Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 342

Cập nhật lúc: 2024-11-20 01:04:43
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trịnh thị : “Hắn hiện tại mười tuổi, là trưởng tôn của Hầu phủ, cũng nên viện riêng của .”

Trước giờ vẫn niệm tình Cố Ninh Viễn tuổi còn nhỏ, đến thư viện sách từ sớm, quanh năm suốt tháng cũng về nhà mấy , Hàn thị yêu thương hài tử, nhớ con tới mức sốt ruột nên vẫn để ở Yến An Đường.

quên chuyện hiền sẽ chiều hư con.

Tuy học vấn của Cố Ninh Viễn tồi, nhưng thể chỉ coi trọng công danh.

Trịnh thị cũng trưởng tôn của Cố gia dạy dỗ tới mức hẹp hòi, với tính tình của Hàn thị, bây giờ chuyện lông gà vỏ tỏi gì cũng với Cố Ninh Viên, xem Cố Ninh Viễn như tắm lá chắn, thì đây.

Hiện giờ hài tử còn nhỏ, vẫn còn thể uốn nắn .

Hàn thị phát run: “Mẫu , là nhi tức hoa mắt loạn tâm, mới so đo mấy chuyện nhỏ nhặt với Tứ , nhi tức sai , xin mẫu đừng để Viễn ca nhi tới viện khác…”

Hàn thị xong thì dậy quỳ xuống, vốn dĩ nàng trang điểm xinh , bây giờ đôi mắt đỏ ngầu, nước mắt lăn dài lớp son phấn.

Cố Ninh Viễn là tính mạng của nàng , Hàn thị cũng nữ nhi ruột thịt, nhưng tuyệt đối thể nào yêu thương bằng Cố Ninh Viễn.

Nếu là chuyện lớn, Trịnh thị cũng nháo đến mức đều .

“Nếu ngươi dây dưa, sẽ mang Viễn ca nhi tới chính viện nuôi nấng.” Trịnh thị cũng suy nghĩ tới mặt mũi của trưởng tức, nếu thật sự mang Cố Ninh Viễn tới chính viện, bọn nha bên bàn tán như thế nào đây.

Là đương gia chủ mẫu, Trịnh thị cũng giữ thể diện cho nàng .

Nàng là trưởng tức, là Vĩnh Ninh hầu phu nhân tương lai, ngoài mặt thể để lộ những sai lầm quá lớn.

Cho Cố Ninh Viễn ở một viện riêng, cũng thể lấy cớ là lớn, nên cùng phụ mẫu ở chung một chỗ.

Hàn thị còn tiếp, nhưng Trịnh thị cho một con đường nào để thương lượng, lúc nàng thật sự tức giận.

Nàng là nữ chủ nhân tương lai của Hầu phủ, cần xin Khương Đường, nhưng rốt cuộc cũng ăn quả đắng.

Hàn thị ghế nửa ngày : “Trí Viễn Đường khá yên tĩnh, thích hợp cho Viễn ca nhi sách, ngày thường cũng nha quét tước dọn dẹp, nhi tức sẽ cho Viễn ca nhi dọn qua đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-342.html.]

Trịnh thị gật đầu: “Còn nữa, giờ A Dao so đo với ngươi, nhưng ngươi đừng quên Trương quản sự xảy chuyện như thế nào. Ngươi bao lớn , Khương Đường mới bao lớn, ngươi cuối cùng là so đo cái gì với một tiểu cô nương.”

Trịnh thị hỏi, rốt cuộc Khương Đường chọc trúng chỗ nào của nàng .

Trong phòng chỉ chồng nàng dâu hai , nhưng Hàn thị vẫn cảm thấy còn một chút thể diện nào: “Là nhi tức hồ đồ.”

Trịnh thị thở dài: “Vân Xu, chờ mấy năm nữa Kiến Phong sẽ kế thừa tước vị, ngươi chính là Hầu phu nhân chính cống, vinh quang của Hầu phủ còn nhờ các ngươi tiếp tục kéo dài.”

Trịnh thị dụng tâm lương khổ, cho dù của hồi môn của trưởng tức phong phú, nhưng khi phân gia, hơn phân nửa sản nghiệp của Hầu phủ đều thuộc về đại phòng. Là phụ mẫu, tới mức đó, Trịnh thị để tay lên n.g.ự.c tự hỏi, bà chỗ nào với đại phòng.

Sao còn đủ chứ.

Thiên hạ nhiều thứ , nhiều kể xiết, thể nào ôm hết tất cả về cho bản .

Những viện khác viện nào bản lĩnh thì tự mua sắm tài sản, bản lĩnh thì cứ dựa tài sản chia lúc phân gia, thể tệ.

Người nào thì mệnh của đó.

Hàn thị gật đầu: “Trước giờ là nhi tức ngu .”

Trịnh thị đương nhiên hy vọng Hàn thị thật sự lọt tai, chứ bà ở đây mà cho qua chuyện.

“Không còn chuyện gì nữa thì ngươi lui xuống .”

Hàn thị dậy cáo từ, đến cửa thì chỉnh lý xiêm y và biểu cảm gương mặt, thu thập thỏa đáng mới bước ngoài. Nàng tất nhiên dám với Cố Ninh Viễn vì mẫu của sai nên mới đưa đến một viện khác.

Chỉ là Cố Ninh Viễn trưởng thành, ở viện riêng của .

Cố Ninh Viễn còn xảy chuyện gì, thể ở một viện riêng thì vui vẻ thôi: “Nhi tử sớm hôm sẽ tới chỗ mẫu thỉnh an, nhưng cũng mấy ngày, ngày mai nhi tử thư viện .”

Giữa tháng ngày nghỉ, nhưng cũng chỉ một ngày rưỡi, Cố Ninh Viễn ngày thường cũng nhớ nhà.

Hàn thị xổm xuống, cẩn thận dặn dò: “Con ở một , chuyện với bọn nha quá nhiều, học theo Ngũ thúc của con đó. Ở thư viện cũng cố gắng, hả?”

Gương mặt non nớt của Cố Ninh Viễn ngẩng lên, giống như đang nghĩ gì đó gật đầu: “Nhi tử .”

Loading...