Triệu Chân nghĩ thầm, Cố Kiến Sơn là kẻ chèn họng như thế.
Hắn rõ phận của hai sự khác biệt cách trời nên chuyện kiêng kỵ.
rõ là một chuyện còn vẫn khỏi nghi ngờ, cái tính cách của Cố Kiến Sơn rốt cuộc vị hôn thê kiểu gì . Tuy khó so với vị hôn thê của Cố Kiến Sơn nhưng với vị Khương tiểu nương tử cũng chuyện như thế ?
Triệu Chân mấy hiểu rõ về Cố Kiến Sơn, trong ấn tượng của , lập chiến công thuở thiếu thời thể đưa bình yên vô sự từ Lĩnh Nam về thì tuyệt đối là lạnh lùng cứng rắn nể nang gì.
Trái ngược , Cố Kiến Sơn thông minh.
Triệu Chân rơi xuống vách núi ngoài mặt thì đều là do phường đạo tặc nhưng
truy cứu sâu xa thì khéo chừng liên quan đến trưởng của .
Mưu hại thủ túc khiến suýt chút nữa mất mạng ở Lĩnh Nam, lẽ còn thể moi những thứ khác, ví dụ như cấu kết với quan viên ở Lĩnh Nam, cấu kết với đạo tặc, kéo bè kết phái, tội thêm bao nhiêu .
Phụ hoàng cho Cố Kiến Sơn tới tìm thể rõ vấn đề , nếu thông minh thì lúc lời nịnh hót xu nịnh, cũng nên ngữ điệu ôn hòa, thái độ .
Cố Kiến Sơn thì , ngoại trừ hỏi chuyện ăn uống thì lời gì khác cả.
Triệu Chân chân trái của , Cố Kiến Sơn như thể chuyện gì, nhưng chân đau đớn khó bề chịu nổi, thương gân động cốt cả trăm ngày, nếu chân què thì cho dù phụ hoàng để tâm cũng suy xét đến kẻ khác.
Cố Kiến Sơn như thế, cũng thật là thông minh. Không để điểm yếu, chỉ chuyện nên , chỗ nào nên động thì đều động.
Hắn thì sẽ , trong lòng Triệu Chân xoay chuyển mấy hồi với Cố Kiến Sơn: “Ừ, điều vẫn nên cảm ơn Cố tướng quân.”
Giọng Triệu Chân khựng : “Vị của canh hẳn là ngon nhưng thương nên thể ăn cay, phiền Cố tướng quân rót cho ít nước nóng.”
Cố Kiến Sơn múc một bát nước nóng quản nữa. Triệu Chân uống nước óng ăn bánh bao.
Mấy ngày canh gà và canh xương, cũng bởi do hôm nay lạnh nên viên canh còn của Cố Kiến Sơn đều là viên cay, Triệu Chân chẳng ăn miếng nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-518.html.]
Cho dù thể đánh rắn động cỏ thì cũng cho tí đồ khác chứ. May mà Triệu Chân là cái loại gặp nạn mà vẫn cảm thấy là hoàng tử ăn nổi cơm canh đạm bạc, điều khiến nỗi lo lắng của Cố Kiến Sơn yên .
Có thể chịu khổ chịu nhọc, nếu ngày đăng cơ là thì sẽ là một hoàng đế .
Không hoàng đế dự tính thế nào, để Triệu Chân ở Phù Thành dưỡng bệnh là đợi đến khi Tần Vương đợi nổi nữa một lưới tóm gọn.
Giờ đây đang đọ xem ai là kiên nhẫn.
Lĩnh Nam, Tần Vương… tuy Lĩnh Nam sánh bằng Giang Nam, Thịnh Kinh nhưng ở cứ điểm quân sự trọng yếu, thương nhân từ Nam Bắc đến đều đường ưu tiên, là điều quan trọng nhất.
Cố Kiến Sơn thấy kẻ kiếm ở vách núi ít điều bọn họ định là tìm thấy .
Kế hoạch hiện giờ chính là đợi Yến Vương dưỡng thương cho khỏi. Có lẽ đợi ba tháng.
Cơ mà Cố Kiến Sơn nghĩ nhiều , chỉ mất mất ngày.
Cuối tháng mười một, Cố Kiến Sơn trông thấy Lý thái y từ trong cung đến, y thuật của Lý thái y cao siêu, là An Khánh đế phái đến chữa bệnh cho Yến Vương.
Hai ngày buôn ba dọc đường, cộng thêm tuổi tác cao nên sắc mặt xanh xao nhợt nhạt nhưng ông quản , chẩn mạnh coi đùi cho Yến Vương, tấm tắc ngạc nhiên với cái xương chân nối .
Thái độ của Triệu Chân cực , : “Là Cố Kiến Sơn nối, ngoại trừ miệng vết thương đau thì chỗ khỏe nào khác cả.”
Lý thái y đưa thuốc dùng, một câu định tâm trạng của Triệu Chân: “Vương gia yên tâm, vết thương ở chân dưỡng khỏe là sẽ trở ngại gì.” Triệu Chân vẫn cẩn thận hơn với chân của : “ lúc Cố tướng quân nối chân cho thì qua mấy ngày .”
Sau khi rơi xuống vách núi hôn mê một thời gian, khi tỉnh Triệu Chân lúc đó tự dùng cành cây và vụn y phục để cố định, nhiều sách nên hiểu qua về nối xương, chỉ là cái tự … thì lo lắng liệu ảnh hưởng gì .
Lý thái y lắc đầu, lòng nghĩ chả trách vị Yến vương điện hạ cũng là
kiềm nén, chống đỡ mấy ngày trời mà hiện giờ đến đau còn chẳng kêu ca, ông : “Điện hạ yên tâm, Hoàng thượng lệnh cho lão thần chữa khỏi chân cho
điện hạ, lão thần sẽ dốc hết sức .”