lạc vẫy tay, “Có thời gian sẽ đến.”

Cô cùng Chu Húc Bắc rời ánh của . Bước khỏi phòng bệnh, cô thở một . Không cần nghĩ cũng nhà Lương Xung chắc chắn tò mò về mối quan hệ giữa cô và Lương Xung.

Quả nhiên, khi cô rời , Chu Văn Phương liền hỏi: “Cô gái quan hệ gì với con ?”

Lương Xung ư ử : “Người con thích.”

Lương Túc: “Tiêu Gia Lạc cái tên quen quen, hình như từng thấy .”

Điều quan trọng nhất là đêm qua khi đến, cô gái trong vòng tay của Tiểu Bắc, lẽ nào em trai đơn phương? hai ăn cùng ?

Lương Xung , “Chúng con là bạn học cấp ba mà, con .”

“Cái cô thủ khoa nhỏ đó ?” Chu Văn Phương chợt nhớ .

Lương Xung đầy tự hào: “ , Tiêu Gia Lạc giỏi lắm ạ.”

Lương Thừa Nghiệp: “Lần cũng nhờ cháu đó, cũng là của thằng cả nhà , nhớ tặng quà cho .”

Lương Xung: “Để con lo là , ông bà đừng nhúng tay , mời ăn tặng quà, con Tiêu Gia Lạc thích gì.”

“Được! Con !” Chu Văn Phương vỗ vỗ tay , cũng phản đối. Thích thích thì còn trẻ mà, cuối cùng cũng thế nào, lúc trẻ yêu đương một chút cũng chẳng , nếu thật sự thể đến cuối cùng thì cũng là duyên phận.

Người con gái đó cũng xuất sắc, lễ phép, dung mạo cũng tệ.

Hai ngày , Lương Xung khỏe hơn nhiều. Nghiêm Chính và những khác đến thăm Lương Xung, “Xung ca! Huhu! Anh thảm quá!” Nghiêm Chính giả , Từ Minh phía che mặt, “Xung ca thảm quá!”

Trương Thành Hà: “ chụp cho một bức ảnh, cho thầy cô xem, như xin nghỉ sẽ thuyết phục hơn.”

Lương Xung thể tiện cử động mạnh, chỉ thể trừng mắt, “Khóc lóc tang tóc gì , . Còn nữa, chụp ảnh, thực là chụp ảnh dìm của chứ gì!”

“Rốt cuộc là ai đánh , chúng tập hợp em trả thù , thật sự thảm quá.”

Lương Xung: “Chuyện cần chúng tay, hơn nữa những đó thế lực , mấy thể giải quyết , nhà sẽ xử lý .”

“Vậy thì . Khoảng thời gian nếu gì thì cứ với chúng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-phao-hoi-hoc-kem/chuong-254.html.]

“Vậy thì mấy giúp lấy máy tính tới, kê giường cao lên một chút.”

Nghiêm Chính hiểu, “...Không , thương còn học hành .”

Lương Xung: “ chút việc, lấy máy tính tới.”

“Được thôi.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Đến tối, Tiêu Gia Lạc đến. Nghiêm Chính vội vàng mách lẻo, “Bạn học Tiêu, cuối cùng cũng đến , thương mà vẫn chịu yên.”

Lương Xung thấy Tiêu Gia Lạc đến, vội vàng dừng công việc trong tay, “Cậu cuối cùng cũng đến .”

Tiêu Gia Lạc cầm một bó hoa đặt sang một bên, “Nghỉ ngơi cho , đừng phiền.”

“Biết , chỉ là sắp xếp chút việc thôi.” Lương Xung bảo Nghiêm Chính mang máy tính .

“Cậu ăn cơm ?”

“Chưa, lát nữa sẽ mang đến.” Nói Tào Tháo Tào Tháo đến, Lương Túc mang đồ ăn đến, thấy Tiêu Gia Lạc ở đó thì cô một cái.

Lương Xung thấy Lương Túc đặt đồ xuống liền : “Anh việc thì cứ .” Anh còn nháy mắt với Lương Túc.

Lương Túc hiểu ý , với Tiêu Gia Lạc: “ còn việc, phiền bạn học Tiêu trông chừng em trai một lát, tối sẽ .”

“À? Ồ, ạ.” Tiêu Gia Lạc gật đầu, đó Lương Túc dặn dò Lương Xung một lúc rời .

Lương Túc , Lương Xung cũng bảo Nghiêm Chính và những khác về , “Mấy đừng bóng đèn.”

Nghiêm Chính dậy, nghiêm chào, “Rõ! Chúng thôi!” Anh cùng Từ Minh và Trương Thành Hà liền rời .

Sau khi hết, Lương Xung liền với Tiêu Gia Lạc: “ đút cơm cho .”

--- Chương 159 ---

Người thể trông mặt mà bắt hình dong

Tiêu Gia Lạc: “...” Hèn chi đuổi hết những khác chứ.

Tiêu Gia Lạc mở đồ ăn , đều là những món dễ tiêu hóa và bổ dưỡng, nấu mềm nhừ, “A~”

“A~” Lương Xung mở miệng, ăn một ngụm lớn.

Anh cứ nheo mắt Tiêu Gia Lạc, ăn xong một ngụm : “Tiêu Gia Lạc, quá~”

Tiêu Gia Lạc hừ hai tiếng, “Ngày nào mà chẳng ?”

“Cậu ngày nào cũng đặc biệt . Lúc đó nghĩ nếu đánh c.h.ế.t thì lỗ quá, còn sống cùng mà.” Anh còn hôn cô mỗi ngày, những chuyện mà từng mơ ước với cô.

Loading...