Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 429: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:24:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàng thượng đối với chúng đuổi cùng g.i.ế.c tận

 

Cả trường: “………???”

 

Để Đại Lý Tự khanh dẫn binh đ.á.n.h trận?

 

Hoàng thượng e là đầu óc vấn đề ?

 

Tô Mộc càng thêm mơ hồ: “Cha, là thật ?”

 

Ngụy Tiêu Đầu nắm chặt nắm đấm, gân xanh nổi đầy: “Vừa Thánh chỉ hạ xuống tìm con, tìm thấy con thì chỉ dụ đưa đến tiêu cục của chúng .”

 

Hoàng thượng đây là đẩy con rể của chỗ c.h.ế.t!

 

Hắn là một văn quan, dù chút võ công, bắt kháng cự ngoại địch?

 

Tức đến mức lập tức ném Thánh chỉ xuống, chạy đến tìm con rể.

 

Hắn chỉ một cô con gái là Ngụy Bình, và duy nhất một đứa con rể là Tô Mộc, cháu ngoại mới chào đời bao lâu, phái tiền tuyến.

 

Nếu bản là võ quan, cũng chẳng gì.

 

Chưa từng , phái văn quan trận bao giờ.

 

Lăng Tâm cũng thấy cạn lời, rót cho Ngụy Tiêu Đầu một chén : “Ngụy thúc, đừng vội, xuống hít thở một !”

 

Mộ Nguyệt Thần đầu óc úng nước nặng, thể nghĩ chuyện dùng Tô Mộc.

 

Xem , quyết tâm phá tan phe cánh của Hồ lão.

 

G.i.ế.c Hồ lão thất bại, giờ tay với Tô Mộc.

 

“Hoàng thượng , hiện tại trong tay võ quan, con rể võ công, ai thích hợp hơn. Mẹ kiếp, tức c.h.ế.t !!” Ngụy Tiêu Đầu tức đến nỗi văng tục.

 

Tô Mộc lòng nặng trĩu, cố gắng kìm nén cảm xúc đang trào dâng: “Cha, , đừng tức giận!”

 

Y nhạc phụ thật lòng lo lắng cho .

 

Lâm T.ử Nguyên gì, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.

 

Phương Văn Sơn cũng kinh ngạc: “Ngụy thúc, Tam sư e rằng thể !”

 

Không , sẽ gán tội kháng chỉ, c.h.ế.t còn nhanh hơn, còn liên lụy cả nhà tam sư .

 

Đi ư? Cũng là c.h.ế.t!

 

Tô Mộc võ công nhưng cao.

 

Kẻ địch tạm thời , Hoàng thượng mạng y, e rằng sẽ đ.â.m lưng, phòng kịp trở tay.

 

“Đi còn thể sống sót trở về ?” Ngụy Tiêu Đầu giọng run rẩy.

 

Hắn coi đứa con rể như con trai ruột.

 

Biết rõ nguy hiểm mà vẫn , thể chịu đựng .

 

Suy nghĩ một lát, hạ một quyết định: “Cùng lắm thì, cái chức quan chúng nữa, sẽ đưa các con , rời khỏi Kinh Đô Thành.”

 

Trời đất bao la, tin là chỗ dung cho bọn họ.

 

“Cha!” Tô Mộc kinh ngạc, trong lòng cũng dâng lên một trận cảm động.

 

Cha đây là bất chấp nguy hiểm của bản cũng cứu y!

 

“Không đến mức đó!” Lâm T.ử Nguyên đột nhiên lên tiếng.

 

Mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía .

 

“Ngụy thúc, tiên chúng thể để Tam sư kháng chỉ, chuyến y buộc !”

 

Tô Mộc gật đầu.

 

Tuy kinh ngạc, nhưng y vì gia đình, vì sư phụ và các sư , y cũng .

 

Ngụy Tiêu Đầu buồn bã, tia hy vọng nhen nhóm vụt tắt, cả trông già hẳn.

 

“Ngụy thúc, đừng vội !” Lâm T.ử Nguyên tiên khuyên nhủ Ngụy Tiêu Đầu: “Tam sư tuy là biên ải đ.á.n.h trận, nhưng chúng sẽ tìm cách bố trí của bên cạnh y!”

 

Hoặc… dù thể cài đội ngũ, cũng bí mật theo y dọc đường để bảo vệ.

 

Đương nhiên, thấy việc cài mười vạn đại quân là chuyện khó.

 

thì đội ngũ hiện tại đều hỗn loạn cả, điều động từ khắp nơi đến.

 

Lâm T.ử Nguyên tiếp tục : “Sự an của Tô Mộc thành vấn đề, bước tiếp theo là tiêu cục của Ngụy thúc…”

 

Ngụy Tiêu Đầu: “??? Tiêu cục của chúng ?”

 

Phương Văn Sơn giúp giải thích: “Hoàng thượng g.i.ế.c Tam sư , thì nhà y, e rằng cũng sẽ bỏ qua!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-429.html.]

Đặc biệt là Trường An tiêu cục, một nơi chút địa vị, nếu giữ sẽ là mối đe dọa.

 

Ngụy Tiêu Đầu chỉ cảm thấy lòng lạnh buốt, lạnh thành tiếng: “Hoàng thượng đuổi cùng g.i.ế.c tận chúng ?” Thật độc ác!

 

“Gần đây cục diện hỗn loạn, cha, Trường An tiêu cục chi bằng tạm dừng hoạt động!” Tô Mộc khuyên nhủ.

 

Ngụy Tiêu Đầu chút tình nguyện: “Các trong tiêu cục còn nuôi gia đình.”

 

Đóng cửa , hàng trăm miệng ăn, sống bằng gì đây?

Mèo Dịch Truyện

 

Đặc biệt là tình hình hiện tại định, công việc ít ỏi đến đáng thương, nhưng dù cũng còn chút thu nhập.

 

Nếu cắt đứt, chẳng khác nào cắt đứt đường sống.

 

“Thời tiết quỷ quái thế , ngoại địch, tiêu cũng nguy hiểm, Ngụy thúc… chi bằng trang viên của chúng thuê của tiêu cục hộ viện thì ? Chỉ là ủy khuất !” Lăng Tâm đề nghị.

 

Người của tiêu cục quanh năm bên ngoài, võ công đều thấp.

 

Trang viên những hộ viện danh chính ngôn thuận , ngoài cũng dễ giải thích hơn.

 

“Cái …” Ngụy Tiêu Đầu cảm thấy .

 

Đây là tăng thêm gánh nặng cho Lăng nha đầu.

 

“Ngụy thúc, trang viên của chúng lớn, cần nhiều nhân lực, gần đây lưu khấu cũng nhiều, thật sự cần trông giữ! Nếu ai mang theo gia quyến, chúng cũng thể cung cấp chỗ ở!”

 

nhà cửa nhiều, thêm vài trăm cũng đủ chỗ ở.

 

“Cha, cứ quyết định !” Tô Mộc cũng thời gian sắp xếp khác, sáng mai lên đường .

 

Y chỉ thể cảm ơn vợ chồng Lâm T.ử Nguyên.

 

Ngụy Bình Tô Mộc sáng mai sẽ , nàng đau lòng, nhưng bất lực.

 

Chỉ thể chuẩn đồ đạc cho y suốt đêm.

 

Còn Lâm T.ử Nguyên và Phương Văn Sơn thì huy động tất cả các mối quan hệ, đưa một trăm binh sĩ Doãn gia quân mười vạn đại quân.

 

Phương Văn Sơn cũng thông minh, thậm chí còn hỏi lai lịch của một trăm .

 

Chỉ cần thể bảo vệ sư , giờ cũng chẳng nghĩ nhiều.

 

Sáng sớm tiễn Tô Mộc , trời hửng sáng.

 

Ngụy Bình định hồi lâu, mới dần lấy bình tĩnh.

 

Lăng Tâm cũng còn tâm trí ngủ nữa, định lát nữa sẽ Kinh Đô Thành tìm Lâm T.ử Nguyên.

 

Nàng cứ cảm thấy chút bất an, nhưng sẽ xảy chuyện gì.

 

Đang định ngoài thì đến gọi nàng: “Phu nhân, Tiên Hà ngự y cầu kiến.”

 

Lăng Tâm: “…” Gần đây bận rộn đến nỗi nàng suýt quên mất cô .

 

“Mấy ngày phu nhân và Lạc thần y đến Đông quận, Tiên ngự y ngày nào cũng đến tìm !” Không ngày nào gián đoạn.

 

Lăng Tâm , Tiên Hà đây là tìm thấy Lạc Hà nên sốt ruột .

 

mà… Tiên Hà cũng thật lợi hại, tìm đến tận trang viên.

 

“Được, sẽ xem!” Muốn trang viên là điều thể.

 

Chẳng mấy chốc, nàng xe ngựa đến cổng ngoài cùng của trang viên.

 

Có lẽ vì đợi lâu nên Tiên Hà tỏ sốt ruột.

 

Thấy xe ngựa đến, sắc mặt cô mới dịu đôi chút: “Lâm phu nhân, lâu gặp!”

 

Vừa chào hỏi, ánh mắt cô hướng cánh cửa lớn đang mở.

 

tò mò trang viên rốt cuộc lớn đến mức nào, cô đợi lâu .

 

Đáng tiếc… chỉ thấy một con đường dài.

 

Bên đường những ngôi nhà bình thường.

 

“Đã lâu gặp, Tiên ngự y tìm việc gì?” Nàng cố ý giả vờ tò mò hỏi.

 

Tiên Hà thấy trong xe ngựa chỉ một nàng: “Lạc thần y ? Ta cũng lâu gặp cô .”

 

“Lạc Hà nhiễm phong hàn, mấy ngày gần đây e là thể gặp khách!”

 

“Cô chứ? Ta là ngự y, thể miễn phí giúp cô chữa trị.” Tiên Hà nghĩ thể nhân cơ hội trang viên xem xét.

 

“Không cần phiền Tiên ngự y, Lý đại phu khám qua , chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là thể hồi phục!”

 

Tiên Hà: “…Vậy Tiêu đại ca ? Từ khi Bảo Hòa Lâm đóng cửa, vẫn tìm thấy Tiêu đại ca, chuyện quan trọng tìm !”

 

thật sự việc, mà cực kỳ quan trọng, liên quan đến tính mạng của y.

 

 

Loading...