Đến lúc đó chỉ quầy hàng bán đồ ăn của nàng mà những bán hàng rong khác cũng thể thuê quầy hàng trong thành để bán các loại đồ ăn khác. Có thức ăn, cũng y phục, đồ trang sức... Tóm cái gì cũng , tập trung đủ loại món ăn trời nam đất bắc, lẽ còn thể mở ở những nơi khác nữa.
Trước mắt thì Khương Đường nghĩ như , nhưng mà nghĩ những chuyện bây giờ vẫn còn quá xa. Hiện tại nàng chỉ hai quầy hàng bán đồ ăn, còn nhất định khi nào sẽ mở thêm cái khác nữa.
Khương Đường : "Hiện tại , cứ tích góp nhiều tiền thêm chút nữa , kiếm tiền mở một cái cửa hàng bày bán trong đó.”
Bày quầy hàng dễ ảnh hưởng bởi thời tiết, chỉ trời mưa thể mở hàng bán mà khi trời gió to tuyết rơi cũng thể mở , một tháng chỉ thể ăn hơn hai mươi ngày.
đối với Khương Đường mà , để thuê cửa hàng cần một khoản đầu tư quá lớn. Một quầy hàng một tháng cũng kiếm hai ba mươi lượng bạc . Nếu như cửa hàng ở vị trí kém một chút thì tiền thuê tới ba mươi lượng nhưng cũng mười mấy lượng, vẫn nên tích góp tiền .
Hơn nữa nàng còn mua đất, khắp nơi chỗ nào cũng cần đến tiền.
Lúc ở Hầu phủ thể tích góp tiền , nhưng đây chỉ một một , cái gì cũng mua.
Lục Cẩm Dao cảm thấy chủ ý cũng tồi: “Ngươi lưu một phần tiền để dành lúc việc khẩn cấp, đừng bỏ hết bộ tiền đó. Ngươi vẫn còn trẻ, cũng đừng quá sợ lỗ vốn. Cho dù mất tiền thì vẫn còn lợi nhuận bán bánh nướng trứng chảy và trúc bài mà.”
Kiếm tiền là nhất, nếu kiếm cũng đừng nản chí, việc đều để đường lui cho .
Khương Đường gật gật đầu, nàng tạm thời sẽ tìm hợp tác nữa.
Phân chia lợi nhuận là chia thế nào thì chia thế , xem tỷ lệ đầu tư ban đầu như thế nào nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-326.html.]
Giống như Cẩm Đường Cư, Cố Kiến Sơn bỏ năm trăm lượng bạc chiếm bốn thành, Khương Đường bỏ một công thức điểm tâm chỉ chiếm hai thành lợi nhuận của bánh nướng trứng chảy, chỉ thể rõ rằng mặc dù công thức quan trọng đấy, nhưng chủ yếu vẫn xem tiềm lực tài chính cùng với thủ đoạn buôn bán nữa.
Mà chia lợi nhuận cho Lưu gia Trần gia cũng là bởi vì các nàng chỉ cần và bán hàng, cần quan tâm mấy chuyện khác, thế nên mới thấp như .
Tìm hợp tác thể chỉ quan hệ , đủ tự tin mới thể đàm phán, nếu thì cuối cùng nàng thể quản lý công việc buôn bán nữa.
Cho nên, lúc Khương Đường sẽ cùng Lục Cẩm Dao chuyện hợp tác.
Lục Cẩm Dao chỉ cần tùy tiện bỏ chút tiền là thể mua một cửa hàng. Nếu là hợp tác, đương nhiên nàng chiếm phần lớn. Khó khăn lắm nàng mới thể khỏi Hầu phủ, đương nhiên Khương Đường việc cho khác nữa.
Công thức điểm tâm thể đưa cho Lục Cẩm Dao, nhưng đối với những khác, bảo Khương Đường đưa các loại công thức điểm tâm để nhận về hai phần tiền lời thì nàng .
Khương Đường: “Trước tiên cứ để xem tích góp bao nhiêu tiền , còn ba tháng nữa là đến Tết .”
Lục Cẩm Dao gật gật đầu: “Trong lòng ngươi hiểu rõ là . Lần mời ngươi tới chỉ vì hỏi thăm tình hình gần đây của ngươi mà còn thương lượng một chút về loại điểm tâm mới. Cái loại điểm tâm hôm ngươi đưa cho Lộ Trúc mang về tên gì, ăn ngon đấy.”
Kích thước lớn hơn bánh ngọt, bên ngoài màu vàng óng, xốp, ngón tay ấn thì lõm xuống nhưng một lúc phồng lên . Cắn thì bên trong là màu trắng gần giống như màn thầu, nhưng hương vị ngon hơn màn thầu nhiều.
Bên trong thêm cái gì hết, chỉ thuần hương sữa, ăn miệng thì cảm nhận dư vị ngọt ngào. Còn một cái khác thì Lục Cẩm Dao nếm thử hương vị, thấy bên trong mấy mảnh vụn màu vàng kim, Lộ Trúc là dừa nạo.
Loại vị tỏi thì ăn ngon thật, nhưng Lục Cẩm Dao ngại mùi quá nồng. Cố Kiến Châu thích ăn loại , nhưng ăn xong rửa tay súc miệng thật sạch mới .