Khương Đường sớm quên mất bộ dáng lúc còn nhỏ của , chẳng lẽ cái tính tình là giống Cố Kiến Sơn ?
Cũng khả năng đó.
Khương Đường nhịn đặt câu hỏi: “Lúc còn nhỏ bộ dáng như thế nào, thích nghịch ngợm gây sự là trưởng thành sớm?”
Thật Cố Kiến Sơn đủ trưởng thành , năm nay tròn hai mươi tuổi, chỉ là ở quân doanh một thời gian dài, suốt ngày quanh quẩn bên những lão binh.
Sau lập công, bên ít thủ hạ, đa đều lớn tuổi hơn Cố Kiến Sơn, hơn nữa xuất của bọn họ giống , thể để cho bọn họ thấy còn trẻ tuổi mà khinh cho nên mới chậm rãi dưỡng thành cái tính tình như bây giờ.
Chẳng lẽ từ lúc mới sinh như , cái gì cũng hiểu cái gì cũng ?
Chắc là thể nào , mỗi hài tử đều giống , Nhược Nhược tuy điểm giống Cố Kiến Sơn nhưng thật cũng giống lắm .
Cố Kiến Sơn cúi đầu nữ nhi, học theo bộ dáng của Khương Đường nhét ngón tay nắm tay đang nắm hờ của nữ nhi, Nhược Nhược đang ngủ dùng sức nắm chặt, nhưng sức lực của bé còn đủ để gãi ngứa cho Cố Kiến Sơn, bé con còn nổi giận vì tỉnh giấc với chiếc dày trống rỗng, nấc lên một tiếng vang dội.
Cố Kiến Sơn còn nhớ rõ những chuyện khi còn bé, nhưng từng Trịnh thị qua, công tử Hầu phủ, nhiều thứ để chơi: “Khi còn bé ham chơi, thích săn bắn, bao giờ chịu về nhà sớm.”
Lúc đó cho rằng bản lợi h, quân doanh mới cái gọi là nhân ngoại hữu nhân, núi cao còn núi khác cao hơn.
Khương Đường , ánh mắt ôn nhu: “Chỉ cần chậm trễ chính sự, chơi thì cứ chơi thôi. Nếu nữ nhi nhà chúng thích cưỡi ngựa b.ắ.n cung thì cứ dạy cho bé , nó học cái gì thì học cái đó, ?” Tuy nữ tử của Ngự Triều vẫn thể bước chân cửa, tiểu nương tử thành cũng quản lý quá khắt khe, nhưng mấy thứ thể học cũng chỉ nữ hồng, nhà nào khá hơn thì sẽ mời tới dạy chữ sách, cũng sẽ học cầm kỳ thi họa, những chuyện quản gia nơi hậu trạch.
loại sách họ nhiều nhất chính là thi thư, nữ đức… , còn nữ nhi của nhà bình thường thì sẽ điều kiện sách.
Khương Đường thấy điều thông qua Lưu gia và Hứa gia, dù còn nhỏ tuổi nhưng trông chừng và .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-639.html.]
Khương Đường bây giờ thừa sức lực để lo chuyện bao đồng, nhưng nàng hy vọng nữ nhi của thể học những gì mà bé , trưởng thành ràng buộc bởi bất cứ điều gì. Nếu thích sách thì mời , nếu thích cưỡi ngựa b.ắ.n cung thì Cố Kiến Sơn dạy cho bé.
Muốn học nấu ăn, kinh doanh buôn bán cũng , nàng ở đây.
Khương Đường cảm thấy thực thần kỳ, lúc mang thai từng suy nghĩ đến những điều , chỉ hận thể mau chóng sinh hài tử sớm ngày nào ngày đó, bây giờ tự chủ mà tính toán cho con bé, ngóng trông hài tử nhanh chóng trưởng thành.
Cố Kiến Sơn Thần dịu dàng : “Ta dạy, dạy cái gì cũng .”
Thật Cố Kiến Sơn vẫn mong nữ nhi giống Khương Đường nhiều một chút, lỡ vung đao múa kiếm khiến bản thương thì bây giờ: “Chỉ sợ con bé chịu học thôi, nàng xem nàng ở nhà ăn buôn bán, học mấy thứ khác cũng tiếp thu khá nhanh, ít khi thời gian ở nhà, ngày chắc chắn con bé sẽ thiết với nàng hơn .”
Khương Đường tán đồng cách của Cố Kiến Sơn, nhưng nếu Nhược Nhược cận với Cố Kiến Sơn, nhất định sẽ thương tâm: “Chàng ở nhà thì sẽ kể cho con bé, đầu tiên là dạy nó gọi cha, đó cho nó , phụ của con bé là tướng quân bảo vệ quốc gia, giống như một ngọn núi , sẽ vĩnh viễn bảo vệ con bé.”
Cố Kiến Sơn mà cảm động, thơm Khương Đường, nghĩ , nhổm hôn lên mặt Khương Đường: “Ta sẽ bảo vệ đất nước , bảo vệ gia đình .”
Chỉ cần gia đình thể ở cùng một chỗ với là , Khương Đường quan tâm là ở .
Đầu tháng sáu là sinh thần của Nhược Nhược, mùng bảy tháng sáu Khương Đường thư gửi về Thịnh Kinh.
Thư gửi nhanh, bởi vì chỉ một phi ngựa đưa thư, cứ mỗi một trạm dịch là sẽ phiên.
Chỉ mới mười hai ngày mà thư đưa đến Thịnh Kinh, đó chia đưa tới phủ Vĩnh Ninh hầu, Tiêu phủ và tiệm lẩu.
Hồi tháng sáu Lục Cẩm Dao luôn nghĩ tới chuyện sinh nở của Khương Đường, trong thư ngày dự sinh sẽ rơi tháng bảy, nhưng mà chuyện mang thai sinh hài tử cơ bản cần tới mười tháng, hài tử nuôi dưỡng thể chào đời sớm hơn, cho nên cũng thể chỉ dựa theo ngày dự sinh.