Trương chưởng quầy cảm thấy lý, nhà khác nhất định sẽ nghĩ tới việc lấy băng bán: “Cô nương thật là thông minh, tiểu nhân lập tức .”
Đầu năm vẫn còn lạnh hơn một tháng, lúc đóng băng.
Khương Đường hỏi thăm cách xây dựng hầm băng, Trương chưởng quầy : “Cái tốn công phí bạc, nếu bên xây hầm băng thì để tiểu nhân với đại nương tử một tiếng, để chỗ trữ băng, đến lúc đó đưa đến cho cô nương là .”
Chuyện chỉ là chuyện nhỏ, Trương chưởng quầy vẫn thể chủ. Khương Đường : “Vậy phiền .”
Nếu thể bớt việc thì ai mà .
Tốn mất hai ngày chỉ nhóm sư phó điểm tâm cách bánh tart trứng, tới ngày mùng bốn, Khương Đường lập tức chuẩn cho tiệc đầy tháng của Cố Ninh Chiêu.
Tiệc đầy tháng giống lễ tắm ba ngày, lúc là lúc tặng lễ vật và ăn tiệc, Lục Cẩm Dao ở cữ xong, lúc thể tiếp đãi khách nhân, nhưng cũng ôm Chiêu ca nhi ngoài vì trời vẫn còn lạnh.
Khương Đường tặng lễ vật ở dùng cơm trưa.
Lúc về đến nhà thấy lái buôn chờ ở cửa, lái buôn mặc áo bông dày cộm, trong tay còn cầm một cái tẩu thuốc.
Mặt trắng, thấy Khương Đường thì chép miệng: “Chó ngươi nuôi tệ chút nào, còn trong mà cách một cách cửa sủa hơn ba mươi phút.”
Lái buôn trêu ghẹo hai câu, : “Ta qua đây là vì chuyện của thôn trang, một cái thôn trang rộng ba mươi bảy mẫu, ở thành nam, một mẫu đất giá ba mươi hai lượng bạc, là giá thấp , bình thường một mẫu như cũng hết ba mươi tư lượng. mà lớn hơn thôn trang mà cô nương yêu cầu gấp đôi, còn về giá cả, chủ đất giá một ngàn một trăm chín mươi lượng, còn bớt cho cô nương lẻ, thể thương lượng nữa .”
Đây là thôn trang nhỏ nhất trong tay , còn mấy mảnh lớn khác để Khương Đường xem.
Một ngàn một trăm chín mươi lượng là con nhỏ, lái buôn cũng Khương Đường trả nổi , suy cho cùng giá cả cũng thấp , nếu bán cần dùng bạc gấp thì cũng sẽ bán rẻ như .
Từ tháng chín Khương Đường mua tòa nhà từ chỗ , hơn bảy trăm lượng, tháng mười một năm hỏi thăm thôn trang, lúc giá hơn bảy trăm lượng bạc.
Ngắn ngủn một tháng, nàng thể tích góp hơn năm trăm lượng .
Lái buôn cũng Khương Đường mở tiệm lẩu, kinh doanh tệ, nhưng một tháng thể kiếm năm trăm lượng bạc , còn thể kiếm nhiều hơn việc mua bán nhà đất như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-409.html.]
Tháng Khương Đường tiêu nhiều thứ, quà tết cho các nhà, bất quá cũng là qua , chỉ là đổi bạc thành đồ vật mà thôi.
Hầu phủ, Yến Kỉ Đường, còn mấy vị đại thần.
Còn tiệc tắm ba ngày, tiệc đầy tháng của Chiêu ca nhi, tháng cũng tiêu hơn năm mươi lượng.
Trong tay nàng bây giờ cũng đó một ngàn ba trăm lượng, thôn trang giá một ngàn một trăm chín mươi lượng, hơn nữa vẫn còn thuế phí, chút bạc giống như lấy trứng chọi đá .
Nàng còn mở cửa hàng, sợ việc cần dùng gấp.
Khương Đường chút do dự, mua thôn trang là nàng sẽ còn thừa bao nhiêu bạc, đầu năm chuyện kinh doanh của cửa hàng điểm tâm chắc chắn sẽ , rốt cuộc lúc ăn tết mua ít điểm tâm, thể ăn hết nhanh như .
Ngoại trừ những vô cùng giàu , còn đều chờ ăn hết mới tính tiếp.
Thời điểm ăn tết cũng ăn thịt cá, đến tiệm lẩu cũng nhiều lắm. thôn trang đợi , Khương Đường sợ do dự sẽ để mất thôn trang tay khác.
Nàng vốn tính đợi hết tháng chạp mới mua, nhưng là bên chờ .
Khương Đường rối rắm một lúc cũng đưa chủ ý: “Để đến xem , nếu thấy thích hợp thì sẽ quyết định.”
Lái buôn gật đầu: “Nhanh nhanh đến xem .”
Suốt dọc đường lái buôn đều hết ưu điểm và khuyết điểm của thôn trang, Khương Đường xong, thấy đây là ruộng nước, thể trồng lúa, cũng hồ nước, cái chắc chắn sẽ kém hơn các thôn trang lớn.
Bất quá thôn trang ở thượng du con sông, cần lo lắng khô hạn, mà điểm của nó chính là ngăn nắp, ngoại trừ lúa nước thì trồng cái gì cũng .
Tiền nào của nấy, Khương Đường cũng suy tính của .
Tốn hơn một canh giờ mới tới thôn trang, lời của lái buôn quả sai.
Trời đông, thôn trang đều là một mảnh hoang vu, trong thôn trang cũng mấy nông hộ, đến lúc Khương Đường trồng trọt thì cứ trực tiếp thuê bọn họ là .