Chủ tử lên tiếng, cũng dám tự tiện chủ trương, chỉ bảo bên canh cửa cẩn thận, cho dù là ai đến cũng trả lời mở cửa.
Canh chừng đến tận giữa trưa, bên ngoài một chút động tĩnh nào hết. Lý quản sự thở phào nhẹ nhõm, liền phòng bếp lớn ăn cơm.
Trong phòng bếp lớn hai đầu bếp, bởi vì Khương Đường ít khi sai lấy cơm từ phòng bếp lớn nên sư phụ trong phòng bếp lớn quản cơm của bọn nha
gã sai vặt trong phủ.
Trong phủ lúc ít thịt ít rau, sáng nay ăn cháo trắng, bánh bao hấp và dưa muối, buổi trưa ăn là cơm trắng xào bắp cải, vẫn là lấy bắp cải chiếm đa .
Đầu bếp cũng dám nấu quá nhiều món ngon, cũng còn ở trong phủ thêm mấy ngày nữa, nên thể tiết kiệm thì sẽ tiết kiệm.
Tuy rằng nha gã sai vặt cũng thể khỏi phủ nhưng đến mức lòng hoảng sợ như bây giờ. Một đám hẹn mà cùng
cúi đầu, tinh thần hoảng hốt.
Lý quản sự : “Tất cả xốc tinh thần lên , lúc ai phép chuyện ngu ngốc hết. Chờ sóng gió qua , đại nương tử tất sẽ xem chúng với một con mắt khác, đến lúc đó sẽ cảm thấy sự nhẫn nại mấy ngày nay chẳng qua chỉ là luyện mà thôi. Chúng cần lo lắng, trời sập thì vẫn còn cao đỡ. Chúng tướng quân, tướng quân ở Tây Bắc lập chiến công hiển hách, đại nương tử cũng chủ kiến, cho dù như thế nào thì phủ cũng sẽ xảy chuyện.”
Cố Kiến Sơn bảo hộ thái bình Ngự Triều, cũng che chở bọn họ. Ngay cả Vô Thường đến cũng đường vòng, bọn họ cái gì mà sợ chứ.
Nói như , tất cả đều lấy tinh thần, nên ăn cơm cứ ăn cơm, nên việc cứ việc, cũng thể bởi vì ngoài phủ việc mà trong phủ sẽ quét dọn, cành hoa sẽ cắt tỉa.
Mà buổi trưa Khương Đường ăn canh gà đen, rau xanh xào, sườn rim tỏi.
Nàng và Cố Ninh Chiêu hai ăn ba món ăn. Tối hôm qua Cố Ninh Chiêu cực kỳ dữ dội, nhưng hôm nay quên hết cả . Người tuy nhỏ nhưng
sức ăn cũng ít, ăn một cái đùi gà lớn, một cái cánh gà, ít rau xanh, còn thêm hai miếng sườn nữa.
Khương Đường khẩu vị gì nhưng vẫn ép buộc cố gắng ăn nhiều một chút. Thức ăn còn cũng phân cho bọn nha , vốn thịt ít , buổi tối còn thể ăn thêm một bữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-564.html.]
Có Cố Ninh Chiêu cùng, Khương Đường quả thật thêm một bạn. Chỉ là tình hình bên Hầu phủ lúc là như thế nào .
Khương Đường cúi đầu Cố Ninh Chiêu, Cố Ninh Chiêu đang gặm sườn. Thằng bé ăn cơm nhã nhặn, lúc nhai đồ ăn thì mím môi, hai má phồng lên, ngon miệng.
Khương Đường gắp cho thằng bé một miếng thịt: “Ăn nhiều một chút, ăn xong Đường di sẽ điểm tâm cho ngươi ăn.”
Trong phủ thiếu nhất chính là gạo và mì, các loại gia vị thể dùng lâu. Mặc dù sữa bò nhiều lắm nhưng lúc hương vị thiếu một chút cũng cả. Khương Đường định một ít bánh mì điểm tâm, cũng phân chia cho phía , cũng thể mang đến một chút hy vọng.
Lúc nơi thiếu đồ ăn nhất hẳn là Trường Ninh Hầu phủ.
Khương Đường nghĩ đến một diện tích lớn như Trường Ninh Hầu phủ mà mỗi tấc đất đều trồng rau trồng lương thực. Tuy lúc cũng mới bắt đầu gieo trồng vụ xuân nhưng trong phủ cũng lều ấm, thức ăn và thịt nhất định là thiếu.
Khương Đường khỏi vài phần hâm mộ, nhưng cảnh trí Cố phủ , mô phỏng lâm viên Giang Nam. Nghe lúc xét nhà Quốc Công Phủ xét ít vàng bạc châu báu, thể thấy ở trong đó hao
phí bao nhiêu tài lực vật lực. Vậy nên nếu như đem chỗ cuốc đất trồng rau, Khương Đường cũng thật lòng luyến tiếc.
Lại loại chuyện cũng luôn , Khương Đường chỉ mong thể nhanh chóng kết thúc, ngàn vạn đừng kéo dài lâu nữa.
Nàng nào mở cửa khỏi phủ . Nếu thực sự ngoài, cái đang chờ đợi sẽ là cái gì.
Thật sự phong quan thêm tước là coi như là vây cánh của Tần Vương mà trực tiếp xử tử.
Đương nhiên khỏi phủ.
Tư binh của Tần Vương gõ cửa Hàn gia, Hàn Văn Bách sớm chờ sẵn ở đó, vội vàng ngừng rời khỏi phủ.
Có dẫn theo Hàn Văn Bách tiến cung. Trong cung ngoài cung đều quét dọn sạch sẽ, căn bản tối hôm qua xảy chuyện gì.