Sau khi tra xét hơn mười nhà, quốc khố đang thời điểm tràn đầy nhất, nên cũng là lúc chuẩn tổ chức đại điển đăng cơ.
Triệu Chân hiện giờ là hoàng thái tử, nhưng cũng đặt chuyện tổ chức đại điển đăng cơ ở trong lòng mà là một lòng một xử lý quốc sự.
An Khánh Đế dần dần buông tay triều chính, khi hạ triều ngay cả Cần Chính Điện cũng mà là tới Ngự Hoa Viên ngắm cảnh. Lúc chính là thời điểm xuân về hoa nở, cảnh sắc trong Ngự Hoa Viên cực kỳ mắt.
Sự vụ lớn nhỏ trong triều đều giao hết cho Triệu Chân, chỉ một phần nhỏ cần An Khánh Đế chủ. Những chuyện cần Triệu Chân xử lý quá nhiều, đám Hàn Văn Bách tuy rằng tội mưu nghịch, nhưng tài hoa đương nhiên cần . Thiếu những , nhiều chuyện đều chất đống .
Mà theo kỳ thi mùa xuân năm , trong triều đang cấp thiết một đợt nhân sự mới. Triệu Chân liền đặt ánh mắt ở các tiến sĩ năm ngoái. Tân khoa Trạng Nguyên điều đến Hộ Bộ, Bảng Nhãn Thám Hoa cũng là mỗi
một chức vụ, những khác vặn lấp đầy chỗ trống của các địa phương tham quan cách chức.
Mấy vị hoàng tử khác vẫn còn đang ở Thịnh Kinh, chỉ chờ khi đăng cơ sẽ tới đất phong, chiếu hồi kinh.
Về phần Tây Bắc, Triệu Chân bảo Cố Kiến Sơn trở về.
Võ tướng ở Tây Bắc ít, Từ Trinh Nam tuổi tác cao, còn đánh
trận mấy năm nữa. Đối với những lão thần như , Triệu Chân hy vọng thể sống thật , sống thọ dưỡng già. Mà biên cảnh Tây Bắc Ngự Triều
cuối cùng giao cho Cố Kiến Sơn.
Triệu Chân hy vọng Cố Kiến Sơn thể hiểu dụng tâm lương khổ của mà trách và phụ hoàng về chuyện của Vĩnh Ninh Hầu phủ.
Nói một câu khó , kết quả của Cố Kiến Phong vẫn là nhờ dính ánh sáng của phụ cùng mấy vị , bằng chỉ bằng một tội tham ô cũng đủ để rớt đầu.
Cố Kiến Sơn quan trọng.
Xung phong hãm trận đánh giặc mặc dù là tướng sĩ, nhưng một vị tướng lĩnh giỏi cũng giống như hổ thêm cánh.
Ngự triều hòa với Hồ Tộc, Hồ Tộc đưa tới một vị công chúa hòa , hiện giờ đang ở Đông Cung. Hai nước ký hiệp ước hai mươi năm, nhưng tính tình Hồ Tộc xảo quyệt, ai mà thể duy trì hai mươi năm hòa bình . Cố Kiến Sơn là một thanh kiếm tùy thời chuẩn khỏi vỏ.
Tuy rằng Triệu Chân sẽ nâng quá cao, nhưng mà thái độ đối với công thần vẫn cần cho họ thấy.
Triệu Chân ở Đông Cung xử lý công văn, của Lễ Bộ tới đo kích thước
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-585.html.]
một , đó cẩn thận thần sắc Triệu Chân : “Điện hạ so với hai ngày gầy một chút, chú ý bảo trọng thể mới đúng. ”
Triệu Chân ừ một tiếng.
Hiện giờ, đại thần trong triều đối đãi với Triệu Chân giống như hoàng đế .
Vào tháng Tư, thời tiết càng thêm ấm áp, chỉ buổi sáng sớm cùng chiều muộn vẫn còn thổi gió lạnh mà thôi.
Hai ngày Lục Cẩm Dao đón Chiêu ca nhi cùng Thịnh ca nhi về Hầu phủ, thiếu một tiểu hài tử, ở nơi của Khương Đường cũng yên tĩnh ít.
Khương Đường cảm thấy quen, thỉnh thoảng cũng sẽ nhớ tới Cố Ninh Chiêu.
Ở trong phủ, bọn nha cũng sẽ dám chuyện với nàng, cho cùng vẫn là một quá cô đơn.
Thương cảm hai ngày, khi việc bận rộn liền hơn nhiều.
Buổi sáng hoặc là nàng cửa hàng hoặc là đến thư viện bên , buổi trưa liền ở quầy hàng nhỏ gần đó ăn một bữa.
Trong cửa hàng Trần chưởng quỹ mơ hồ thể cảm giác Khương Đường đang cái gì. Trước Khương Đường thỉnh thoảng nhắc tới, ước chừng chính là chuyện ở phố ẩm thực ở bên ngoài thư viện.
Khương Đường vẫn xem thử bên ngoài thư viện thể xây dựng một con phố ẩm thực . Tuy rằng nàng từng chuyện bao giờ
nhưng cũng thu nhập của trung tâm thương mại đến từ việc mời gọi đầu tư, dựa tiền thuê mặt bằng.
Nếu xây xong ai đến, bộ tiền đầu tư đổ xuống sông xuống biển.
Trong thư viện mấy ngàn học sinh, ngày ngày đều ăn cơm. Vị trí tệ, một chỗ che nắng che mưa thì cái gì cũng thể tới.
Cho nên cần tính toán cẩn thận, để xem lợi nhuận trong những ngày mưa và tuyết rơi đủ để trang trải khoản tiền thuê mặt bằng .
Khương Đường tính toán, đủ hẳn là đủ. Nếu như bởi vì một cửa hàng lớn nhỏ, học sinh nguyện ý đến ăn thì việc ăn hẳn là sẽ nâng lên một
tầng mới đúng.
Chỉ là nàng đầu tư hết bộ tiền bạc của hạng mục .