Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 418: --- Ngươi dám đến giết người nhà của ta, không diệt các ngươi thì diệt ai?
Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:24:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưởng lực của Tiêu Dao Vương đẩy , tựa như một trận cuồng phong mạnh mẽ, cuốn bay năm sáu mươi , khiến bọn chúng mất khả năng hành động.
Theo một chấn động mạnh của … tất cả những kẻ trong phạm vi khống chế của đều chấn văng ngoài.
Trong vòng mười thước quanh , một kẻ nào còn lành lặn.
Những kẻ đ.á.n.h bay ngoài, nghi ngờ gì nữa, đều bỏ mạng ngay khoảnh khắc tiếp đất.
Người tuy đành lòng g.i.ế.c lưu dân, nhưng một nửa trong những kẻ là lưu khấu.
Bản tính khát m.á.u trong mắt bọn chúng, dù giữ cũng chỉ là tai họa cho khác.
“C.h.ế.t !” Thấy mấy chục g.i.ế.c c.h.ế.t trong nháy mắt, đám lưu dân liền giữ bình tĩnh nữa.
Với kiểu g.i.ế.c như , của bọn chúng đủ cho g.i.ế.c?
Bọn chúng gặp ác ma sát nhân ?
Tiêu Dao Vương hề chút dừng nào.
Người động, vụt đến một nơi khác, là một trận cuồng phong khiến mấy chục bỏ mạng.
Lúc , đừng là lưu dân, ngay cả lưu khấu cũng sợ đến c.h.ế.t.
Bọn chúng rõ hơn so với lưu dân.
Ác ma sát nhân chuyên chọn của bọn chúng mà g.i.ế.c, g.i.ế.c chuẩn xác đến đáng sợ.
“Rút lui!” Không ai đó hô to một tiếng.
Thính lực của Tiêu Dao Vương, lập tức bắt tiếng hô đó.
Người tức thì xuất hiện ở đó, là một trận cuồng phong, quét sạch một vùng.
Giờ đây, ai dám ôm giữ chút may mắn nào nữa.
Bọn chúng chỉ nếu chạy nhanh, kẻ tiếp theo bỏ mạng chính là .
Lúc bọn chúng chạy trốn, giống những kẻ mấy ngày ăn cơm chút nào, tốc độ cực nhanh.
Trong lòng bọn chúng đều quyết định, cái trang viên , dù cho bọn chúng núi vàng núi bạc, bọn chúng cũng dám đến nữa.
Ác ma sát nhân quá mức biến thái!
Lăng Tâm: “…Ngoại tổ phụ uy vũ!”
Không ngờ, Tiêu Dao Vương rời thời gian , nội lực tăng vọt nhiều đến , tựa như tốn chút công sức nào.
Quả nhiên là kỳ tài võ học, đạt đến mức khiến bất cứ ai cũng đố kỵ.
Chẳng trách Cơ Thiên Sư, thấy y còn chẳng dám ho he một tiếng, ha ha!
Không hành c.h.ế.t y thì thôi ?
Tiêu Dao Vương phất áo bào, sải bước với dáng vẻ sáu nhận.
Ánh mắt còn như lấy lòng mà về phía Huệ Ánh Lan.
Huệ Ánh Lan cũng vô cùng nể mặt y, tình ý trong mắt lộ rõ.
Nam nhân mấy chục năm chẳng hề đổi.
Lăng Tâm: “……”
Nhìn thấy Tiêu Dao Vương lẽo đẽo dìu Huệ Ánh Lan , nàng mới sang các Doãn Gia Quân : “Đêm nay vất vả , thêm bữa!”
“Tốt!”
“Oa!”
Một tràng hoan hô vang lên.
Phu nhân thêm bữa, thì đúng là đáng mong chờ.
Đêm đó, bọn họ ăn uống vô cùng thỏa mãn.
Ở một bên khác, Cơ Thiên Sư ẩn trong bóng tối, lắng hạ nhân đang nhỏ nhẹ bẩm báo.
“Chủ công, Tiêu Dao Vương thật sự quá lợi hại, một y thể g.i.ế.c mấy chục trong chớp mắt, thậm chí hề chớp mắt!”
Điều khác với Tiêu Dao Vương đại hiệp trong truyền thuyết, luôn một lòng vì dân.
Tiêu Dao Vương: Ngươi đến g.i.ế.c nhà , diệt các ngươi thì diệt ai?
Cơ Thiên Sư quả thực cũng ngờ Tiêu Dao Vương lợi hại đến .
Trong lòng càng thêm kiêng dè vài phần.
Hôm đó, y quả quyết tiếp tục dây dưa chiến đấu là đúng đắn.
Có lẽ một kế hoạch sắp xếp , sự xuất hiện của Tiêu Dao Vương ngoài dự liệu.
Chỉ là… Tiêu Dao Vương khinh thường tất cả , vì cố tình coi trọng gia đình Lâm T.ử Nguyên?
Chắc chắn giữa họ mối quan hệ nào đó mà bọn họ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-418-nguoi-dam-den-giet-nguoi-nha-cua-ta-khong-diet-cac-nguoi-thi-diet-ai.html.]
Đáng tiếc, những kẻ phái tra xét thế nào cũng thể tìm chút tin tức nào.
Cái trang t.ử kiên cố như tường đồng vách sắt, chẳng cách nào dò la chút tin tức nhỏ nhặt nào.
Y cũng từng thử lẻn điều tra.
Đáng tiếc, ám vệ bố trí cực kỳ tinh xảo, y cũng thể lặng lẽ tiến .
“Bảo Ám Ảnh tìm cách trang tử!” Bây giờ chỉ thể điều tra theo hướng .
May mắn , y sớm sắp xếp trộn khắp nơi.
“Mau điều tất cả về Kinh Đô Thành!” Gần đây, sự bất an càng lúc càng tăng, kẻ cướp đoạt tất cả rõ ràng ở ngay mắt, nhưng y thể đoán là ai.
Tổng quản Thành gõ cửa bên ngoài: “Chủ công, Hà Vũ Như trở về!”
Cơ Thiên Sư đeo mặt nạ, giấu bộ uy áp : “Nàng còn sống ư?”
Đi lấy một thứ, thứ lấy , còn tự mất tích.
Y hối hận khi thu nhận nàng năm xưa.
“Bẩm Chủ công, nàng còn sống, nhưng…”
“Cho nàng !”
Cửa mở, một bóng lôi thôi lếch thếch lảo đảo bước , “phịch” một tiếng quỳ sụp xuống đất: “Cầu Chủ công tha thứ, thành nhiệm vụ ngài giao phó, viên châu báu khác cướp mất!
Ngay cả Cơ Thiên Thừa cũng biến mất !”
Nói xong, Hà Vũ Như bật nức nở.
Suốt chặng đường trở về, còn khó khăn hơn cả lúc nàng ở thôn quê kế hành hạ.
Cơ Thiên Sư: “…” Người c.h.ế.t tám trăm năm !
Y cố gắng nén cơn giận, : “Xuống tắm rửa , ăn chút gì đó!”
Cái mùi hôi thối , cách xa như cũng khiến y buồn nôn.
…
Sáng sớm hôm , Lăng Tâm liền đến Kinh Đô Thành.
Lâm T.ử Nguyên và Tô Mộc vẫn khỏi nhà. (Kể từ khi Ngụy Bình dọn đến trang tử, vì an , y chuyển đến ở nhà họ Lâm)
Lăng Tâm kể cho họ chuyện trang t.ử lưu dân tấn công: “Bên trong hẳn là của Cơ Thiên Sư.”
Có lẽ, còn của Mộ Nguyệt Thần.
Chỉ là, vì Tô Mộc ở đây nên nàng .
Tô Mộc đối với hoàng thất vẫn tận tâm tận lực, cần thiết quá nhiều.
“Cũng , bọn chúng Tiêu Dao Vương ở đó, nên dù công khai bí mật cũng dám động đến trang tử.” Đây là chuyện .
Ba đang chuyện, Phương Văn Sơn vội vã bước .
Ngày thường y luôn ôn văn nhã nhặn, hiếm khi vội vã như .
“Quá , hai đều ở đây!” Y kịp bước lên tiếng khi thấy họ.
Giọng đầy vẻ sốt ruột.
Tô Mộc dậy, nhường chỗ cho y: “Nhị sư , chuyện gì cứ từ từ !”
Mèo Dịch Truyện
“Ta nhận tin, sư bên đó xảy chuyện !”
“Xảy chuyện gì?” Tô Mộc lòng chùng xuống.
Đại sư một ở Uy Huyện của Đông Quận, võ công phòng , nếu xảy chuyện, e rằng sẽ nguy hiểm.
“Ở Đông Quận khởi nghĩa, mấy huyện thành lân cận đều đầu hàng nghĩa quân, Uy Huyện nơi Đại sư đang ở, khi nhận tin tức, lập tức đóng cửa thành.
May mắn là khi đóng thành, y liên tục phái mấy truyền tin về cung.”
Phương Văn Sơn nắm chặt nắm đấm.
“Rõ ràng tin tức truyền về hai ngày , Hoàng thượng những ý xuất binh, mà còn phong tỏa tin tức. Nếu sư đặc biệt gửi cho một phong thư, chúng vẫn còn che mắt.”
Thân thể của sư phụ vẫn hồi phục, chuyện y dám cho sư phụ.
Tin tức đến Kinh Đô Thành hai ngày , tính thêm mấy ngày đường nữa, thể hình dung tình hình của Uy Huyện bây giờ.
Nếu viện trợ, bên đó còn trụ bao lâu?
“Hoàng thượng đây là từ bỏ Đông Quận, từ bỏ Đại sư !” Phương Văn Sơn lòng lạnh lẽo, trong giọng tràn đầy sự thất vọng về hoàng quyền.
Bọn họ những cố gắng đến mấy thì ích gì? Cuối cùng cũng chỉ là vật hy sinh của hoàng thất.
“Đại sư tuy võ công, nhưng bên cạnh y hai viên đại tướng võ công thấp, tạm thời hẳn là đến mức nguy hiểm đến tính mạng!” Lâm T.ử Nguyên chút bất ngờ.
Bất kể kiếp kiếp , Mộ Nguyệt Thần chỉ lo lợi ích mắt và thắng bại, căn bản thể nào cắt giảm binh lực của để cứu những ở Đông Quận.
Người thể cứu Đại sư , chỉ bọn họ.