An Dương cảm thấy trong lòng mềm nhũn như bông, như hóa thành một khối nhão dính dính.
Nàng tháo chiếc nhẫn tay , đưa tay chạm khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Ninh Chiêu: “Thật , đây chính là hài tử mà Lục tỷ tỷ sinh .”
Chỉ thôi mà trong lòng thấy vui .
An Dương lâu, chỉ một lúc chính phòng đưa lễ gặp mặt cho hài tử, đó tiền viện, nhường chỗ chuyện cho Khương Đường.
Lục Cẩm Dao thấy Khương Đường liền nở nụ : “Ngươi , sinh Chiêu ca nhi thiếu chút nữa đau c.h.ế.t .”
Lời nàng với Trịnh thị, với Cố Kiến Châu, cũng với mẫu nàng, mà đối với Khương Đường dễ dàng .
Khương Đường đau lòng : “Bạch Vi ngươi sinh nhanh, nhưng cho dù nhanh thì cũng chịu đau, chịu khổ.”
Lục Cẩm Dao cũng cảm thấy chịu khổ, hơn nữa còn là khổ nữa.
May mắn Cố Kiến Châu vẫn luôn canh chừng ở bên, bằng trong lòng nàng cũng sẽ dễ chịu.
Hiện giờ nàng một hài tử là thấy đủ , sinh thêm đứa thứ hai nữa. Có lẽ vài năm thấy Chiêu ca nhi nhu thuận đáng yêu, Lục Cẩm Dao mới tâm tư sinh tiểu nữ nhi.
Gả Hầu phủ bà bà Trịnh thị là nàng thỏa mãn , đến cái khác, chỉ riêng chuyện sinh hài tử mà thúc giục là hơn bao nhiêu . Tính Trịnh thị còn thúc giục nhiều bằng mẫu nàng, chỉ hỏi qua một rằng mời thái y xem một chút . Lục Cẩm Dao khi đó cũng đang điều trị thể, chờ xem liền cự tuyệt.
Sau đó hỏi thêm một nào nữa.
Lục Cẩm Dao thở dài : “Còn , sinh nữa, tiên nuôi dưỡng hài tử cho thật là , chuyện khác cứ từ từ tính .”
Khương Đường : “Chiêu ca nhi thật sự đáng yêu, cho liền thích.”
Đây là sự thật, Khương Đường từng thấy tiểu hài tử mới sinh nhưng Chiêu ca nhi bộ dáng , cũng nháo, chỉ yên lặng ngủ, thật đáng yêu.
Lục Cẩm Dao nhoẻn miệng : “Nếu ngươi thấy thích thì cũng thành , tự sinh một đứa.”
Nàng từng hỏi qua chuyện của Khương Đường và Cố Kiến Sơn, lời cũng ý thăm dò. Cố Kiến Sơn Tây Bắc, rốt cuộc là tính toán như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-380.html.]
Với dung mạo của Khương Đường, đứa nhỏ sinh nhất định sẽ càng .
Khương Đường vội vàng : “Ta còn vội, thành sớm như .”
Đây là sự thật, đến bây giờ Khương Đường cũng dám nhất định sẽ gả cho Cố Kiến Sơn, cứ thuận theo tự nhiên .
Lục Cẩm Dao nhớ tới sinh nhật Khương Đường ngày hai mươi hai tháng Chạp, nàng mười lăm tuổi nhưng vẫn cập kê.
Tính tuổi tác vẫn còn nhỏ.
Cha nương Khương Đường ở Thịnh Kinh, cũng gần như là cả đời qua với nữa, nên lễ cập kê cái gì bây giờ.
Lục Cẩm Dao: “Ngày hai mươi hai là sinh nhật của ngươi, lễ cập kê ngươi dự định gì ?”
Khương Đường khẽ sửng sốt, phản ứng Lục Cẩm Dao là sinh nhật của , nàng : “Ta còn dự định gì hết.”
Lục Cẩm Dao trầm ngâm : “Nếu đang ở cữ thì sẽ tự lễ cập kê cho ngươi, để ngẫm xem.”
Khương Đường: “Chuyện cần lớn , ngươi đang ở cữ, cần quan tâm đến chuyện của .”
Lục Cẩm Dao thể quan tâm cho , lễ cập kê là chuyện quan trọng cả đời chỉ một . Sau Khương Đường thể thiếu chuyện qua với thế gia phu nhân nương tử, lớn , mà cũng thấy kỳ cục.
Lục Cẩm Dao : “Để ngẫm , ngươi cần quan tâm gì hết, cứ là .”
Cho dù Khương Đường khuyên thế nào Lục Cẩm Dao cũng buông lỏng, hạ quyết tâm lớn một hồi: “Vào ngày lễ cập kê của ngươi thể thể qua , ngươi đưa cho An Dương quận chúa một tấm thiệp mời, nàng so với ai cũng tác dụng hơn.”
Nhân tình qua , cũng dùng ở nơi nhu cầu. Một An Dương cũng đủ để chống đỡ cả sân. Khương Đường: “Lục tỷ tỷ, ...”
Lục Cẩm Dao : “Ngươi cứ lời , mới sinh hài tử xong, cũng lãng phí thời gian tinh lực rối rắm mấy vấn đề của ngươi .”
Khương Đường chút ngượng ngùng, nàng đến tham gia lễ tắm ba ngày của Chiêu ca nhi, còn để cho Lục Cẩm Dao quan tâm đến chuyện của nàng: “Vậy theo Lục tỷ tỷ. , lễ tắm ba ngày của Chiêu ca nhi, đưa tới cái khóa trường mệnh , hy vọng khỏe mạnh lớn lên.”
Cái khóa bằng bạc, cũng quá quý trọng, chỉ là một phần tâm ý mà thôi.