Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 247: --- Có lẽ bọn họ lại cần bán một cô con gái nữa!
Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:21:17
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói đến thì, cửa hàng đó cũng xa phủ Thái Sư là mấy.
"Ngươi gì?" Thái Sư và phu nhân đều kinh ngạc: "Nàng, nàng thật là tự cam đọa lạc, dám cái nghề bán ?"
Ở bên ngoài múa cho khác xem, thì khác gì với những nữ nhân bán trong kỹ viện chứ?
Thật là mất hết mặt mũi của phủ Thái Sư bọn họ.
Quản gia thở dài: "Nô tài cũng thấy , nếu như tin truyền , mặt mũi phủ Thái Sư sẽ để ở ?
Hơn nữa, đến việc phủ Thái Sư rằng dạy một đứa tiện nhân, chính là việc nàng như , ngoài còn nghĩ phủ Thái Sư bạc đãi nàng !"
Thái Sư mặt đen sầm.
Gần đây, chuyện lớn nhỏ trong nhà khiến phiền lòng: "Ngươi bây giờ lập tức mang về cho , đ.á.n.h cũng , nhốt cũng , bán cũng , tuyệt đối thể để nàng ngoài mất mặt phủ Thái Sư của chúng !"
Người còn tưởng phủ Thái Sư nghèo đến mức để con gái ngoài bán .
Hoàn quên mất, lâu đây bọn họ bán nàng một .
Càng quên mất, phủ Thái Sư bây giờ chính là nghèo.
"Được!" Hà phu nhân đáp một tiếng, liền dẫn .
Chỉ cần ở Tô gia, bà chẳng lo lắng chút nào.
Một con bạch nhãn lang do bà nuôi lớn, bà còn trị ?
Tin tức của Tống Uyển Thu, lập tức truyền đến chỗ Lăng Tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-247-co-le-bon-ho-lai-can-ban-mot-co-con-gai-nua.html.]
Mèo Dịch Truyện
Lăng Tâm lúc đang ở cùng Vân Nương, nghiên cứu những điểm hảo của mẫu váy mới.
Đều khá , chỉ vài chỗ, dùng thủ công khó đạt đến mỹ.
"Những thứ giao cho , mang về thử xem !"
"Nàng thể ?" Vân Nương Lăng Tâm bận.
Lăng Tâm đương nhiên bận rộn, nhưng nàng gian thần khí gian lận.
Hơn nữa, nàng nhận vấn đề với bộ y phục quá lớn đối với nàng. Chỉ cần dùng máy khâu điện may một lượt là xong. Nếu Vân Nương hỏi nàng cách nào, nàng thể lấy chiếc máy khâu đạp chân kiểu cũ . Nguyên lý của thứ đó vẫn thể nghiên cứu , chỉ là thiếu dầu máy. Nếu , nàng sẽ cho nghiên cứu để tạo nó. Về quần áo sẽ cần may từng mũi kim nữa, tiết kiệm nhiều thời gian. Sau khi chia tay Vân Nương, nàng liền tìm Đồng Vũ Nhược.
Tên tiệm nàng vẫn nghĩ , nên đặt tên gì thì . Đồng Vũ Nhược suốt buổi sáng phỏng vấn ít nữ nhân dung mạo khá, dáng cũng . Thế nhưng… đa nữ nhân nhảy múa công chúng đều sinh lòng e ngại. Khi Lăng Tâm bước , nàng xong việc.
“Mấy vị mẫu mà nàng , dễ chiêu mộ!” Đồng Vũ Nhược dẫn Lăng Tâm bên trong. Rất nhiều đều dung mạo, hình đạt chuẩn. Còn những dung mạo và hình đều thì lo lắng việc lộ diện chốn đông sẽ ảnh hưởng đến hôn sự . Lăng Tâm sớm nghĩ đến điều . Đại đa thể chấp nhận việc con gái , hoặc nàng dâu của mặt chốn đông .
“Không , nàng cứ tiếp tục chiêu mộ, chiêu mộ bao nhiêu cũng , cũng sẽ nghĩ cách khác!” Lăng Tâm nắm đại khái. Nàng đem chuyện phủ Thái Sư nàng ở nơi cho Đồng Vũ Nhược: “Hà phu nhân chắc hẳn sắp đến !” Đồng Vũ Nhược khổ: “Có lẽ bọn họ cần bán một cô con gái!” Tuy nàng hận Hà Vũ Như vô duyên vô cớ gây thù với nàng, còn hại nàng khiến phủ Thái Sư hiểu lầm. đồng thời nàng cũng thấy Hà Vũ Như đáng thương, bậc phụ mẫu như . Đương nhiên, thể vì đáng thương mà hại khác. Trước ở phủ Thái Sư, nàng tưởng rằng những gì bọn họ đều là vì cho nàng, giờ nghĩ , chỉ là dùng nàng để kiếm lợi mà thôi. Chuyện đính hôn với Khổng Hiếu Thiên cũng . Người trong cuộc mê , đợi đến khi rõ mới , bọn họ từ đến nay đều âm mưu nàng. Nàng từ nhỏ học múa, cũng chỉ để nàng dùng tài múa để mê hoặc kẻ quyền thế. Bao nhiêu , bọn họ tìm cơ hội đưa nàng yến tiệc trong hoàng cung, múa cho Hoàng thượng xem.
Lúc , một cỗ xe ngựa dừng bên ngoài. Đồng Vũ Nhược chỉnh trang xiêm y, liền thấy Hà phu nhân dẫn theo hai nha , hai bà tử, cùng bốn tiểu tư bước . Nhìn thấy Đồng Vũ Nhược, sắc mặt Hà phu nhân lộ vẻ kinh ngạc. Nha đầu c.h.ế.t tiệt , khi rời phủ Thái Sư càng thêm khả ái ? Dung mạo thế , gả cho Khổng gia cũng tiếc. Ít nhất cũng gả cho một Vương gia, hoặc một phi tần gì đó. Lăng Tâm thầm nghĩ: Đó là công lao của linh tuyền thủy. Nàng đối với của nay từng bạc đãi.
“Vũ Nhược, con khiến an lòng như ? Bệnh khỏi thì nên về nhà chứ, con chúng sẽ lo lắng cho con ?” Hà phu nhân vẻ còn quan tâm nàng. Bà đứa con gái nuôi , từ khi phận của , liền đặc biệt để tâm đến thái độ của cả nhà bọn họ đối với nàng. Bà quan tâm nàng, lẽ nào nàng cảm kích mà theo bà ? Đồng Vũ Nhược bỗng cảm thấy bộ mặt của thật ghê tởm. Vẻ giả tạo đầy mặt , ngày xưa nàng nhận ? Nàng nhàn nhạt gọi một tiếng: “Hà phu nhân…” Hà phu nhân: “???” Sắc mặt bà lạnh xuống rõ rệt: “Ta một tay nuôi con lớn khôn, dù ruột của con, con cũng nên lạnh lùng vô tình với như !”
“Ân tình Hà gia nuôi dưỡng , cái ngày các ngươi bán cho cựu Ngự sử, xem như trả hết!” Đồng Vũ Nhược chẳng hề ảnh hưởng, cũng lời của Hà phu nhân lay động. Những năm bọn họ đúng là nuôi dưỡng nàng, nhưng đồng thời cũng thu ít lợi ích từ nàng. Chẳng hạn như, nàng múa cho tiên Hoàng, tiên Hoàng hậu xem, nhận lời khen ngợi của bọn họ. Nàng lợi dụng cơ hội , điều đại ca Hà Như Sinh từ huyện nhỏ về kinh thành. Chẳng hạn như, nàng liên hôn với Khổng gia, tam của Thái Sư Khổng đại nhân đề bạt lên chức vụ cao hơn. Hà phu nhân vốn định dùng lời ngon tiếng ngọt lừa nàng về nhà. Không ngờ nàng chẳng hề lay động?
“Trả hết?” Sắc mặt bà lập tức từ hòa nhã chuyển thành hung ác: “Từ nhỏ đến lớn, con ăn con mặc con tiêu xài, cái nào mà chẳng dùng đồ nhất? Còn con gái ruột của , vì ruột tham lam tâm tư độc ác của con mà chịu khổ mười sáu năm bên ngoài. Sao thể là trả hết?”
“Từ khi Vũ Như về nhà, con đối xử với nàng thế nào? Nàng khắp nơi nhường nhịn con, cầu tình cho con, cho con. còn con thì …” “Hà phu nhân!” Đồng Vũ Nhược cắt ngang lời bà , ba chữ Hà phu nhân cũng còn cứng nhắc như đầu: “Là chính các ngươi đích đẩy khỏi Hà gia, bán cho cựu Ngự sử. Như còn đủ, còn lừa về, để bán thêm nữa?” Giọng điệu của nàng bình thản, oán trách cũng tức giận. Chỉ sự lạnh nhạt và xa cách. Chính thái độ khiến Hà phu nhân tức nghẹn: “Con thái độ gì thế? Khi nào chúng bán con?” Chẳng qua chỉ vì cựu Ngự sử đại nhân thích nàng, hai nhà môn đăng hộ đối, nàng đến tuổi cập kê, nên mới gả nàng . Nếu phủ Thái Sư bọn họ, nàng một thôn phụ dám trèo cao. Bà bỏ qua tuổi tác của cựu Ngự sử.
“Con rõ ràng là đồ bạch nhãn lang nuôi quen, giả vờ yếu đuối, bôi nhọ phủ Thái Sư, chúng còn tìm con tính sổ, giờ con ác giả tiên cáo trạng ?” Hà phu nhân liếc mắt hiệu cho mấy tên tiểu tư mà bà dẫn theo: “Còn mau đưa nhị tiểu thư về?”