Còn thừa non nửa nồi thịt, Khương Đường dự định mang qua cho Nam Hương và Nam Tuyết một ít.
Khi còn ở chính viện, hai giúp đỡ nàng ít, nàng cũng qua đó nữa, đưa chút đồ ăn xem như qua cũng .
Khương Đường xong bốn chiếc bánh kẹp thịt từ phần bánh dư đặt trong hộp, đó cầm hộp đồ ăn tới phòng ở của hai họ.
Nha của các viện cũng ở trong cùng một sân như Yến Kỉ Đường, bên trái phòng của Khương Đường là phòng của Bạch Vi, tiếp theo đó là phòng của Lộ Trúc và Hoài Hề.
Nha ở chính viện sẽ ở sân , lúc Nam Hương và Nam Tuyết cũng vặn trở về.
Hai thấy Khương Đường thì mừng lo: “Đang tính ngày mang sang thăm ngươi đây, thể hơn ?”
Có thể cửa thì chắc cũng khá hơn .
Khương Đường gật gật đầu: “Đã , chỉ là đại nương tử nhà nghỉ ngơi thêm vài hôm. , bánh kẹp thịt, mang qua cho các ngươi một ít đây.”
Khương Đường đặt hộp đồ ăn xuống, mở nắp hộp thì mùi hương thoang thoảng bay .
Bánh kẹp thịt vẫn còn nóng, ăn bây giờ là kịp lúc.
Nam Hương kinh ngạc : “Hóa trong sân thơm như là do thức ăn của ngươi! Đồ ăn thì nhận, ở chỗ của bọn cũng thứ gì để đưa cho ngươi, vốn định ngày mai sẽ mang sang, lúc ngươi đến thì cũng cầm về .”
Đồ vật cho Khương Đường chuẩn từ sớm, là một rổ táo và hai đôi giày vải. Giày là do hai bọn họ tự .
Đồ vật tuy đắt nhưng quý ở tấm lòng.
Khương Đường mang thử thấy vặn: “Làm các ngươi cỡ giày của ?”
Đôi thoải mái hơn đôi hôm qua nàng mới mua nhiều.
Nam Tuyết : “Làm nhiều nên chỉ cần liếc mắt là cỡ giày của ngươi.”
Khương Đường thích: “Cảm tạ hai .”
Vốn dĩ là sang đưa thức ăn nhưng cuối cùng còn quà cầm về.
Khương Đường Nam Hương mới kỹ bánh kẹp thịt trong hộp, , vỏ ngoài vàng óng, bên trong đầy thịt.
Mỗi cái đều to cỡ một bàn tay, Khương Đường nhét nhiều thịt nên chiếc bánh căng phồng lên.
Hai đều ăn cơm chiều, một ăn hai cái thì thể nào ăn hết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-79.html.]
Trời nóng để lâu sẽ hỏng, hai nàng đau đầu suy nghĩ hai chiếc bánh kẹp thịt còn nên đưa cho ai.
Nam Hương Nam Tuyết là đại nha của chính việc nên cũng giao tiếp quá nhiều với nha bên . Nếu đưa cho nha ở viện khác thì cũng thích hợp.
Nam Hương : “Không thì đưa cho Xuân Đài .”
Mấy gã sai vặt ở Hầu phủ cũng chỉ Xuân Đài với Minh Triều còn trẻ tuổi. Lúc Minh Triều vắng, Xuân Đài sẽ theo Ngũ công tử tới chính viện nên bọn họ cũng xem như quen .
Nam Tuyết cũng ý kiến gì, hai chiếc bánh kẹp thịt đưa sang sân viện bên cạnh.
Xuân Đài nghĩ tới chuyện thế rơi xuống đầu , khi ăn ngấu nghiến hết một chiếc, ợ một cái chuẩn ăn cái còn .
Cái thật sự thơm, cay đến mức khiến chảy mồ hôi đầy đầu, dầu và nước sốt thấm giấy thấm dầu, ăn còn ngon hơn cả món thịt kho.
Hắn dư sức ăn hết hai chiếc bánh kẹp thịt , Xuân Đài lột giấy thấm dầu của chiếc bánh thứ hai , bên trong tràn ngập thịt, hé miệng, đưa chiếc bánh lên gần tới khóe miệng thì bỗng nhiên ngừng .
Không Nam Hương mua bánh kẹp thịt ở chỗ nào, nàng mang bánh qua xong thì kịp gì rời .
Đã muộn như nên chắc mua ở ngoài, chẳng lẽ là trù nương ở chính viện .
Bản lúc về cũng mùi hương từ sân viện cách vách bay sang, giống với hương vị . Trù nương ở các viện đều thành nên cũng ở trong mấy sân viện .
Chẳng lẽ là do nha nào đó ?
Xuân Đài chỉ duy nhất một trong đám nha nấu ăn ngon, chính là Khương Đường.
Sẽ là Khương Đường thật chứ.
Xuân Đài chiếc bánh kẹp thịt do dự nên ăn .
Hắn thể giả vờ , ăn ba, bốn miếng thì công tử cũng sẽ phát hiện .
mà công tử chắc chắn ăn.
Xuân Đài cất chiếc bánh kẹp thịt đến sân viện bên cạnh nhờ gọi Nam Hương: “Nam Hương tỷ tỷ, hỏi thăm chuyện một chút, bánh
kẹp thịt lúc nãy là ai ?”
Nam Hương hỏi: “Ngươi hỏi thăm cái gì?” Quả thật là do trong phủ .
Xuân Đài : “Nếu thèm ăn mà tìm tỷ thì cũng tiện, ai thì tới mua .”
“Không ngươi quen , là nha Khương Đường của Yến Kỉ Đường. Nàng bây giờ là hồng nhân bên cạnh Tứ nương tử, từng tới phòng ăn của chính viện nấu nướng. Nói như thể ngươi cũng hình dung… Nha xinh nhất chính là nàng .”