Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 307: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:22:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cái nữ nhân dung mạo thật xinh nha!

 

Lăng Tâm nghỉ ngơi một lát, ước chừng thời gian gần tới, mới bước lên núi.

 

Chỉ mong đừng để nàng thấy những cảnh tượng khó coi... và cả những âm thanh ân ái nữa.

Mèo Dịch Truyện

 

Vừa bước , nàng liền thấy Trình Hoán đang xuống núi.

 

Hắn mang vẻ mặt thỏa mãn, bước nghênh ngang.

 

Lăng Tâm vòng qua , chạy vội lên núi, đuổi đến tận nơi ở của Thiên Duyên Đại sư mà vẫn thấy Tần Vi Ương .

 

Với sức chân của Tần Vi Ương, thể nào nhanh đến thế.

 

Đang lúc nàng còn do dự nên gõ cửa Thiên Duyên Đại sư , thì bên trong bước : "Sao vẫn nghỉ ngơi? Có chuyện tìm ?"

 

Lăng Tâm đợi cửa mở, mặt y mới cất lời: "Ta là cùng Tần Quý phi, nhưng nàng hình như biến mất !"

 

Nàng chắc Tần Vi Ương đến tìm là Thiên Duyên Đại sư .

 

Dẫu , đây Tần Vi Ương cũng từng đến tìm y.

 

Biểu cảm của Thiên Duyên mấy d.a.o động, y thật thà : "Vừa nãy một nội lực thâm hậu xuất hiện ở đây, đưa Tần Quý phi sâu trong núi !"

 

Lăng Tâm nhận y giống như đang dối.

 

Vậy thì thần bí nội lực thâm hậu đó rốt cuộc là ai?

 

Khiến Tần Vi Ương chạy đến gặp tận nửa đêm?

 

"Ngươi quen đó ?"

 

"Không quen!" Thiên Duyên xưa nay thích xen chuyện bao đồng.

 

Sở dĩ y quan tâm đến Tiểu Đỗ, chẳng qua vì đó là ác quả mà sư y gây .

 

Lăng Tâm nghĩ đến căn trạch viện thần bí trong núi.

 

Thế nhưng... nàng sẽ tự mạo hiểm một .

 

Trước đây khi cùng Lâm T.ử Nguyên, nàng còn phát hiện sự đến của thần bí xuất hiện ở đó.

 

Tự đến đó, khả năng phát hiện quá lớn.

 

Về phòng ngủ một giấc, nàng liền thấy Tần Vi Ương trở về.

 

Nàng gần như thấy tiếng động, liền bật dậy nhảy đến bên cửa sổ.

 

Đáng tiếc... bên ngoài còn ai, chỉ bóng dáng cô độc thê lương của Tần Vi Ương, lảo đảo bước trong phòng.

 

Nàng còn đang ôm lấy má của .

 

Chẳng lẽ là đánh?

 

Rất nhanh đó, phía bên truyền đến tiếng nức nở nhỏ nhẹ.

 

Tiếng t.h.ả.m thiết vô cùng.

 

Nếu là nàng đang , e rằng sợ đến toát mồ hôi lạnh, giữa đêm khuya thế ...

 

Thời gian còn nhiều, ngày mai còn nhiều việc bận, Lăng Tâm bèn tiến gian nghỉ ngơi.

 

Trời tờ mờ sáng, nàng tinh thần sảng khoái thức dậy.

 

Ở chùa dùng bữa chay xong, nàng mới thấy Tần Vi Ương thức dậy.

 

của nàng sưng đỏ một chút, xem đêm qua quả nhiên đánh.

 

Nghĩ đến má , Tần Vi Ương muộn màng đưa tay che mặt: "Tiểu Tuân Tử, lập tức hồi cung!"

 

Tuân Dật liền lập tức sai chuẩn .

 

Sau khi vội vàng lên xe ngựa, một đoàn liền rời khỏi Thiện Duyên Tự.

 

Ngồi trong xe ngựa, tâm trạng Tần Vi Ương tệ đến cực điểm, cũng vô cùng uất ức.

 

Đêm qua nàng thất với Trình Hoán, do nàng tự nguyện, dựa mà dám đ.á.n.h nàng?

 

Lại còn yêu cầu nàng nhất định lấy chìa khóa của Thẩm gia!

 

Chìa khóa Thẩm gia bây giờ bao nhiêu đang nhăm nhe? Là thứ nàng thể lấy ?

 

Nàng dùng hết cách, nhưng tiện nhân Thẩm Duyệt cứng miệng, căn bản moi gì.

 

Bên Hoàng thượng canh chừng nghiêm ngặt, tay cũng dễ dàng.

 

Huống hồ... nàng bây giờ vẫn nghĩ kỹ, khi lấy thứ đó, là sẽ đưa cho Hoàng thượng, là...

 

"Tiểu Tuân Tử, khoan hãy hồi cung, đến Tần gia lão trạch!" Tần Vi Ương đột nhiên .

 

Tuân Dật ngẩn trong chốc lát, đó cung kính đáp: "Vâng, nương nương!"

 

Lư Viễn Chinh và Tưởng Kiệt hai suốt chặng đường một lời nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-307.html.]

Bọn họ cảm thấy hôm nay khi thức dậy, đầu óc đặc biệt nặng nề.

 

Hai bọn họ vốn dĩ là phụ trách canh gác ban đêm, nhưng cũng chẳng tại ngủ .

 

Đây là sự thất trách, dù cảm thấy gì đó , bọn họ cũng dám lên tiếng.

 

Lăng Tâm vẫn luôn theo bọn họ.

 

Ban đầu nàng nghĩ là tiện đường, thuận tiện theo xem , ngờ Tần Vi Ương về thẳng hoàng cung, mà khỏi kinh đô thành.

 

Trực giác của Lăng Tâm lập tức mách bảo điều gì đó, nàng nhất định theo.

 

Rất nhanh đó, xe ngựa liền dừng bên ngoài một trạch viện trông vẻ tệ.

 

Chỉ là căn nhà vẻ lâu ở, cỏ dại mọc um tùm.

 

Lăng Tâm: "..." Nàng kinh ngạc quanh.

 

Chỉ cách vài chục trượng phía , chính là lối của đường hầm bí mật dẫn đến căn nhà nơi Mộ Nguyệt Bạch Phong Sơn lấy máu, và cũng là nơi phát hiện t.h.i t.h.ể Yến Vương.

 

Nàng nhớ Tô Mộc từng , lối đó phong kín .

 

Mà Tần Vi Ương đột nhiên đến đây, tuyệt đối ngẫu nhiên!

 

Nàng theo sát.

 

Bên cạnh Tần Vi Ương cao thủ, nàng nếu đến quá gần sẽ phát hiện.

 

Đại khái qua nửa canh giờ, Tần Vi Ương ôm một cái hộp cỡ trung bước lên xe ngựa.

 

Suốt quá trình, Tuân Dật cùng Lư Viễn Chinh và những khác đều canh gác ở tiền viện của Tần gia lão trạch.

 

Ngay cả khi Tuân Dật yên tâm để nàng một cùng, nàng cũng đều từ chối.

 

Đợi xe ngựa xa , Lăng Tâm mới tiến gần Tần gia lão trạch.

 

Nàng mới bước sân tường của lão trạch, liền đối mặt thấy một ăn mặc lôi thôi lếch thếch, dơ bẩn chui từ một đống củi khô bên .

 

Rõ ràng, đó ngờ đến nữa.

 

Đến khi phát hiện , sợ hãi đến mức hóa đá, đó, lảo đảo ngã ngược trở đống củi.

 

Lăng Tâm: "..." Nàng cũng dọa sợ.

 

Thật sự ngờ, ở đây còn một .

 

"Ngươi là ai?" Đã phát hiện , nàng bèn né tránh mà bước tới.

 

vẫn giữ một cách nhất định.

 

Thực sự là kẻ quá bẩn, cách xa cả một quãng đường vẫn ngửi thấy mùi, hơn nữa đều mọc đầy những vết ghẻ lở kỳ lạ.

 

Cũng liệu lây bệnh .

 

Nàng mở miệng, trong đống củi rõ ràng run rẩy một cái, cả đống củi cũng rung lên bần bật.

 

Sau đó, bất kể Lăng Tâm gì, y cũng chịu , cũng chẳng hé răng một tiếng.

 

Nếu lúc nãy vì kinh sợ mà phát tiếng động, nàng nghi ngờ y là câm.

 

Thử vài vẫn thể giao tiếp, Lăng Tâm đành lấy mấy cái màn thầu trắng tinh từ tay áo, đặt cách đống củi xa.

 

“Ta đây, cái màn thầu cho ngươi ăn!” Bất đắc dĩ, Lăng Tâm đành rời .

 

Mãi một lúc lâu , bóng mới rụt rè chui từ đống củi.

 

Y do dự hồi lâu, vồ lấy bọc màn thầu chui tọt trong.

 

Từ xa thấy cảnh , Lăng Tâm giao tiếp với y, cần thêm thời gian.

 

Nàng tiên đến lối của thông đạo thần bí, nơi đó vẫn trong tình trạng đóng kín.

 

Mãi mới về kinh đô.

 

Khi đến gần kinh đô, nàng thấy một đoàn dài dằng dặc, từ trong kinh thành , kéo dài tận xa.

 

Cổng thành chặn, Lăng Tâm đành dựa một bên chờ đoàn qua.

 

Vĩ Lễ An tuấn mã cao lớn, mặc một khôi giáp, ngạo nghễ quét mắt bá tánh ven đường.

 

Hắn sắp về phía Tây, hội quân với Thành Vương, đ.á.n.h lui man tộc, thu hồi đất đai man tộc xâm chiếm của Thiên Nguyệt quốc.

 

Lăng Tâm bộ dạng hùng hổ của , liền cảm thấy chuyện bất khả thi.

 

Võ lực của man tộc thể xem thường, nếu thì trong mấy tháng Lâm T.ử Nguyên bệnh nặng, chúng thể đ.á.n.h đến tận thành trì?

 

Hắn lúc bao nhiêu tự tin, khi vả mặt sẽ đau bấy nhiêu.

 

Ánh mắt Vĩ Lễ An quét qua dừng khuôn mặt Lăng Tâm.

 

Hắn nhớ nữ nhân , nàng chính là hôm đó ở Bảo Hòa Lâm.

 

Nói thật, nữ nhân dung mạo thật sự quá đỗi xinh !

 

 

Loading...