Khương Đường tìm cửa hàng mới từ tháng mười, tiệm lẩu kiếm lời nhiều, nàng tìm con phố náo nhiệt một chút.
Phí thuê mỗi tháng tăng gấp ba, tám mươi lượng bạc, cũng là cọc một trả ba.
Bày trí sắp xếp , tới cuối tháng mới từ từ dọn qua, chắc chắn sẽ chậm trễ chuyện kinh doanh mất mấy ngày.
Hôm nay trời lạnh, càng nhiều tới ăn lẩu, lẩu Trạng Nguyên vẫn bán chạy như cũ, cho dù trời mưa gió cũng nhiều khách nhân.
Mặt tiền cửa hiệu mới lớn, cũng hai tầng, lúc Khương Đường bài trí rộng rãi một chút, hai loại bàn, một loại là bàn nhỏ hình vuông cho hai , loại còn là bàn lớn cho bốn .
Ghế dựa ghế dài mà sẽ tìm thợ mộc ghế đơn, đó tìm tú nương đệm , màu sắc giống , thêu thêm hoa văn. Khương Đường thêu, nàng cảm thấy tú nương thêu sẽ hơn.
Trên bàn sử dụng khăn trải, nhưng sẽ để bình sứ, cắm mấy đài sen cùng với hoa sen, cần quá nhiều, đặt bàn thơ mộng.
Cũng sẽ chuẩn thêm lò sưởi tay và nước ấm cho khách nhân, đặt thực đơn bàn để khách nhân thể chọn món lúc phục vụ, đó chỉ cần gọi tới đặt món là .
Như vô cùng tiện lợi.
Lần khai trương cửa hàng mới, Khương Đường cơ hồ đều ở đây.
Lúc Lục Cẩm Dao sang đây cảm thấy kinh ngạc, trang trí hơn ít, phòng ốc sáng sủa, cần thắp đèn cũng sáng, cửa sổ
cũng lớn, nơi nào cũng thông gió, hơn nữa lúc ăn lẩu trong phòng, khí sẽ ấm áp, cho dù mở cửa sổ cũng sợ lạnh.
Chỉ là trong phòng còn chất ít đồ linh tinh, chút hỗn loạn.
Thợ thủ công và thợ mộc đều nhận Lục Cẩm Dao, nàng tới tìm tiểu chủ nhân của cửa hàng, trực tiếp chỉ đường: “Chủ nhân ở phía .”
Lục Cẩm Dao gật đầu, đó vòng qua đống đồ vật lộn xộn tới hậu viện. Hậu viện rộng rãi, một cái giếng, cũng ít phòng ở.
Khương Đường ở một gian, bên trong bếp lò, cửa sổ và cửa lớn đều mở.
Lúc Khương Đường đang xem bản vẽ thì thấy tiếng gõ cửa, chỉ bản vẽ của cửa hàng mà còn bản vẽ của sạp ăn vặt trong tương lai.
Lúc tính tới sạp ăn vặt, chỉ là chuẩn , xem cho đỡ nghiện.
Thấy Lục Cẩm Dao tiến , Khương Đường lên: “Lục tỷ tỷ!”
Lục Cẩm Dao để Hoài Hề bên ngoài: “Ta qua xem cửa hàng, thuận tiện với ngươi chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-501.html.]
Lần đổi cửa hàng cần Lục Cẩm Dao bỏ thêm bạc, nàng chỉ thỉnh thoảng tới giúp đỡ, bất quá công việc ở Hầu phủ nhiều, cơ hồ đều đổ lên vai nàng , mấy lúc rảnh rỗi.
Khương Đường cho Lục Cẩm Dao xem bản vẽ: “Đã sắp xong , tỷ xem thử cần sửa đổi gì . Vị trí ở đây , nhiều khách nhân bên cửa hàng cũ hỏi khi nào bên mới khai trương. Ngày nào chủ nhà bên cũng tới thúc giục, đôi khi còn phía bếp nhưng đều Bạch Vi cản …” Nói đến Bạch Vi, ngữ điệu của Khương Đường cũng đổi.
Tháng chín Bạch Vi chuộc rời khỏi Hầu phủ, bởi vì chuyện mà nhà nàng còn tới náo loạn một hồi.
Phụ mẫu của Bạch Vi là nô bộc của phủ Bình Dương hầu, nữ nhi trở thành nha hồi môn khiến hai bọn họ nở mày nở mày, bây giờ Bạch Vi cần lấy bạc trong nhà nữa khiến phu thê già bọn họ thẳng tay trù tính cho nhi tử.
Hai căn bản Bạch Vi chuộc , chẳng qua lúc đó nàng cũng chuộc , nháo cũng vô dụng.
Như đồng nghĩa với việc chặt đứt quan hệ với nhà, cha Bạch Vi chỉ nàng mắng mỏ vô cùng khó .
Bạch Vi cũng để trong lòng, vốn dĩ bọn họ đối xử với nàng , cần gì buồn bã.
nàng chỉ tích góp hơn ba trăm lượng, đủ để mua nhà,
Khương Đường bèn cho nàng tới cửa hàng phụ giúp, tiền công mỗi tháng tạm tính theo phần trăm lợi nhuận, kiếm nhiều, thì kiếm
ít.
Đều là việc nhưng điều khác biệt là khế ước ràng buộc, thì , thì cứ nghỉ.
Khương Đường cũng vì quen mà trả cho nàng nhiều hơn..
Bạch Vi cũng cần, tuy rằng ở nơi của Khương Đường nhưng suy nghĩ một lối khác. Nàng thấy trong cửa hàng một hài tử, mười ba
tuổi, cũng thể chạy đến trời nam đất bắc kinh doanh.
Lúc Lưu Đại Lang lấy hàng cho Khương Đường sẽ tự thuê một chiếc xe kéo, mang những thứ ở Thịnh Kinh về bán, kiếm ít.
Bạch Vi rời khỏi Hầu phủ bao lâu, tiên mua sắm đầy đủ , đó mới từ từ tính tới chuyện kiếm sống.
Lục Cẩm Dao cũng để ý chuyện , Bạch Vi , Bội Lan và Tĩnh Mặc trở thành nhị đẳng nha , chính viện đưa tới hai mới.
Đám nha sớm muộn gì cũng sẽ , hoặc là thành tới viện khác, hoặc là chuộc , sống cuộc sống của chính .
Lục Cẩm Dao cũng sẽ vì Bạch Vi tới chỗ của Khương Đường mà thấy thoải mái: “Cửa hàng cũ bên cẩn thận một chút, đừng để chúng , chủ nhân lấy biển hiệu đó mở một cửa hàng mới.”
Khương Đường cảm thấy cũng thể như , bàn ghế trong cửa hàng đều là của chủ nhân, lúc mặt bằng cũng trang hoàng thỏa như bây giờ, lúc đúng thật thể trực tiếp mở một cửa hàng mới ngay.