Xuyên Sách Làm Vai Phụ Hắc Hóa - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-09-14 12:33:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Thư Nghi tiếp lời: "Cha của Liễu Bích Cầm là Liễu Ngọc Sơn vì tội tham ô binh lương mà tịch thu gia sản, hành quyết. Nam nhi Liễu gia đày ải nơi biên viễn, nữ quyến thì bán chốn thanh lâu. Ngươi dựa những mối quan hệ trong nhà để giấu Liễu Bích Cầm ở ngõ Mai Hoa."

" lửa nào thể che giấu mãi bằng giấy mỏng? Việc sớm muộn cũng sẽ đời phát giác. Một khi chuyện bại lộ, ngươi sẽ kết tội, nhẹ thì ngục thất tăm tối, nặng thì chịu cảnh lưu đày biệt xứ. Tiêu Ngọc Thần, từ nhỏ ngươi quen với cuộc sống nhung lụa, ăn sung mặc sướng, thử hỏi trong hai kết cục thê thảm , ngươi chịu cái nào? Còn nữa, Cầm của ngươi, còn đơn giản chỉ là bán nô tỳ, nàng là đào phạm, e rằng khó thoát khỏi án tử hình."

Tiêu Ngọc Thần kinh hãi đến mức bật thốt nên lời. Hắn dẫu chứa chấp Liễu Bích Cầm ở ngõ Mai Hoa là phạm pháp, song từng nghĩ sự việc nghiêm trọng đến mức . Hoặc lẽ sâu thẳm trong tiềm thức, vẫn ỷ rằng dù gây họa lớn đến , mẫu và ngoại công cũng sẽ tìm cách gánh vác .

"Phụ ..." Hắn định phụ sẽ giúp đỡ , nhưng chợt nhớ phụ mất. Một lát , vội vàng thốt lên: "Ngoại công... Ngoại công chắc chắn sẽ bỏ mặc ."

Đường Thư Nghi thoáng thất vọng, đứa con vẫn còn quá ngây thơ, thấu hiểu gánh nặng trách nhiệm.

Nàng im lặng một khắc cất lời: "Giúp ngươi? Các ngươi nghĩ sẽ giúp ngươi thế nào? Hầu phủ chúng nào kẻ thù. Khi thời cơ đến, kẻ địch ắt sẽ nắm chặt chuyện ngươi chứa chấp Liễu Bích Cầm cái cớ, công kích phụ ngươi từng nhúng chàm án tham ô của Liễu Ngọc Sơn. Phụ ngươi khuất, c.h.ế.t thể lên tiếng minh oan, chúng cũng thể biện giải. Bọn chúng ắt sẽ dùng thủ đoạn lật lọng, trắng thành đen, gán ghép những tội danh lên phụ ngươi."

"Phụ ngươi năm mười lăm tuổi tòng quân, trải qua bao trận chiến khốc liệt, đao quang kiếm ảnh, những vết sẹo đếm xuể. Cuối cùng, ông cũng đổ m.á.u hy sinh chính chiến trường khói lửa. Trong bộ đại triều, ai mà ca ngợi Tiêu Hoài là một hùng cái thế! Nếu như phụ ngươi, một vị hùng lẫy lừng, vì chuyện ngươi che giấu Liễu Bích Cầm mà gán cho tội danh tham ô binh lương, Tiêu Ngọc Thần, ngươi đáng tội c.h.ế.t vạn !"

Lời cuối cùng của Đường Thư Nghi tựa tiếng sấm vang trời, hung hăng giáng mạnh đầu Tiêu Ngọc Thần, khiến đầu óc nhất thời trống rỗng. Thân hình vốn dĩ đang quỳ thẳng tắp, ngay tức khắc đổ rạp xuống đất.

Giữa lúc , Đường Thư Nghi tiếp lời: "Phụ ngươi mất hai năm. Theo lẽ thường, ngươi lẽ sớm truyền tước vị. Thế nhưng, và ngoại công ngươi dâng tấu trình nhiều , hoàng thượng vẫn phê chuẩn. Ngươi ?"

Tiêu Ngọc Thần ngẩng đầu nàng, vẻ mặt đầy sự ngỡ ngàng, kinh hãi.

Đường Thư Nghi dậy, khoan thai bước tới mặt , khẽ xổm xuống, thẳng mắt , chậm rãi thốt từng lời, từng chữ: "Hai nguyên nhân. Thứ nhất, hoàng thượng ý thu thập binh quyền. Phụ ngươi mất, binh phù thấy tăm . Hoàng thượng nhiều thăm dò và ngoại công, cho rằng binh phù đang trong tay chúng . Người nghĩ, chỉ cần chúng giao nộp binh phù, thánh chỉ thừa kế tước vị của ngươi sẽ ban xuống. mà... từng thấy qua binh phù nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-9.html.]

Vừa dứt lời, Đường Thư Nghi đột nhiên vươn tay, tóm chặt cổ áo Tiêu Ngọc Thần, ánh mắt nàng lạnh lẽo đến tận xương tủy, sâu thẳm khó lường. Cổ Tiêu Ngọc Thần bóp nghẹt, khó chịu bối rối tột độ, cảm thấy ngay cả việc hít thở cũng trở nên chật vật. Trước nay, từng thấy mẫu bộ dạng như : nguy hiểm khôn lường, mạnh mẽ bức . Hắn thậm chí dám đối diện với ánh mắt sắc lạnh của nàng.

Ngay lúc , thấy mẫu trầm giọng tiếp: "Nguyên nhân thứ hai, chính là ngươi, thế tử Vĩnh Ninh hầu, quá đỗi vô dụng!"

Tiêu Ngọc Thần thấy những lời , kinh ngạc, xen lẫn bất phục, thêm phần uất ức... Biểu cảm khuôn mặt phức tạp khôn cùng. Đường Thư Nghi thèm bận tâm đang nghĩ gì, buông thõng cổ áo , thẳng dậy, từ cao xuống mà chất vấn:

"Ngươi nghĩ xem, liệu hoàng thượng nhân cơ hội ngươi chứa chấp Liễu Bích Cầm mà nổi cơn thịnh nộ, đoạt lấy tước vị Vĩnh Ninh hầu ? Tổ phụ ngươi theo tiên hoàng chinh chiến thiên hạ, sinh tử bao phen mới giành tước vị Vĩnh Ninh hầu . Phụ ngươi chiến công hiển hách, chẳng lẽ ngươi cam tâm để Vĩnh Ninh Hầu phủ lụn bại tay ?"

Tiêu Ngọc Thần quỳ mặt đất, đôi mắt thẳng đờ, thần sắc kinh hoàng xen lẫn mờ mịt. Hắn từng nghĩ rằng chuyện nghiêm trọng đến nhường .

Đường Thư Nghi nhận thấy những lời chạm đến tận tâm can của , bèn nán thêm, rời khỏi từ đường.

Thúy Vân đợi ở cửa, bà tử trông coi từ đường cách đó vài bước chân. Đường Thư Nghi gọi bà tử gần, phân phó: "Khóa cửa , lệnh của , phép mở cửa."

Bà tử liếc Tiêu Ngọc Thần đang quỳ bên trong, cẩn thận hỏi: "Vậy cơm nước của đại công tử liệu thỏa?"

"Cứ để chịu đói. Chừng nào lệnh, đưa bất kỳ món ăn nào đó."

Đói bụng thể khiến đầu óc con trở nên minh mẫn hơn, cũng giúp động não suy nghĩ, vắt kiệt hết những điều cần lĩnh ngộ. Nghịch tử thật thiếu giáo dưỡng!

Đường Thư Nghi bấy giờ mới rời . Bà tử cẩn trọng khép cửa, đoạn lấy ổ khóa niêm phong từ đường.

Loading...