Lục Cẩm Dao cẩn thận suy nghĩ một chút, cây cao vượt rừng gió sẽ quật, mới bắt đầu thể bộc lộ hết bộ bản lĩnh của .
Ngay từ đầu điểm tâm cần quá nhiều loại, chỉ cần đưa hai ba loại đầu, ngày cứ cách mấy tháng đưa thêm một loại, dần dà, cửa hàng điểm tâm của nàng mới thể đặt chân vững ở Thịnh Kinh.
Vì tranh giành mối ăn với Ngũ Hương Cư, nàng cũng sẽ bán bánh đậu xanh.
Trang trí cửa hàng, còn hình dáng điểm tâm thì hỏi Khương Đường một chút, xem thử nàng chủ ý gì .
Nghĩ đến Khương Đường, Lục Cẩm Dao thở dài, đặt nàng ở trong phòng bếp nhỏ thật quá đáng tiếc.
Nàng chỉ nấu ăn mà còn điểm tâm, hơn nữa còn huệ chất lan tâm, còn thêm cả sự kiên trì nỗ lực nữa.
Nàng tự tỏa sáng theo một cách riêng.
Hơn nửa tháng, Lục Cẩm Dao còn nôn nghén nữa, khẩu vị Trịnh thị cũng đang từ từ khôi phục, mấy Triệu đại nương cũng học mấy món ăn sở trường của Khương Đường.
Qua mấy ngày nữa, Khương Đường sẽ cần chính viện. Nếu rảnh rỗi, Lục Cẩm Dao cho nàng tiếp xúc với chuyện khác.
Khương Đường chữ, sổ sách cũng xem , cho nàng và Hoài Hề xử lý việc ăn cũng , tiên chữ tính tiếp.
Nếu nàng nguyện ý, Lục Cẩm Dao nguyện ý tìm dạy nàng sách chữ, nếu thì Lục Cẩm Dao cũng sẽ miễn cưỡng.
Ở thâm trạch nội viện, cho dù là nữ tử đến cũng chỉ phí hoài.
Bạch Vi Bội Lan nhớ rõ vị trí và giá cả của các cửa hàng bán đồ ăn lớn nhỏ ở Thịnh Kinh, Lục Cẩm Dao sợ nha phía xuất sắc, chỉ sợ các nàng vô dụng.
Rất nhanh Lục Cẩm Dao ăn xong miếng bánh điểm tâm, bánh ngọt nhỏ hơn lòng bàn tay, khi ăn xong nàng bắt đầu quan sát kỹ cái đĩa đựng điểm tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-53.html.]
Nếu đem khối điểm tâm bỏ trong đĩa sứ Thanh Hoa, sẽ dễ như .
Yến Kỉ Đường ít đồ sứ, cái đĩa là sứ trắng, hoa văn, thắng ở chỗ mộc mạc hào phóng.
Không mỹ chính là cái đĩa lớn, nếu nhỏ hơn một chút thì hơn.
Xem dùng các loại đĩa khác để đựng các món điểm tâm khác cũng thể ảnh hưởng đến khẩu vị.
Còn vài ngày nữa là đến ngày hai mươi lăm, còn đặt thêm vài bộ đồ sứ nữa.
Mở cửa hàng điểm tâm là tâm huyết dâng trào, nếu thì chu hết mặt. Cửa hàng đích thật là của nàng, cũng để Trịnh thị cửa hàng mở náo nhiệt đến thế nào, như thế mới thể yên tâm để cho nàng quản gia.
Từ khi Trương quản sự thế, Hàn thị liền cảm thấy chỗ nào cũng dễ chịu, mặc dù rõ ràng là Lục Cẩm Dao vẫn nhúng tay chuyện quản gia.
Hơn nữa, trong bất kỳ tình huống nào Hàn Dư Thanh cũng sẽ đến hỏi nàng, bất kể là chuyện lớn nhỏ. Hắn việc thành thạo, bao giờ để xảy sai lầm, so với Trương quản sự, hình như thích hợp quản sự mua hàng hơn.
Chỉ là, là do Lục Cẩm Dao tiến cử, Hàn Dư Thanh thì... thật giống như ánh mắt Lục Cẩm Dao so với nàng còn hơn.
Nghĩ như , trong lòng Hàn thị càng bồn chồn đến hoảng.
Nàng thể tìm nào, nên chức quản sự chỉ thể để Hàn Dư Thanh phụ trách .
Đối với Khương Đường mà , sự khác biệt lớn nhất khi Hàn Dư Thanh quản sự chính là, đồ đưa đến Yến Kỉ Đường càng lúc càng nhiều.
Vốn khi Lục Cẩm Dao thai, chính viện thường tặng đồ đến chỗ Yến Kỉ Đường, đùi heo cá tươi, đông trùng hạ thảo tổ yến, cái gì cũng .
Từ khi Trương quản sự trướng phòng nữa, đồ đưa đến Yến Kỉ Đường đến chuyện tăng gấp đôi, chỉ chất lượng, so với cũng hơn ít.