Lục Cẩm Dao nhanh chóng chạy tới chính viện cho Trịnh thị việc , Cố Ninh Chiêu vẫn còn ở chính viện, thấy la hét đòi tới Liêu Thành xem tiểu .
Cố Ninh Chiêu: “Con cũng , mẫu đừng mơ bỏ con ở nhà một ! Con cũng quà gặp mặt tặng cho … Đó là của con, con xem. Phụ công sự trong , con , con thể .”
Đây chính là hài tử nhỏ nhất trong nhà, Cố Ninh Chiêu tất nhiên thấy.
Lục Cẩm Dao nhớ lúc Cố Ninh Thịnh đời, Cố Ninh Chiêu còn bao lớn, nhưng cũng chuyện , thấy nó hào hứng như .
cẩn thận ngẫm tam phòng là con thất, huyết thống tình tự nhiên sẽ nhạt một tầng.
Lục Cẩm Dao bất đắc dĩ Trịnh thị, Cố Ninh Chiêu sách mách chứng dễ phản bác, Trịnh thị : “Cùng thôi, và con trông chừng, sẽ xảy chuyện gì .”
Lục Cẩm Dao chút kinh ngạc: “… Mẫu cũng ?”
Trịnh thị thong thả ung dung : “Tất nhiên, đây là đại sự, .” Bà cũng thấy tiểu tôn nữ.
Sức khỏe của Trịnh thị cũng tệ, hiện tại là mùa hè, bà thể . Tuy là cắt đứt quan hệ nhưng dù cũng trông thấy bọn tiểu bối trong nhà chứ.
Lục Cẩm Dao gật đầu: “Con sắp xếp xe ngựa xong , mẫu thu dọn một chút, tối nay con sẽ chuyện với phu quân, sáng mai chúng xuất phát.”
Cố Ninh Chiêu tuy nhỏ mà lanh, lúc cũng coi như như ý, la nháo theo Lục Cẩm Dao trở về, đó chuẩn quà gặp mặt cho tiểu .
Lục Cẩm Dao thư gửi cho Khương Đường, bọn họ sẽ tới Liêu Thành chúc mừng, thư sẽ tới sớm hơn , Khương Đường sẽ bọn họ tới.
Buổi tối, nàng chuyện Tây Bắc với Cố Kiến Châu: “Đường Nhi sinh , là một nữ nhi, mùng sáu tháng sẽ tổ chức tiệc trăng tròn, cùng mẫu định mang theo Chiêu ca nhi qua đó, hẳn là thể tới kịp.”
Cố Kiến Châu: “Cũng , nhiều như , cũng mất mấy ngày đường mới đến Tây Bắc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-641.html.]
Lục Cẩm Dao : “Chờ bọn trở về.”
Đây là đầu tiên ba bọn họ xa nhà lâu như , cũng kịp thông báo cho khác, sợ tới kịp tiệc trăng tròn, sáng hôm vội vã lên đường.
Người giám thị phủ Vĩnh Ninh bẩm báo chuyện cho Gia Minh đế, Gia Minh đế phái tiếp tục theo dõi, cũng thật sự tín nhiệm phủ Vĩnh Ninh hầu, nhưng chỉ Vĩnh Ninh hầu phu nhân cùng hài tử, cộng thêm một lão phu nhân, chỉ cần phái theo là .
Nương tử của Cố Kiến Sơn sinh một nữ nhi, khá , cũng coi như hợp tâm ý của Triệu Chân.
Làm hoàng đế chỉ mới một năm, Triệu Chân chút mệt mỏi, mặt đều chu đáo, lơi lỏng, cũng hai vị trưởng c.h.ế.t nếu bây giờ thì sẽ cảm nhận như thế nào.
Hai chiếc xe ngựa cùng mười mấy hộ vệ tiến về phương bắc, đường sẽ ngẫu nhiên ngừng ở khách điếm nghỉ ngơi một ngày, thời gian còn đều dùng để đường, vì của Hoàng Thượng theo nên dọc đường cũng xem như là sóng yên biển lặng.
Mùng bốn tháng bảy, đoàn tới cổng thành của Liêu Thành. Nơi mát mẻ hơn Thịnh Kinh nhiều.
Một đường xóc nảy tất nhiên là dễ chịu, nhịn vén rèm lên hít thở khí trong lành, Liêu Thành còn náo nhiệt hơn so với tưởng tượng của Lục Cẩm Dao, nàng lay lay Cố Ninh Chiêu: “Dậy nào, sắp tới nhà của Đường di .”
Cố Ninh Chiêu gần như ngủ suốt cả đường , tỉnh nhưng trong mắt vẫn mơ màng ngái ngủ, thấy mấy lời lập tức lấy tinh thần: “Tới tới , rốt cuộc cũng tới !”
Đoàn Lục Cẩm Dao qua cửa thành, mấy ăn mặ giống gã sai vặt đừng chờ ở cửa, tiến lên hỏi thăm mới là từ Thịnh Kinh tới.
Sau khi xác nhận xong, bọn họ đưa đoàn về Cố phủ.
Trong phủ cũng gì để thăm thú, trải qua thời gian ngắn ngủi một năm, bộ dáng nên đều , quản gia thu xếp cho ba ở một sân viện gần chính viện, thái độ cực kỳ khách khí: “Lão phu nhân chậm một chút, việc gì cứ trực tiếp sai bảo nha là , đại nương tử lúc còn tiện qua đây, lát nữa tiểu nhân sẽ đưa qua đó.”