Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 361: --- Vị Đại Lý Tự Khanh này hình như không đáng tin cậy lắm!
Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:23:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Bang cũng chẳng bận tâm đến vết đau , sợ hãi lùi phía .
Sau đó mới nhớ , mặt bất quá chỉ là một nữ nhân, cùng cha con Lý Nguyên võ công.
Sở dĩ vẫn thất vọng, là vì tuy cú đá của Lăng Tâm mạnh, nhưng cảm nhận nội lực của nàng.
Sức lực lớn tuy lợi hại, nhưng dù cũng chút võ công.
Nếu , bao năm nay lưu lạc bên ngoài, thể sống sót bình an?
Hắn nghiến răng chịu đau dậy, trong mắt tràn ngập sự khinh thường ba họ: “Chỉ ba kẻ các ngươi mà cũng đối phó với ?”
Lăng Tâm: “???”
Bị đ.á.n.h đến nỗi sắp dậy nổi, lấy tự tin từ ?
Lý Nguyên hiển nhiên chút sợ hãi, lập tức kéo Uyên Nguyên lưng che chở: “Chuyện liên quan đến Lăng Tâm, ngươi thế nào? Ở đây chỉ một , còn nhiều nữa, g.i.ế.c chúng , ngươi cũng đừng hòng trốn thoát!”
Nháy mắt, y khí thế của cha, bảo vệ con.
Mà cũng , những ở đây mấy , ai cũng ngủ say đến thế?
“Lão t.ử bao năm nay đều chạy trốn khắp nơi, ngại thêm vài mạng nữa. Chuyện của Như Phi nương nương, ngươi chẳng vẫn luôn nghi ngờ là ?
Bây giờ cho ngươi , chính là hạ độc nàng, hơn nữa còn nhận năm trăm lạng bạc của Hoàng hậu nương nương.
Ngươi còn chuyện Lệ Hà cưỡng bức năm đó ? Cũng là do và Trương Đạt , ha ha!”
Lý Nguyên thể tin : “Ngươi, hai tên súc sinh các ngươi!”
Lệ Hà cưỡng bức, nhưng nàng chịu là ai, chỉ bảo y đề phòng bọn họ một chút.
Thì … thì là hai kẻ mà y vẫn nghĩ là bạn bè.
Y thật ngây thơ bao, bao năm nay để bọn chúng sống an ?
Để Lệ Hà một chịu đựng nhiều đến ?
“Hận ? Đáng tiếc, chỉ với kẻ yếu ớt tay trói gà chặt như ngươi, báo thù cũng , ngươi nên đến mộ Lệ Hà mà lấy cái c.h.ế.t tạ tội!”
“Kẻ đáng c.h.ế.t là các ngươi!” Uyên Nguyên vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng.
Căm hận bùng lên trong mắt, tay y cũng bất giác nắm chặt.
“Chỉ với hai kẻ yếu ớt như các ngươi, còn g.i.ế.c ? Mơ !” Vương Bang cực kỳ ngông cuồng: “Năm đó, dám nhận bạc của Hoàng hậu nương nương hãm hại ngươi, ngươi nghĩ chống lưng ?
Ta cho ngươi , cho dù bây giờ g.i.ế.c các ngươi, chỉ cần rời một thời gian, đó vẫn sẽ tìm cách ém nhẹm chuyện .
Chỉ cần , lúc nào cũng !”
Vừa , sát ý trong mắt liền lộ , hướng về phía cha con Lý Nguyên.
Đối với Lăng Tâm, chỉ cần né tránh, để nàng đ.á.n.h trúng là .
Rầm!
Cửa lớn đẩy , Tô Mộc dẫn ùa : “Khí phách thật lớn, g.i.ế.c hãm hại xong, trốn chạy mười mấy năm bên ngoài, hối cải mà còn tiếp tục g.i.ế.c ?
Ngươi nghĩ Đại Lý Tự của chỉ là vật trưng bày? Ta thật xem, kẻ ngươi cứu ngươi ngoài?”
Hắn đợi lâu ngoài cửa, ghi bộ lời của Vương Bang.
Vụ án Như Phi nương nương hạ độc mà c.h.ế.t năm đó, vẫn còn trong hồ sơ của Đại Lý Tự.
Hôm nay cuối cùng cũng thể kết án .
Dù là án của tiên hoàng, nhưng nếu oan khuất sẽ điều tra đến cùng, cho nên hồ sơ vụ án khi nhậm chức Đại Lý Tự Khanh cũng cất giữ .
Vương Bang: “…” Hắn ngây !
Sợ đến nỗi tê liệt cả , sắc mặt trắng bệch: “Các ngươi, các ngươi ở đây?”
Đương nhiên là do Lăng Tâm sai của Doãn Gia quân gọi.
Nàng cảm thấy Vương Bang khi thấy Lý Nguyên sẽ kể những chuyện cũ, chừng ích cho nỗi oan của Lý Nguyên, chẳng bây giờ tác dụng ?
Nắm đ.ấ.m của Lý Nguyên cuối cùng cũng buông xuống.
Mặc dù thể tự tay báo thù cho Lệ Hà, nhưng đây cũng coi như là kết quả nhất.
Năm đó, chỉ một y oan, còn vài đồng liêu khác cùng y.
Họ t.h.ả.m hơn y, lúc đó trực tiếp g.i.ế.c.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-361-vi-dai-ly-tu-khanh-nay-hinh-nhu-khong-dang-tin-cay-lam.html.]
Mặc dù bây giờ muộn, nhưng dù cũng coi như trả cho họ một sự trong sạch.
“Xin phiền Tô đại nhân, hãy trả công bằng cho Chương thái y, Tằng thái y, Hoa thái y… của Thái Y Viện năm đó. Họ đều chịu oan khuất mà c.h.ế.t, hy vọng thể trả công bằng cho gia đình họ!”
Tô Mộc việc luôn rõ ràng, công chính phân minh: “Lý thái y cứ yên tâm!”
Vương Bang vẫn chịu bỏ cuộc: “Người phía của ngươi bắt , nhất định sẽ tha cho ngươi, ngươi thức thời thì bây giờ hãy thả , bằng hậu quả ngươi gánh nổi !”
Tô Mộc lạnh lùng .
Đây là kẻ đầu tiên dám kiêu ngạo đến thế mặt .
Đại Lý Tự xưa nay luôn công chính liêm minh, sợ cường quyền.
Đây cũng là lý do các bề luôn yên tâm giao những vụ án lớn cho bọn họ.
Vậy mà dám uy h.i.ế.p ?
Mèo Dịch Truyện
“Ngươi tên đó thử xem, nếu thật sự lợi hại đến thế, liền cân nhắc thả ngươi!”
Lý Nguyên, Uyên Nguyên: “…”
Vị Đại Lý Tự Khanh hình như đáng tin cậy lắm!
Lăng Tâm đưa cho bọn họ một ánh mắt an tâm.
Tô Mộc việc xưa nay luôn quy củ.
Quả nhiên, Vương Bang liền mắc câu: “Là Lý Vệ Lý công công! Khi tiên hoàng còn tại thế, ông là Tổng quản Đại Nội, ngay cả vương tôn quý tộc cũng sắc mặt ông .”
Hắn đem những chuyện công trạng của Lý công công năm đó khoe khoang.
Mặc dù bây giờ đổi chủ, nhưng vị trí của Lý công công vẫn quan trọng.
Cứu chẳng dễ như trở bàn tay ?
Lăng Tâm: “…”
Lý công công nàng từng Lâm T.ử Nguyên nhắc đến, hình như quả thật chút thực lực, dường như còn võ công tệ.
Chỉ là… tại mỗi nàng lén lút cung lấy đồ, từng thấy nhân vật nhỉ?
Tô Mộc bĩu môi, quả thật chút khó giải quyết.
Tuy nhiên, khó giải quyết thể trở thành lý do để buông tha: “Giải !”
Vương Bang: “… Tô đại nhân, ngươi ý gì?”
Quan sai trướng Tô Mộc, giáng một bạt tai đầu : “Ý gì? Đương nhiên là ý xử lý ngươi !”
Đồ ngu!
Dám chỗ dựa với Đại Lý Tự Khanh ? Chẳng rõ ràng là tự chuốc thêm một tội nữa ?
Lý Nguyên há hốc mồm.
Tô đại nhân đây coi như là lừa gạt Vương Bang ?
Mặc dù, y cảm thấy đúng lắm, nhưng hình như hiệu quả vô cùng .
“Lý công công đó năm xưa trong hoàng cung, ngoài Hoàng thượng và Hoàng hậu , ngay cả các vị quý phi nương nương ở các cung cũng coi gì, Tô đại nhân, cẩn thận một chút, ông nhiều thủ đoạn bẩn thỉu!”
Y ở trong hoàng cung nhiều năm, tự nhiên cũng chứng kiến một vài chuyện.
Không ngờ, cuối cùng y những thủ đoạn bẩn thỉu hại cho nhà tan cửa nát.
Tô Mộc tự nhiên cẩn thận hơn nhiều.
Hắn cũng ít chuyện Lý công công hại , nhưng vẫn tìm chứng cứ.
Lần , Vương Bang chính là một bước đột phá.
Tô Mộc khi liếc Lăng Tâm một cái.
Lăng Tâm hiểu ý.
“Cha con các ngươi hẳn chuyện , Uyên Nguyên đêm nay cứ ở đây, đợi đến ngày mai sẽ đưa y về. Đã muộn , xin phép về !”
Lăng Tâm vội vã rời , quản cha con hai .
Mối quan hệ của bọn họ, e rằng cần thời gian để từ từ thích nghi.
Vừa khỏi y quán lâu, liền thấy của Đại Lý Tự hô to: “Mau, mau bắt lấy Vương Bang , chạy !”