Khương Đường cũng ngăn cản: "Được , mua thêm mấy cân. Không bán cũng , nhà cũng ăn thịt mà."
Lưu đại tẩu cao hứng hắc hắc, nhỏ giọng với Khương Đường: "Buổi sáng bán bảy mươi chén, buổi trưa và buổi tối nhất định sẽ bán nhiều hơn!"
Đẩy đồ nhà, Lưu đại nương hỏi: "Bán xong hết ? Tình hình buôn bán thế nào?"
Lưu đại tẩu đưa tay khẽ suỵt một tiếng: "Vào nhà nhà ..."
Nhà nàng ở bên tay trái nhà Khương Đường, bên trái còn nhà nữa.
Lưu đại nương lập tức che miệng , xem ý tứ lẽ là bán ít. Bán kiểu gì mà thể kiếm tiền như chứ?
Mẹ chồng con dâu nhà, để mấy hài tử tự chơi với , Lưu đại tẩu tiểu khuê nữ, càng vui vẻ hơn.
Nàng đưa hộp tiền cho chồng xem.
Một hộp đầy ắp tiền đồng, ước chừng đến mấy trăm văn.
Lưu đại tẩu nhỏ giọng : "Bán ba mươi bốn chén nhân thịt lợn, bốn mươi lăm chén nhân cá. Mấy đều là tới mua mỗi hai chén, ăn cũng là quá nhộn nhịp, nhưng khi nào cũng khách nhân."
Lưu đại nương tính toán chậm, nhiều tiền như đầu óc tính nổi : "Vậy bao nhiêu tiền?"
Lưu đại tẩu cũng khẩn trương: "Hẳn là bảy trăm văn, nương ngươi đếm xem, đừng để thiếu tiền."
Thiếu tiền thì với Khương Đường, một hai thì việc gì, ai cũng lúc sơ suất, nhưng nếu nhiều khẳng định .
Bàn tay Lưu đại nương cũng khẽ run rẩy: "Mới một buổi sáng mà bảy trăm văn ? Vậy chúng thể chia bao nhiêu?"
Lưu đại tẩu đếm tiền xâu chuỗi, một trăm văn tiền xâu thành một chuỗi: "Trừ một nửa chi phí, còn chính là lợi nhuận. Trong lợi nhuận một nửa bỏ chi phí mua thức ăn, còn thể lấy hai thành."
Lưu đại tẩu ở trong lòng tính toán nửa ngày, chần chờ : "Phỏng chừng là hơn ba mươi văn tiền."
Đây mới chỉ là một nửa, chờ hồi vốn còn thể tăng gấp đôi.
Ba mươi lăm văn tiền, so với tiền qua tay Lưu đại tẩu hôm nay thể chỉ là tiểu vu gặp đại vu.
đó là tiền của riêng nàng .
Thịnh Kinh sông đào bảo hộ thành, công ở bến tàu một ngày cũng chỉ mười văn tiền, còn xây nhà, một ngày cũng chỉ mấy văn tiền, ai kiếm nhiều bằng nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-308.html.]
Nàng chỉ là một nữ nhân, nhưng tiền kiếm còn nhiều hơn cả nam nhân.
Ngay cả bổng lộc của Lưu bộ khoái so cũng kém hơn nàng . Ba mươi lăm văn tiền, đó chính là ba cân thịt.
"Một buổi sáng mà nhiều tiền như !" Lưu đại nương căn bản dám tin, thể kiếm tiền như chứ?
Lưu đại tẩu: "Cũng là nhờ Khương tử, lúc đầu cũng dám bán, nàng giả vờ là khách nhân đến mua phần đầu tiên."
Từ đó trở về nàng liền dám.
Lưu đại nương vẫn còn ngây ngốc: "Nhiều tiền như , một ngày còn một đồng bạc nữa ?"
Một đồng bạc, đủ để nuôi hài tử .
Lưu đại tẩu bỏ bộ tiền trong hộp: "Còn , coi như Khương tử giúp chúng một đại ân . Nương, nghĩ kỹ , nhất định sẽ theo Khương tử việc. Sau ngươi cùng với , hoặc là để Đại Lang theo. Ta chia lợi nhuận, bán càng nhiều thì càng kiếm nhiều."
Lưu đại nương vỗ vỗ ngực: "Chuyện đó là đương nhiên , thấy nàng cũng giống thường, cứ việc cho , đừng tham lam. Chúng chừng đó tiền là đủ , nếu nàng chúng cũng gì hết."
Có một khoảnh khắc chồng cùng nghĩ, nếu tự ăn thì một ngày chính là hơn một lượng bạc. ý niệm trong đầu nhanh bỏ , Khương Đường, bọn họ là cái gì hết. Hơn nữa, chừng Khương Đường còn bối cảnh gì đó, bọn họ đắc tội nổi.
Mẹ chồng con dâu đếm tiền xong liền rửa chén rửa nồi gói sủi cảo.
Canh hầm là đổi , nấu sủi cảo cả buổi sáng nên trong canh là bột mì.
Số canh còn Khương Đường cũng cần, Lưu gia tự giữ uống.
Đến giữa trưa, Lưu đại tẩu chỗ bày quầy hàng, cả ngày bận rộn qua , buổi tối bán xong hết bộ mới trở về.
Khương Đường mang theo hơn bảy cân nhân, hôm nay bán hơn hai trăm chén.
Muốn hỏi Lưu đại tẩu mệt , đương nhiên là mệt, nhưng nàng cũng thật sự cao hứng.
Chờ đến tối chia tiền , ngày mai thể mua cho hài tử một con gà nướng ăn.
Sau khi nàng sinh tiểu khuê nữ xong cũng từng ăn đồ bổ dưỡng gì, gầy gò ốm nhom, cũng cần bồi bổ.
Khương Đường cùng với nhi tử Lưu đại tẩu tới đón , ba cùng trở về.