Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 194: Ngươi đã thành công thu hút sự chú ý của bản cô nương! ---
Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:20:19
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lăng Tâm: “...”
Nghe ý , hai thể đang tranh giành khí vận của .
Nàng quả thật từng đến thứ , càng từng thấy qua.
“Ta cũng chỉ là cảm giác bừa thôi, chuyện như chứ?” Lạc Hà tự phản bác lời .
Chắc là vì sợ xui xẻo quá nên mới nghĩ linh tinh thôi nhỉ?
“Muội thể rõ hơn về cảm giác đó ?”
Lạc Hà sững sờ, nàng ngờ Lăng Tâm tin .
Cảm giác cho ai cũng sẽ tin, Thu Thu còn nàng nghĩ nhiều , chắc chắn là chuyện xui xẻo cho sợ hãi, bảo nàng đừng nghĩ ngợi nhiều.
Với vẻ mặt cảm kích Lăng Tâm một lúc lâu, nàng đột nhiên bắt đầu cởi y phục.
Lăng Tâm: “???”
Sau khi cởi bỏ y phục, Lạc Hà lưng về phía Lăng Tâm, kéo áo vai trái của xuống.
Ánh mắt Lăng Tâm từ ngạc nhiên chuyển sang kinh ngạc.
Trên vai trái của nàng, một đồ hình bát quái lớn bằng miệng chén nhỏ.
Một nửa của đồ hình bát quái màu đen, nửa màu đỏ.
là kiểu đối xứng.
Giờ phút , màu đỏ chiếm hơn một nửa tổng thể đồ hình bát quái.
Nàng kỹ, là vẽ xăm lên.
“Cái là ấn ký mang từ khi sinh , lúc nhỏ màu đỏ, năm mười lăm tuổi khi ngã xuống nước tỉnh , liền biến thành màu đen...”
Lăng Tâm: “...” Huyền huyễn!
Lạc Hà tiếp tục : “Từ khi quen tỷ, liền phát hiện màu sắc của ấn ký từ màu đen dần dần biến thành màu đỏ.
Hơn nữa, vận thế của càng , màu đỏ càng nhiều càng đậm!”
Còn chuyện ?
Khi đó, nàng vỗ vai Lạc Hà nàng thể xoay chuyển vận mệnh, chỉ là an ủi để Lạc Hà cảm thấy dễ chịu hơn.
Nàng còn tưởng Lạc Hà xoay chuyển vận mệnh là do niềm tin.
"Chính vì hai sắc thái biến hóa , cảm thấy vận của và một khác lẽ tương xứng với . Ta gặp may, kẻ sẽ xui xẻo; xui xẻo, kẻ sẽ gặp may!"
Mèo Dịch Truyện
Lăng Tâm tuy kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu: "Thật sự khả năng !"
Ngay , khi nàng dùng tay chạm bát quái đồ, sắc đỏ rõ ràng tăng lên một chút.
Nếu tận mắt chứng kiến, nàng tuyệt đối sẽ tin.
Điều khiến nàng cảm thấy khó tin nhất, chính là bản thật sự thể mang đến may mắn cho Lạc Hà.
"Lạc Hà, cảm thấy thể thật sự sẽ mang đến may mắn cho ngươi!" Nàng ngừng một lát.
"Không thể, mà là tuyệt đối!"
"Ngươi tin , chạm dấu ấn của ngươi, sắc đỏ của dấu ấn đó tăng lên !"
"Lăng tỷ, mỗi ngày tỷ cứ sờ trăm ngàn !"
Lăng Tâm nghĩ: "Nghe chút phù hợp cho trẻ thơ!"
"Lăng tỷ cứ yên tâm một trăm phần trăm, dù cả thế gian phản bội tỷ, Lạc Hà cũng tuyệt đối sẽ !" Nàng thề thốt chắc nịch.
Tâm tư , ngay khi Lăng Tâm đầu tiên xoay chuyển vận cho nàng, xuất hiện .
"Ngoan!" Lăng Tâm vỗ vỗ nàng.
Lúc , Tiên Hà vặn lướt qua xe ngựa của các nàng, chợt cảm thấy một trận dị thường.
Vừa khéo một cỗ xe ngựa vội vã chạy tới, trong lúc né tránh, chân nàng trẹo.
Thân thể mất thăng bằng, va cánh cửa gỗ bên cạnh.
Tấm ván cánh cửa gỗ đột nhiên lỏng , trực tiếp đổ ập xuống phía nàng.
Trong lúc kinh hoàng, kéo nàng một cái.
Tấm ván rơi hụt, đập xuống đất.
Cánh cửa gỗ khá cũ kỹ, những mảnh vụn gỗ b.ắ.n găm mu bàn tay nàng.
"Cô nương ?" Nam nhân buông cổ tay nàng hỏi.
"Ta... đau quá!" Tiên Hà khúc gỗ nhỏ găm sâu tay, đau đến đỏ cả mắt.
Ngay đó nghĩ đến việc cứu : "Đa tạ !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-194-nguoi-da-thanh-cong-thu-hut-su-chu-y-cua-ban-co-nuong.html.]
Nàng ngẩng đầu tới.
Trước mặt là một nam nhân tướng mạo xuất chúng, mặc một bào phục màu xanh lam, tỏa một mùi hương thảo d.ư.ợ.c thoang thoảng.
Có lẽ là do tiếp xúc với thảo d.ư.ợ.c nhiều, nàng cảm thấy mùi hương nam nhân đặc biệt dễ chịu.
Tim nàng tự chủ mà đập loạn xạ.
Ngay cả khi diện kiến Hoàng thượng tuấn như ngọc, nàng cũng từng cảm giác như .
Trong chốc lát, mặt nàng đỏ bừng.
"Nếu cô nương , thì cô nương hỏng tấm ván cửa nhà , xin phiền cô nương bồi thường cho !" Nam nhân tướng mạo tuấn tú, ngay cả động tác đưa tay cũng mang theo sức hấp dẫn.
Tiên Hà căn bản nổi một tia giận dữ: "Xin , bồi thường bao nhiêu? mang nhiều bạc, xem thế , cùng một chuyến đến Tế Thế Đường, là nhị chưởng quỹ kiêm tọa chẩn đại phu ở đó!"
Nàng lời tựa như trấn an , rằng nàng sẽ bỏ trốn.
Thế nhưng ý nghĩa khác là đang khoe khoang bản tuổi còn trẻ là một đại phu nổi danh.
"Nếu cô nương là của Tế Thế Đường, tin cô nương sẽ quỵt nợ. Đợi cô nương lấy tiền, cứ sai mang đến đây cho là !" Nam nhân xong, liền bước trong phòng.
Hoàn cho nàng cơ hội thêm lời nào.
Tiên Hà: "..."
Đừng thường, ngay cả quan trong hoàng thất nàng là đại phu của Tế Thế Đường cũng nàng bằng con mắt khác.
Tốt lắm!
Ngươi thành công thu hút sự chú ý của bản cô nương!
Lăng Tâm và Lạc Hà đến cửa tiệm.
Lạc Hà vài chỗ cần sửa đổi, bảo Lăng Tâm , nàng ở thêm một lát.
Từ khi sư phụ chấm dứt việc kinh doanh của y quán rời , nàng một ngoài lịch luyện.
Giữa đường xoay chuyển cũng trở về quê nhà, mới đa qua đời, đứa em trai duy nhất thì bán rõ tung tích.
Tính toán thời điểm, thời gian gia đình xảy chuyện cũng xấp xỉ với thời gian nàng bắt đầu gặp vận rủi.
Ba năm nay nàng vẫn luôn phiêu bạt bên ngoài, cô khổ vô y, mãi cho đến khi quen Lăng Tâm mới định đôi chút.
Sau khi thấy cửa tiệm , tâm trạng phiêu bạt rốt cuộc cũng dừng .
Nghĩ về những chuyện qua suốt bao năm, nàng dọn dẹp cửa tiệm sạch sẽ chút bụi bẩn.
Khóa cửa tiệm trong sự hài lòng, nàng liền về nhà.
Lăng Tâm để xe ngựa cho nàng, nhưng nàng bộ ngắm Kinh đô.
Vừa khỏi cửa tiệm bao xa, nàng thấy một cánh cửa gỗ cũ kỹ đổ bên vệ đường.
Lo lắng già trẻ nhỏ để ý sẽ vấp ngã, nàng bèn đỡ cánh cửa gỗ lên.
"Cánh cửa gỗ hỏng, lo lắng để ở đây sẽ đập trúng , nên mới vứt nó ở đây." Nam nhân với vẻ xa cách nhưng lễ phép.
"À, là , cứ lo già trẻ nhỏ qua sẽ cẩn thận mà vấp ngã."
Tiêu Vinh Hiên nghĩ cũng thấy quả thực an : "Ta nghĩ nhiều như , lập tức sẽ mang nó hậu viện!"
Hắn gọi thợ mộc đến sửa cửa, cũng nghĩ nhiều đến thế.
Vừa chuyện, liền khiêng cánh cửa gỗ.
Cánh cửa gỗ từ gỗ đặc, hề nhẹ.
Lạc Hà bèn đỡ tay ở phía bên : "Ta đến giúp !"
Đợi khiêng cánh cửa gỗ hậu viện, nàng liền ngửi thấy một mùi thảo d.ư.ợ.c nồng nặc.
"Cửa tiệm của chuyên bán rượu thuốc, nên mùi thảo d.ư.ợ.c chút nồng hơn!" Tiêu Vinh Hiên giải thích.
Lạc Hà thích mùi thảo dược: "Sắp đến Tết , mua một ít rượu t.h.u.ố.c cho nhà, thể giới thiệu chút ?"
Bạc nàng là do trong thời gian chữa bệnh cho Ảnh Nhất và những khác mà kiếm .
Vốn dĩ nàng .
Lăng Tâm khác chữa bệnh mà thu tiền là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Vừa , nàng cũng gì cho Lăng Tâm và những khác, mua ít rượu t.h.u.ố.c mang về cũng tệ.
Tiêu Vinh Hiên chỉ vài chiếc hũ nhỏ: "Những loại đều tệ, nếu cô nương , sẽ bớt giá cho cô nương một chút!"
Hắn mở một chiếc hũ đưa cho nàng.
Một mùi thảo d.ư.ợ.c hòa lẫn với hương rượu xộc thẳng mặt, khiến Lạc Hà kinh ngạc.
Rượu mà cũng thể nồng đượm đến thế ư.
Lúc , phía cửa tiệm truyền đến giọng nữ nhân: "Chưởng quỹ ở đó ? Bạc bồi thường mang tới!"