Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 366: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:23:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng thượng gì đó đúng
Tào Mặc Đồng thật sự hiểu.
Lăng Tâm chẳng qua chỉ là một thương hộ, phu quân của nàng cũng chỉ mới bước chân quan trường, ngay cả một chức quan t.ử tế cũng .
Dựa nàng thể xe ngựa ?
Còn là thiên kim của Công bộ Thượng thư, địa vị phận đều cao hơn Lăng Tâm nhiều, tại bộ ?
Các thị vệ hoàng cung, ngày thường quen các hoàng quốc thích và quan lớn, cùng với gia quyến của họ.
Thế nhưng vị tiểu thư họ ấn tượng gì, nghĩ hẳn cũng chẳng quá nổi bật, nể mặt nàng : “Dựa ? Dựa đặc xá của Hoàng thượng, ngươi phục thể trực tiếp tìm Hoàng thượng!”
Bọn họ vốn dĩ ở đây chịu nắng chịu mưa dễ dàng, còn gặp những kẻ gây chuyện .
Hoàng cung là nơi bọn họ thể là ?
Để xe ngựa của nàng , cuối cùng chịu phạt chính là bọn họ.
Tào Mặc Đồng: “…” Đồ ch.ó mắt thấp kém!
Nàng oán hận lườm bọn họ một cái, đó mới miễn cưỡng xuống xe ngựa.
… Lúc , xe ngựa của Lăng Tâm dừng ở một hành lang gần nhất với Ngự hoa viên.
Vị công công tiếp đón dẫn nàng Ngự hoa viên.
Ngự hoa viên nàng từng đến một dịp Tết năm đó.
Lúc , trong vườn nở rộ đủ loại hoa quý hiếm và xinh , chỉ cần một cái là lòng thanh thản, tinh thần sảng khoái.
Lăng Tâm thưởng thức thầm nghĩ trong lòng, đợi đến khi điền trang xây xong, nàng cũng sẽ một đại hoa viên.
“Tham kiến Quý phi nương nương!” Vị thái giám dẫn đường phía , thấy Hầu Quý phi liền vội vàng hành lễ.
Lăng Tâm: “…” C.h.ế.t tiệt!
Đây chính là lý do nàng thích đến hoàng cung.
Ban đêm lén lút đến, ai dám bắt nàng quỳ, nàng liền dám khiến kẻ đó khuynh gia bại sản.
Bây giờ thì , phận của bày đây, nàng quỳ chính là bất kính.
Nàng khẽ khom đầu gối, học theo tiểu thái giám hô: “Tham kiến Quý phi nương nương!”
Hầu Tuyết Đình ban đầu để ý đến nàng.
Nàng mặc nam trang, là màu sắc khá khiêm tốn.
Thế nhưng khi thấy giọng là của một nữ nhân, giác quan nàng như kích động, nhanh chóng bừng lên, phát tín hiệu nguy hiểm về phía mặt.
Nàng thể cảnh giác!
Mèo Dịch Truyện
Gần đây Hoàng thượng nạp thêm mấy nữ nhân cung.
Hoàng thượng cũng thế nào, cứ đến sủng hạnh nàng .
Nếu thêm vài nữa, e rằng nàng sẽ còn một chút cơ hội nào.
Nàng liếc một cái cảnh giác, liền phát hiện nữ nhân thật sự .
Ngay cả Tần Quý phi Hoàng thượng sủng ái nhất, mặt nàng cũng kém xa một đoạn.
Nếu mà cung, e rằng Tần Quý phi cũng sang một bên, nàng thì khỏi .
Tuy nhiên… may mắn là nàng xuất giá.
Hầu Tuyết Đình Lăng Tâm.
Phu nhân Ninh Viễn Hầu, tức cô ruột của nàng , từng rằng phủ Ninh Viễn Hầu gần đây gặp xui xẻo đều là do nàng gây .
Tam cũng nhiều bất mãn với Lăng Tâm.
Vừa hôm nay rơi tay nàng , nhất định dạy cho nàng một bài học, để cô cô và các vị khác nở mặt.
Nghĩ đến đây, sắc mặt nàng lập tức sa sầm: “To gan lớn mật, thấy bổn cung mà quỳ xuống?”
Nàng bày tư thái quý phi của , trông như thể vui là sẽ c.h.é.m .
Tiểu thái giám: “…” Hoàn ngây !
Vị chính là Hoàng thượng đích sai đón, còn đặc biệt dặn dò chậm trễ.
Bây giờ mạo phạm Quý phi, thế ?
Hầu Quý phi tuy sủng ái, nhưng cũng là Quý phi, thể đắc tội.
“Quý phi nương nương…” Hắn nhắc nhở nàng rằng Lăng Tâm là khách quý của Hoàng thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-366.html.]
Thế nhưng Hầu Quý phi cho cơ hội : “To gan nô tài, ở đây nào phần cho ngươi chuyện?”
Ngày thường nàng sủng ái, Hoàng thượng ngay cả cũng thèm nàng một cái, các tỷ khác khinh thường nàng , nhưng cũng đến lượt một tiểu thái giám cũng thể bắt nạt.
“Nô tài dám!” Tiểu thái giám cúi đầu, dứt khoát im lặng.
Khóe miệng nhếch lên một vẻ tàn nhẫn.
Chờ lát nữa Hoàng thượng trách tội, ngươi chính là đáng đời!
Lăng Tâm Hầu Quý phi là cháu gái của Phu nhân Ninh Viễn Hầu.
Ngày thường cũng khá kiêu căng ngạo mạn.
Hơn nữa, khi nàng đêm đến thám thính hoàng cung, cũng từng thấy vị tiểu thư thường xuyên nổi giận.
Cũng là xui xẻo, đến gặp ngay kẻ !
Bày khí thế quý phi cũng khá đúng điệu.
“Lâm phu nhân, ngươi tước vị, cũng cáo mệnh phu nhân, hoàng cung là nơi vô quy củ như ở thôn quê của ngươi , quỳ thỉnh an là sẽ c.h.é.m đầu đấy!”
Chẳng qua chỉ là một thương hộ, còn từ nơi thôn dã hẻo lánh , dọa nàng một chút, chắc thể khiến nàng mấy ngày ngủ chứ?
là thấy sự đời! Hừ!
Lăng Tâm nghẹn lời: “Ta mới thỉnh an mà!”
Ngự hoa viên bây giờ cũng ít , cứ nhắm nàng chứ?
Thẩm Duyệt thấy Lăng Tâm Hầu Quý phi khó, vội vàng từ chỗ dậy, qua.
Ánh mắt Lăng Tâm vô tình lướt qua, đầu cũng khẽ lắc một cái thể nhận .
Bây giờ nhiều đang chú ý đến bên bọn họ, động tác của nàng thể quá lớn.
Thẩm Duyệt nắm chặt tay, cuối cùng chỉ thể xuống .
sự chú ý của nàng vẫn luôn đặt ở bên .
“Thẩm ái phi ?” Hoàng thượng hề gia sản của Thẩm gia còn, đối với Thẩm Duyệt vẫn sẽ lấy lòng.
Mỗi dự yến tiệc đều đặc biệt mang theo nàng , đương nhiên Tần Vi Ương là ở vị trí cao nhất.
Động tác dậy của nàng phát giác, tò mò hỏi.
Thẩm Duyệt ngày thường nhiều, càng hỉ nộ ái ố rõ ràng, lấy lòng dễ.
“Bẩm Hoàng thượng, gì!” Nói xong, Thẩm Duyệt nghĩ lẽ Hoàng thượng thể thu hút sự chú ý của Hầu Quý phi, liền vội vàng về phía cửa Ngự hoa viên: “Tuyết hôm nay mặc thật !”
Ngự hoa viên nhỏ, vị trí của bọn họ cách cửa cũng chút xa.
Mộ Nguyệt Thần tự nhiên theo ánh mắt nàng .
Nhìn thấy Hầu Tuyết Đình, sắc mặt khỏi nhăn .
Bộ quần áo tuy nổi bật, đáng tiếc quá tục tĩu, một cái liền hứng thú nữa.
Khi vui định thu hồi ánh mắt, liền thấy Lăng Tâm với trang phục giản dị.
Đứng giữa một đám nữ nhân ăn diện lộng lẫy, nàng cứ như sen giữa bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, trong sạch tinh khiết.
“Lăng Tâm…” Hắn bất giác lẩm bẩm thành tiếng.
Tần Vi Ương ở một bên vốn tức giận vì Hoàng thượng quan tâm Thẩm Duyệt.
Thế nhưng khi thấy tiếng gọi chân thật nhất từ miệng , nàng cảm thấy như đ.á.n.h một liều t.h.u.ố.c mạnh.
Bởi vì… đây đầu tiên nàng gọi tên nàng.
Chính xác hơn là mấy ngày nay chỉ ngẩn , mà khi hai mật, cũng vô thức gọi tên đó.
Nàng vẫn luôn chắc chắn.
Trong lòng nàng , nàng cho rằng Hoàng thượng thể nào hứng thú với một phụ nữ dơ bẩn thể.
Dù , cao ngạo và tự phụ như , nữ nhân nào mà ?
Giờ khắc , thấy Lăng Tâm ở xa đến thế mà vẫn thể câu dẫn Hoàng thượng , nàng mới thật sự cảm nhận một cảm giác nguy cơ từng .
Đồng thời, Thẩm Duyệt cũng phát hiện ánh mắt của Hoàng thượng vẻ đúng.
Chàng về phía cửa ngẩn , gọi tên Lăng Tâm ?
Tiếng thì thầm đó, mang theo sự khao khát và mong ước vô bờ?
Vẻ si mê đó, ngay cả khi đối mặt với Tần Vi Ương, cũng từng !