Khương Đường mới đầu còn lo lắng Vương thị mang chồng về ở cùng, ảnh hưởng tới chuyện kinh doanh của nàng.
mấy tháng nay vẫn . Đừng Vương thị nhỏ xinh, nàng là chủ kiến.
Hai sạp khác chính là hai sạp bán bánh kếp trứng và thịt xiên nướng.
Khương Đường dự định đầu xuân sẽ nhờ Lưu Đại Lang đến Đông Hải xem thử xem bán hàu sống , còn sò biển, nếu thể mua về bán chắc chắn sẽ bán chạy.
Năm sạp ăn vặt thể giúp Khương Đường kiếm gần một trăm lượng bạc mỗi tháng, nếu nhiều thêm chút nữa thì thể sẽ trở thành một chốn mỹ thực ở trong thành.
Mùng tám tháng hai, Khương Đường thấy thịt mà Cố Kiến Sơn .
Không giống với dê bò ở đây, thịt dê vị tanh quá nặng, còn non, thịt bò đàn hồi, mang khô bò là ngon nhất.
Thảo nguyên nuôi dê bò đều thả cho chúng chạy khắp nơi, tất nhiên sẽ ăn uống hơn dê bò ở Ngự Triều chỉ nuôi bằng cỏ khô.
Ước chừng hơn hai trăm cân thịt, thịt mỡ càng nhiều hơn, tận bốn trăm cân.
Thịt dê áng chừng một con.
Xuân Đài rằng bây giờ vẫn thể cung cấp đủ thịt cho tiệm lẩu, nhưng chờ thêm vài năm nữa chắc chắn sẽ .
Xuân Đài còn việc : “Cô nương, thời gian công tử tiện tới đây, nhưng vì việc nghị , cô nương đừng hiểu lầm.”
Khương Đường : “Vậy là vì cái gì, việc trong triều .”
Cũng , là vì chính viện bên nghi ngờ, công tử sợ liên luỵ Khương cô nương, cho nên nhiều ngày tới đây.
Cố Kiến Sơn sợ Khương Đường vui, gạt nàng, cho nên mới để Xuân Đài như .
Xuân Đài lời theo lời dặn của Cố Kiến Sơn, nhưng hình như Khương cô nương chuyện gì đó .
Rõ ràng là chuyện của hai , nhưng Khương Đường để một Cố Kiến Sơn gánh vác hết đến cuối cùng chỉ cho nàng kết quả.
Nàng hy vọng thể cùng đối mặt, cho dù là là , nàng cũng đều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-416.html.]
Nàng trở thành mát ăn bát vàng.
Xuân Đài là gã sai vặt của Cố Kiến Sơn, chỉ tới đây để truyền lời, Khương Đường càng khó .
“Ta , ngươi trở về .”
Xuân Đài bối rối xua xua tay, cảm thấy tâm tình Khương Đường xuống thấp: “Có lẽ cô nương hiểu lầm , chỉ là phu nhân bên hình như cái gì đó, công tử gây thêm phiền toái cho cô nương nên hai ngày nay tránh một chút.”
So với bất cứ nào thì Cố Kiến Sơn càng tới hơn, ước gì là gã sai vặt.
Ra hoa kết quả, dưa chín cuống rụng. Bây giờ rõ ràng là thời cơ .
Xuân Đài cũng sợ Khương Đường cảm thấy Cố Kiến Sơn lén lút, dám gặp . chênh lệch phận rành rành đó, nếu lựa chọn con đường cũng thể yêu cầu giống như bình thường .
Có một câu như thế nào nhỉ, cái gì thì chấp nhận trả giá tương ứng.
Cho dù công tử thể ngăn cản trong nhà khó Khương cô nương, nhưng cũng thể vin đó mà cố kỵ gì hết, gì thì .
Khương Đường khẽ với Xuân Đài: “Ừm, , bên cũng sẽ cẩn thận.”
Nếu Cố Kiến Sơn tới , nàng cứ việc của .
Nhiều thịt như thể nấu ít mỡ. Lưu Đại Lang theo nàng việc hơn ba tháng, chủ yếu là quan sát, khi cũng thử xắn tay áo lên , nên nếu một chút mỡ cũng là việc khó.
Tháng hai trời còn quá lạnh, thịt đông lạnh nên thể để quá lâu. Khương Đường tính toán tiên thành thịt khô, như sẽ bảo quản lâu hơn một chút.
Hơn hai trăm cân thịt ước chừng thể hơn sáu mươi cân thịt khô. Ăn cái chắc bụng, đến lúc đó đưa một ít cho Cố Kiến Sơn mang về.
Ớt là dùng loại ớt Nhữ Lâm, ớt ở chỗ cay lắm, hơn nữa còn thơm. Tiệm lẩu cũng dùng loại ớt , lúc Cố Tương Quân cho gửi tới đây, Khương Đường nếm thử thấy hương vị tệ liền nhờ ở Nhữ Lâm vận chuyển đến.
Cũng bởi vì gia vị thu thập từ khắp nơi vận chuyển tới đây nên khi phối chung với tạo nên hương vị cực , cho dù đường tiệm lẩu khác thì việc buôn bán của tiệm lẩu Khương thị vẫn là nhất.
Tuy nhiên, Khương Đường đoán việc ăn của tiệm lẩu chỉ thể thêm chừng ba, bốn tháng nữa. Đợi đến Tết Đoan Ngọ, khách nhân sẽ dần dần ít . Lúc đó tuy rằng thời tiết còn quá nóng nhưng ăn xong một bữa lẩu, cũng sẽ nóng khó chịu.