Chỉ An vương phi bất đắc dĩ : “Sao con hồ nháo như , yên diễn .”
Một câu nhẹ nhàng cho qua.
Thân An Dương vất vả lắm mới khá lên, An vương phi ước gì nàng hoạt bát chút. Huống hồ, cũng gì đúng.
Người chia thành năm bảy loại, nhưng nghĩa họ sẽ luôn luôn ở đó. Chớ khinh thiếu niên nghèo.
An Dương : “Đây là vở tuồng thế tử phu nhân chọn , hôm nay là tiệc mừng thọ của Vĩnh Ninh hầu phu nhân, vẫn nên mấy vở chúc thọ . Ta cảm thấy vở diễn , bằng diễn《Ma Cô chúc thọ》.”
Hàn thị lành : “Cũng là nha nào chọn, Tư Hà, ngươi mau các nàng đổi thành《Ma Cô mừng thọ》.”
Dường như tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Hàn thị, Trịnh thị cũng bên cạnh nàng , trong lòng cảm thấy tức phụ nhi cục, tâm tính hẹp hòi còn , tính tới tính lui còn phát hiện, quá ngu xuẩn.
Hàn đại nhân đến quan nhị phẩm, tiếng trong triều, thể sinh một thứ ngu ngốc như .
nghĩ thì Cố Kiến Phong cùng Hàn thị đều thông minh, nhưng Cố Ninh Viễn học hành , xem gì là khả năng.
Trịnh thị giúp đỡ giảng hòa: “Mọi đường xa tới đây, chiêu đãi chu , mong thứ .”
Thọ tinh chuyện, những khác thể hùa theo, đều hết sức chăm chú xem hát.
Khương Đường im lặng về phía An Dương quận chúa, khéo An Dương cũng đầu nàng.
An Dương nhẹ nhàng gật đầu.
Từ tháng tư đến giờ là hơn năm tháng , ngày năm , An Dương chỉ thể giường, nàng chính là cái ấm sắc thuốc, tới mùa thu đông thì hầu như cửa.
Hiện tại thể ăn uống , uống thêm thuốc của Lý thái y, mới dần dần lên.
Là nhân tình của Lục Cẩm Dao, cũng liên quan đến Khương Đường.
Thật phần nhân tình trả xong xuôi bằng dược liệu ngày đó, chỉ là nàng coi trọng Khương Đường.
Trên một loại uyển chuyển, giống với những khác, nếu nàng vẫn cứ ở phủ Vĩnh Ninh hầu, ngược càng khiến An Dương chướng mắt.
Hai , tiếp tục xem diễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-338.html.]
Mấy vị phu nhân bên cạnh cũng an tĩnh , chỉ lo xem hát, chuyện. Nghe diễn một nửa thì mang điểm tâm và trái cây qua.
Mùa táo, lê và bưởi là nhiều nhất, mấy thứ khác gần như là qua mùa. Lúc mới đông thì hiếm khi thấy hoa quả.
Điểm tâm là của Cẩm Đường Cư, bánh ngàn tầng và bánh nướng trứng chảy.
Trang trí tinh xảo, đựng đầy một mâm sứ nhỏ, còn chuẩn nĩa, ăn tiện.
Mọi ở đây đều chủ nhân của Cẩm Đường Cư chính là Lục Cẩm Dao, điểm tâm ở đó đắt, ăn ngon, lẽ lợi nhuận hề thấp.
Đa ở đây cũng từng tới Cẩm Đường Cư đánh mạt chược, cũng từng gặp Khương Đường. Xem Hầu phu nhân tương lai những đố kị, mà tầm cũng hạn hẹp.
Chiêu của Hàn thị chỉ thể là ăn trộm gà thành còn mất nắm gạo, Trịnh thị chuyên tâm xem diễn, nhưng biểu tình lạnh nhạt. Hàn thị chỉ thể tự an ủi , Khương Đường chỉ là một bình thường, mà nàng là tức phụ của Hầu phủ hơn mười năm, bình thường tất nhiên so sánh .
Chờ xem diễn xong, đám Vĩnh Ninh hầu cũng bãi triều về.
Hàn thị mời vị trí ở chính sảnh, hiện tại nàng cũng đúng bổn phận của , sắp xếp cho Khương Đường ở bàn khách nhân bên .
Nếu là khách nhân của Hầu phủ thì nên chung với khách nhân. Ngồi bên cạnh Khương Đường là một đám phu nhân thế gia, bởi vì An Dương quận chúa mà thái độ của mấy đó cũng cực kỳ thiện.
khi khai tiệc còn một chuyện, chính là bọn tiểu bối dâng lễ vật và chúc thọ.
Tuy rằng ghi danh mục quà tặng, nhưng sẽ đưa lễ vật ngay từ đầu, đợi giáp mặt mới đưa, Trịnh thị bây giờ là con cháu đầy đàn.
Đời tôn tử sẽ tặng lễ đầu tiên, mở màn chính là cháu đích tôn Cố Ninh Viễn ở đại phòng.
Cố Ninh Viễn tặng một bài thơ chúc thọ do chính .
Tuy còn nhỏ tuổi nhưng chữ rèn luyện . Tuổi còn nhỏ nhưng chuyện nề nếp: “Chúc tổ mẫu phúc thọ miên trường, thọ như tùng bách.”
Trịnh thị thật lòng yêu thương trưởng tôn , rõ ràng sinh nhật của bà nhưng thưởng cho Cố Ninh Viễn ít đồ vật.
Cố Ninh Viễn học hành giỏi, tuổi còn trẻ nhưng học sách của bậc thánh nhân, phụ mẫu chúc thọ: “Mẫu chuẩn vạn thọ đồ cho tổ mẫu, còn tự đến Phổ Đà Tự cầu phúc, mẫu hy vọng tổ mẫu trường thọ an khang. Tôn nhi hy vọng thể thường xuyên phụng dưỡng tổ mẫu.”