Triệu đại nương đang ninh canh, Trần ma ma đưa cho công thức, dùng để bồi bổ sức khỏe, bên trong cho thêm mấy loại dược liệu, những thứ trong mỗi cái Trần ma ma đều qua, cẩn thận, Triệu đại nương vẫn luôn trông nom dám rời mắt.
Bữa tối Triệu đại nương mì sốt đặc, mì nấu xong thì trụng nước lạnh qua một , ăn mát lạnh.
Kho thêm vài món, buổi tối ăn ngon, vẫn là do Khương Đường dạy.
lúc trời nóng nên ăn món mát . Hỏi Khương Đường , Khương Đường .
Khương Đường: “Đại nương, đổi hình dạng mì , sặc sỡ một chút.” Triệu đại nương: “Màu sắc gì?”
Khương Đường: “Dùng nước rau củ với nước trái cây nhào với bột mì, sợi mì chẳng màu sắc ư?”
Mắt Triệu đại nương sáng lên: “Ể, thế thử xem, ngươi ở bên cạnh là .”
Đến khi mặt trời xuống núi, trời tối đen , cả một ngày bận rộn mới từ từ về yên lặng.
Đến giờ Hợi, Khương Đường với đám Bội Lan cùng kết thúc công việc, khi về thì cùng với một đám nha bên ngoài giếng lấy nước, đó về đun nước rửa ráy, lúc mới mệt mỏi ngả lên giường.
Hạt châu đặt chung với gia sản của nàng, mệt cũng đáng.
Khương Đường bây giờ thể bê một chiếc nồi sắt lớn nặng vài cân, xóc đảo nhanh như đầu bếp Trần, biểu diễn một cách mạnh mẽ.
Tuy trông thì vẫn gầy nhưng cánh tay đường cong cơ bắp rõ ràng, trông khá là .
Nếu bây giờ mà gặp Trương quản sự, ít nhất Khương Đường thể đánh cho hai đòn.
Hôm nay mấy Bội Lan nhẹ việc, cũng buồn ngủ nên ở bên cạnh tâm sự.
Chuyện cưới gả, ở tiền viện gã sai vặt nào …
Ban đầu Khương Đường còn xen vài câu từ từ ngủ . Sáng sớm ngày hôm , Khương Đường tiếng mưa rơi đánh thức. Hôm qua đóng cửa sổ, may mà mưa tạt .
Lại là một ngày mới.
Khương Đường đóng cửa sổ gọi những khác thức dậy: “Bội Lan, Tĩnh Mặc, tỉnh nào, dậy .”
Lúc trời mưa là lúc đám nha nhẹ việc nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-150.html.]
Để hai ở trong phòng hầu hạ, còn những còn đều ổ trong phòng. Nếu mùa đông tuyết cũng , chủ tử ngoài thì đám nha thể ở trong phòng sưởi ấm.
Vốn cử tưởng trận mưa cũng chỉ trong một ngày, nhưng kết quả đến sáng hôm vẫn còn mưa.
Ở đây đến tháng bảy tháng tám là trời mát mẻ. Cũng nóng thêm một tháng nữa.
Còn Tây Bắc cũng bước mùa hè như thiêu như đốt.
Các tướng dĩ mặc dày thì càng nóng, tới tối là một đám binh sĩ đến sông tắm rửa.
Quay về cũng mặc áo, ai nấy cũng đều vết thương, cơ bụng sáu múi.
Cố Kiến Sơn cũng nóng, nhưng nóng cũng chả cách nào, cơ mà Tây Bắc nhanh mát, tháng bảy gió thu thổi .
Nóng hơn một chút, lương khô chờ đợi bấy lâu cuối cùng cũng chở đến, từ khi thư đến giờ một tháng .
Triều đình việc chậm chạp.
Có mỗi một chuyện mà một đám thảo luận tán thành đảo qua đảo mấy ngày.
Lương khô đưa đến nhiều, cũng chỉ đủ cho mười vạn đại quân ăn trong ba ngày, lương thực còn với đầu bếp trong cung đều ở Liêu Thành.
Cố Kiến Sơn phái nửa đội hỏa đầu quân đến đó, đó đưa hai phần lương khô đến doanh trướng của Từ Trinh Nam.
Góc phía Bắc của doanh trướng dựng một cái kệ, phía là bản đồ biên phòng Tây Bắc, bàn bày một chiếc sa bàn khổng lồ, mấy cứ điểm của triều và Hồ đều cắm cờ.
Những chỗ còn trông lộn xộn, binh thư xong đóng , y phục vứt bừa bãi, Cố Kiến Châu bước khựng , nhặt y phục mặt đất lên chồng mới đưa bánh quy cho Từ tướng quân xem.
“Quan chuyển lương thực chiều mới đưa đến, Vương giám quân đang ở bên trông coi. Tên là bánh quy, giao đến cùng với công thức xây lò, triều đình sai hai mươi đầu bếp cung đình đến dạy, phái một nửa hỏa đầu quân đến Liêu Thành .”
Quân doanh là nơi trọng địa, kẻ rảnh rỗi miễn .
Cố Kiến Sơn đưa công thức cho Từ Trinh Nam xem, dùng để gì, như thế nào, bên đều ghi rõ ràng.
Năm nay Từ Trinh Nam bốn mươi hai tuổi, đang là nhất phẩm Hộ quốc đại tướng quân.
Làn da ngăm đen, vóc dáng cao lớn, cả là cơ thịt.
Trời nóng nên ông cũng mặc quần áo, trông thấy Cố Kiến Sơn ăn vận chỉnh tề còn lẩm bẩm một tiếng.