An Dương quận chúa, mấy vị phu nhân đến dự lễ cập kê của nàng, Cố Tiêu, còn mấy hàng xóm Lưu đại thẩm, lượt tặng quà đến từng nhà cũng mất hai ngày trời.
Mấy vị phu nhân tham gia lễ cập kê của nàng chính là nể mặt canh nấm, Khương Đường cho rằng đó sẽ qua nữa, nhưng đó đến lễ tết cũng tặng quà hai . Hơn nữa vì nguyên nhân Cố Kiến Sơn mà quan hệ cũng dần dần duy trì.
Cố Kiến Sơn cùng Khương Đường đính , ở bên ít quan hệ, chỉ cần tặng một phần lễ cho Trường Ninh Hầu phủ là . Hai còn thành nên tặng hai phần, nhận cũng hai phần.
Tuy nhiên, tất cả đều để ở Khương gia.
Tặng quà tết xong còn hai ngày nữa là đêm giao thừa, tiệm lẩu và quầy hàng bán đồ ăn vặt đến ngày hai mươi lăm đóng cửa, mùng bảy năm mở cửa. Khương Đường cũng chuẩn quà tết cho bọn họ, mỗi một lượng bạc một hộp điểm tâm cộng thêm hai cân thịt lợn.
Có lễ mừng năm mới của các nhà, Khương Đường cũng cần chuẩn quá nhiều đồ tết. Ăn tết năm nay, bữa trưa nàng và Cố Kiến Sơn cùng ăn chung một bữa cơm, đến buổi tối vẫn là cùng với mấy Lưu gia bởi vì Cố Kiến Sơn tham gia cung yến.
Tuy rằng Yến Vương còn tìm nhưng cung yến cũng thể chậm trễ . An Khánh Đế dường như ý định tìm tiếp, đại thần trong triều cũng dần dần quên Triệu Chân. Trước khi yến hội bắt đầu, đều vây quanh bên Triệu Diệu.
Triệu Diệu vẫn , nhưng trong lòng cũng cao hứng như bề ngoài. Hắn hoài nghi liệu nào đó cứu Triệu Chân , bằng thì mỗi tấc đất của núi Lĩnh Nam đều lật qua một lượt , tại đến một mảnh xiêm y cũng .
Còn nữa, Cố Kiến Sơn trở .
Ý của Triệu Diệu lan tới đáy mắt: "Cung yến sẽ lập tức bắt đầu, chư vị ."
Trên cung yến cũng Vĩnh Ninh Hầu cùng Vĩnh Ninh Hầu phu nhân tham dự. Trịnh thị cũng chỉ lúc mới thể thấy Cố Kiến Sơn. Bà chỉ lo nhi tử, ngay cả cơm cũng ăn mấy miếng. Vẫn là Vĩnh Ninh Hầu lén đẩy tay bà một chút, Trịnh thị mới phục hồi tinh thần .
Ở mặt ngoài, bọn họ nên là quan hệ thủy hỏa bất dung, bà nên luôn luôn nhi tử như thế.
Đến khi yến hội chấm dứt, Trịnh thị cũng liếc mắt thêm một cái nào nữa.
Sau cung yến còn thưởng thức pháo hoa, thưởng thức pháo hoa xong cũng gần đến giờ Tý . Mọi đều lên xe ngựa, duy chỉ Cố Kiến Sơn là cưỡi ngựa tới.
Làm cho nhịn cảm thán, quả nhiên là độc lai độc vãng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-530.html.]
Ngồi lên xe ngựa, Trịnh thị nhịn vén rèm lên xem, đáng tiếc Cố Kiến Sơn cưỡi ngựa nhanh, còn thấy bóng dáng.
Vĩnh Ninh Hầu: "Đừng nữa."
Trịnh thị khẽ thở dài trong lòng: "Sắp sang năm mới , ngày thành thấy. Bây giờ liếc mắt một cái cũng giống như lấy mạng ngươi luôn ."
Vĩnh Ninh Hầu thấp giọng : "Trước khi yến tiệc bắt đầu, Hàn Văn Bách hỏi tức phụ lão đại bệnh ."
Người đánh xe là gã sai vặt của Vĩnh Ninh Hầu, cái gì nên cái gì nên , cho nên cũng quan tâm ở trong xe ngựa chuyện gì.
Trịnh thị: "A Dao chiếu theo danh mục quà tặng lễ, đến ngày về nhà đẻ năm thì cứ trực tiếp bảo Hàn thị cáo ốm , để Kiến Phong mang theo Viễn ca nhi qua đó ."
Bà sợ Hàn thị lung tung.
Vĩnh Ninh Hầu gật đầu: "Cũng chỉ thể như thế."
Trịnh thị còn tâm tư nhớ đến hôn sự của Cố Kiến Sơn nữa, còn nhiều chuyện cần bà quan tâm.
Vĩnh Ninh Hầu cảm thấy triều đình hôm nay giống như một tầng giấy bao vây, khi nào giấy rách, thể nào cũng xảy chuyện.
Chỉ là là đ.â.m thủng giấy là chờ giấy tự phá.
Triệu Diệu chọn con đường thứ hai, nếu Triệu Chân thật sự chết, cho dù chờ thì cũng thể chờ đến ngày đó.
Đã như , cần gì gấp gáp, phụ hoàng nhất định sẽ c.h.ế.t .
Năm cũng trôi qua nhanh, tết Thượng Nguyên, qua nửa tháng, liền tiến tháng hai.
Đầu tháng hai, thời tiết dần dần ấm áp hơn, trong tiếng ầm ĩ của bọn nha Yến Kỉ Đường, mấy Bội Lan thêu xong áo cưới của Khương Đường.