Son phấn cũng che sắc mặt Hàn thị, nàng há miệng : “Mẫu ...”
Trịnh thị giả bệnh lâu như , trong lòng sớm buồn phiền lắm . Vì Hàn thị chuyện mà bà gánh vác cơ chứ: “Hiện giờ đang băn khoăn về Viễn ca nhi. Tháng nghỉ, ngươi nhớ cái gì nên cái gì nên , đừng để cho tìm ngươi tới đây chuyện.”
Hàn thị gật đầu, giờ phút nàng mới đến tột cùng sai như thế nào.
Trong lòng nàng sợ lo, quỳ mặt đất, dập đầu với Trịnh thị mấy cái: “Cầu xin mẫu đừng để Viễn ca nhi rời khỏi ...”
Trịnh thị lạnh lùng : “Ta bảo Nam Hương Nam Tuyết Yến Minh Đường Yến Kỉ Đương mời tới . Ngươi tự thu thập cho , đừng để chê .”
Tay chân Hàn thị lạnh như băng, việc giấu . Chuyện trong triều thì nàng rõ ràng lắm, nhưng Cố Kiến Phong trở về càng ngày càng
muộn. Lông mày cũng càng ngày càng nhíu chặt. Lúc khi ở Hồng Lư Tự, tuy rằng chức quan cao, ít nhất mỗi ngày đều sung sướng.
Chuyện từng để ý cũng hiện lên trong đầu, bao gồm Cố Kiến Hiên Đốc Sát Viện, cùng với... Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ.
Hai chuyện hợp với .
Sau đó rửa mặt sạch sẽ, chồng giao quyền quản gia cho Lục Cẩm Dao, nàng mới ngây ngô trở về Yến An Đường.
Sau khi Hàn thị trở về liền xiêm y giường, trong đầu chuyện hỗn loạn va chạm , đầu óc đau nhói.
Nàng cho rằng chuyện sẽ thành như , nàng cho rằng Tần Vương sẽ kế vị.
xem , khả năng Tần Vương kế vị là nhỏ. Đây chỉ là tranh
chấp đảng phái, nếu kế vị là Tần Vương, nàng và Cố Kiến Phong cho dù c.h.ế.t cũng lột một tầng da xuống.
Nàng sợ chết, nàng chết.
Hơn nữa, cho dù may mắn trốn thoát một mạng, Cố Kiến Phong còn thể thừa tước nữa .
Hàn thị nghĩ đến hậu quả, trong lòng lạnh lẽo.
Chạng vạng, Cố Kiến Phong trở về, bả vai gục xuống, rõ ràng là mệt chịu nổi.
Thấy Hàn thị , liền hỏi Tư Hà: “Đại nương tử ?”
Tư Hà : “Đại nương tử bệnh, mời phủ y tới xem , chỉ từ từ điều dưỡng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-509.html.]
Cố Kiến Phong xoa xoa mi tâm, mà cũng bệnh cơ chứ. Mẫu bệnh xong liền đến lượt Hàn thị bệnh .
Còn nữa, chẩn bệnh mà ngay cả bệnh gì cũng , đại phu như thế mà .
Cố Kiến Phong bảo bọn nha lui xuống, đổi xiêm y, đó xuống bên giường: “Có khó chịu ?”
Hàn thị đưa lưng về phía , nàng xoay , nước mắt đầy mặt, giọng khàn đến tiếng. Nàng bò dậy, quỳ giường, : “Phu quân, hưu , xin , xin Viễn ca nhi, hưu .”
Cố Kiến Phong ngẩn : “Sao ? Có chuyện gì thì rõ ràng cùng nghĩ cách giải quyết, cái gì mà hưu với hưu thế hả?”
Hàn thị lóc : “Chức quan của là do cầu phụ , về mới , phụ theo phe của Tần Vương điện hạ. Chờ tới lúc
chuyện đó thì nhậm chức …Phụ ngàn dặn vạn dặn, tham dự tranh chấp đảng phái. Là của , phu quân, với , với Viễn ca nhi. Việc là do một gây , hưu thì còn thể bảo trong nhà.”
Cố Kiến Phong nhất thời phản ứng kịp. Tần vương điện hạ… Tại quan hệ với Tần vương điện hạ cơ chứ.
Trong lòng Cố Kiến Phong kinh ngạc, trong nháy mắt cái gì cho , : “Nàng…Lúc là bởi vì Tần Vương điện hạ. Vân Xu,
nàng thể hồ đồ như chứ.”
Hàn thị nước mắt như mưa: “Lúc cũng , về thì muộn . Ta nghĩ, nếu ngày Tần Vương điện hạ kế vị, ngươi cũng thể đạt chỗ , ai mà ngờ...”
Tần Vương kế vị , nên thế nào bây giờ?
Cố Kiến Phong nản lòng dựa giường, bây giờ đây, hưu Hàn thị ? Nếu chỉ cần hưu Hàn thị là thể bảo Cố gia ?
Người sai chính là Hàn thị, nhưng thăng quan chính là , nếu sớm phát hiện, lẽ thật sự sẽ hưu nàng .
suy cho cùng vì nàng như , còn là vì ?
Nếu như tranh đua một chút, giống như mấy vị , Hàn thị sẽ
những chuyện . Nhìn Hàn thị nín , trong lòng Cố Kiến Phong cũng dễ chịu.
Tình cảm nhiều năm như , thể nhẫn tâm hưu thê cho . Hơn nữa còn hài tử, vì Cố Ninh Viễn, cũng thể hưu thê.
Chỉ là, nàng nên liên lụy đến Hầu phủ. Hắn chỉ là phu quân của Hàn thị mà còn là phụ của hài tử, cũng là nhi tử là trưởng.