Xuyên sách ta thành đôi với nam chính phản diện’’ - Chương 139

Cập nhật lúc: 2024-06-27 15:35:11
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cuối cùng cây kiếm vẫn thể đ.â.m trúng yết hầu của Hoàng đế.

Thiếu niên mới đoạt kiếm, nội giám vội vàng chạy tới, gấp gáp : “Hoàng Thượng, nương nương tỉnh !”

Hoàng đế vui mừng, là ông yêu thương nhớ mong thời gian lo lắng cho đứa con trai nữa. Sau khi ông vội vã vài bước, nghĩ tới chuyện gì đó, lạnh giọng phân phó, sai nhốt thiếu niên . Bất luận kẻ nào cũng gặp .

Thiếu niên trong tay vẫn cầm kiếm còn đang nhỏ máu. Đôi mắt rũ xuống, ai thấy tia sáng lạnh lẽo trong đôi mắt .

...

Trình Diệc Nhiên xem đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nàng vô thức vút ve ngón tay đeo chiếc nhẫn ngọc bích hôm nay Tô Lăng mới tặng nàng. Trước mắt nàng bỗng hiện lên hình ảnh lòng bàn tay đầy sẹo của Tô Lăng.

Nàng nhớ rõ mùng tám tháng chạp năm nàng mười ba tuổi xuất hiện vết sẹo . Mồng năm khi Tô Lăng trở về mới đột nhiên xuất hiện.

Vị trí phù hợp, thời gian cũng trùng khớp...

Ngày sinh nhật mười bốn tuổi của nàng, Tô Lăng trở về ba tháng rời khỏi thư viện, gầy nhiều, tay thêm một vết thương lưu sẹo do lưỡi d.a.o sắc bén gây nên. Lúc nàng hỏi xảy chuyện gì, chỉ nhẹ nhàng né tránh đề tài .

Cho nên, thật sự giống như những gì [Dịch Thoa Ký] , là Hoàng đế đ.â.m trúng ?

Còn nhốt nữa?

Đây là cốt nhục tình ?

Nàng chỉ cảm thấy n.g.ự.c đau đớn như ai bóp lấy, thậm chí còn dám tới thứ hai. Có đau lòng, cũng sợ hãi...

Một đêm nàng ngủ yên , như tỉnh như mộng, giống như nàng là chứng kiến cảnh tượng đó. Thấy Hoàng đế giơ kiếm đ.â.m , thấy thiếu niên đoạt kiếm qua, ánh mắt lộ sát khí...

Bỗng nhiên bừng tỉnh, Trình Diệc Nhiên khó khăn mở miệng hít thở từng ngụm từng ngụm.

Bóng đêm dày đặc, nàng nhẹ nhàng vuốt ve ngón tay đeo nhẫn bích ngọc, thật lâu thể bình tĩnh.

Đột nhiên nàng gặp Tô Lăng một .

còn đợi tới hừng đông, nàng xua tan ý niệm trong đầu. Mới gặp hôm mồng bảy tháng bảy, gần đây thật sự bận. Hiện tại thời cơ để gặp mặt.

Vậy cứ chờ .

-

Nội dung [Dịch Thoa Ký] mỗi ngày đều đổi mới.

Trình Diệc Nhiên thấy cảnh tượng Tô Lăng giam cầm. Nhìn đêm giao thừa nhà nhà đoàn viên, thì đang ở nơi , nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo tay, trong mắt là lạnh lẽo cùng sát ý.

Lòng nàng lộp bộp. Tô Lăng tràn ngập sát ý như , một Tô Lăng nàng từng gặp qua.

Trong ấn tượng của nàng, quan hệ giữa Hoàng đế và Tô Lăng thể , nhưng cũng tới mức phụ tử tương tàn thế . trong [Dịch Thoa Ký], rõ ràng là Tô Lăng hận Hoàng đế, hận thể lấy tính mạng của ông.

...

Trình Diệc Nhiên những chuyện xảy tiếp theo, nhưng ước chừng bởi vì “DIỆC NHIÊN” là thị giác nữ chủ, thế nên liên tục mấy ngày tiếp theo cũng quan hệ gì với Tô Lăng cả.

“DIỆC NHIÊN” và Đỗ Duật càng thêm cận.

Trong thư viện thêm một học trò mới, là Bắc Hương bá phủ Trương Dục. -- Người bởi đánh với Quốc Tử Giám xoá tên. Hắn và “DIỆC NHIÊN” miễn cưỡng xem như thích, Hứa lão thái thái ám chỉ minh kỳ, thế cho nên thường chằm chằm “DIỆC NHIÊN”.

“DIỆC NHIÊN”, Đỗ Duật, Trương Dục, mơ hồ xuất hiện cục diện Tu La tràng.

Trong cuộc thi đình Đỗ Duật Hoàng đế khâm điểm trở thành Trạng Nguyên.

Mẫu Đỗ Duật Tiêu đại thẩm nhi tử báo ân cưới Trình tiểu thư vợ, bởi vì đối với bạn học cùng trường “Trình Hựu” sinh chút tình cảm mơ hồ tên nào đó mà cự tuyệt, cũng với mẫu , thể dùng phương thức khác để báo ân.

Khi đến Trình gia bái phỏng hiệu trưởng, trong lúc vô tình phát hiện “Trình Hựu” tác động đến cảm xúc của chính là tiểu thư nhà hiệu trưởng. Trong lòng mừng như điên, quyết định cầu hôn ngay trong nhà hiệu trưởng.

“DIỆC NHIÊN” cũng giống như , một tâm tư thể rõ với Đỗ Duật . Nghe hỏi cưới , chút vui mừng, chút khổ sở. Vui mừng bởi vì hai thể kết hôn. Mà khổ sở bởi cưới là một phận khác của nàng, vẫn là vì báo ân.

...

Hai ngươi đến , dây dưa lâu, cũng coi như chính thức định hôn ước.

...

Những nội dung , Trình Diệc Nhiên quá nhiều hứng thú, nàng chỉ lướt qua. Người nàng quan tâm, Đỗ Duật, mà là Tô Lăng.

Nàng khi nhốt, rốt cuộc xảy chuyện gì. Tại phần cố ý nhấn mạnh “Ánh mắt tràn đầy rét lạnh” của Tô Lăng, ám chỉ hắc hóa đấy chứ?

-

Cuối tháng bảy, Trình Diệc Nhiên nữa xe ngựa đến kinh thành, ở tạm trong Trình trạch kinh thành. Khi nàng xem như bái Bạch đại nhân Bạch Thanh Tùng danh nghĩa, thường xuyên theo học tập. Dù cho nghỉ ngơi, cũng thể nghỉ quá lâu.

Nhị thúc trong nhà phận của nàng, nàng dứt khoát cũng giấu giếm nữa, thỉnh thoảng sẽ cách vách thăm hỏi, cùng nhị thẩm Triệu thị và đường Đoan Nương đơn giản trò chuyện đôi câu.

Thân thể Triệu thị vẫn luôn , bệnh khá nặng, thấy nàng chỉ một cái, hỏi thăm vài câu về gia đình nàng, mặt lộ vẻ mệt mỏi.

Trình Diệc Nhiên thấy thế sớm cáo từ.

Đoan Nương đính , theo lý thuyết nên vội vàng chuẩn cho việc thành . Thế nhưng thoạt nàng nhàn nhã, còn mang theo một ít thẹn thùng hỏi Trình Diệc Nhiên, nếu ở thư viện sách, từng gặp qua Ôn Kiến Huân .

Trình Diệc Nhiên nhảy dựng trong lòng, đúng , đính hôn với Đoan Nương chính là Ôn Kiến Huân ? Nàng nghĩ nghĩ, trả lời: “Tất nhiên là quen .”

“Vậy nhân phẩm và tài học của thế nào?” Đoan Nương lúc cũng bỏ qua chút tâm tư cẩn thận DIỆC NHIÊN, ngượng ngùng hỏi.

“Nhân phẩm ...” Trình Diệc Nhiên suy nghĩ một chút, “Bạn học Ôn ở thư viện, tôn kính phu tử, thiết với bạn học cùng trường...”

Đoan Nương thình lình hỏi một câu: “Cũng thiết với tỷ ?”

“Cái gì?” Trình Diệc Nhiên ngạc nhiên, nàng ngây một chút, đáp, “Khi ở thư viện, đồng ý với phụ ba điều kiện, gần gũi bạn cùng trường. Cho nên cùng bạn học Ôn cũng mấy câu. Nếu còn chuyện khác, về đây.”

Nàng mới cử động, Đoan Nương nhẹ nhàng kéo lấy ống tay áo: “Tỷ tỷ đừng , còn nhiều điều với tỷ.”

Lần cơ bản Đoan Nương nhắc tới tam ca Trình Thụy, đại đa thời gian đều là hỏi thăm vị hôn phu Ôn Kiến Huân. Dù cũng vẫn là tiểu cô nương mười mấy tuổi, tò mò với vị hôn phu tương lai, lo lắng cho tương lai của chính cũng thật bình thường.

Trình Diệc Nhiên trấn an hai câu, lấy cớ còn bài tập rời .

-

Trình Diệc Nhiên về đến Trình trạch bao lâu, Tô Lăng đuổi tới đây. Nàng ngạc nhiên : “Sao ở kinh thành?”

Tô Lăng nhẹ nhàng : “Nàng thử xem?” Vẫn trả lời vấn đề nàng, mà hỏi sang một chuyện khác “Quyết định ?”

“Ừm?” Trình Diệc Nhiên nghĩ nghĩ, “Nếu chỉ hai sự lựa chọn mà , cá nhân nghiêng về Giáo thư lang ở Sùng Văn Quán.”

Tô Lăng gật đầu: “Giáo thư lang ở Sùng Văn Quán cũng , Bạch đại nhân sẽ đảm nhiệm học sĩ của Sùng Văn Quán, nàng còn là học trò của ông, lẽ học sĩ tiếp theo của Sùng Văn Quán chính là nàng.”

Bây giờ là thượng tuần tháng tám, hai bên giàn nho trong tiểu viện Trình Diệc Nhiên. Từ góc độ của Trình Diệc Nhiên, thể rõ góc nghiêng gần như mỹ của , tay nhẹ nâng chén ...

Lòng nàng khẽ động, bỗng nhiên cúi kề sát .

Hương thơm quen thuộc đột nhiên xông chóp mũi, hàng mi của Tô Lăng run rẩy, chậm rãi đặt chén xuống, vươn tay chạm vài sợi tóc mai của nàng, dịu dàng hỏi: “Sao thế? Là tin ?”

Trình Diệc Nhiên đáp, mà nắm lấy tay , hai mắt chằm chằm lòng bàn tay .

Một vết sẹo thật dài vắt ngang qua lòng bàn tay , so với năm phai nhạt chút ít, nhưng vẫn chói mắt như cũ. Nhìn kỹ  vẫn còn tương đối rõ rệt.

 

Trình Diệc Nhiên duỗi tay hiệu. Nàng nắm lấy ngón trỏ của Tô Lăng đặt trong lòng bàn tay , mô phỏng cảnh tượng của [Dịch Thoa Ký] trong trí nhớ.

Từng nỗi đau đớn khác lan tràn trong lồng ngực, nàng hít một thật sâu, buông lỏng tay .

Hai hàng lông mày Tô Lăng nhíu : “Làm ?” Cậu tự với chính , chẳng lẽ là nàng thấy vết sẹo trong tay , khổ sở trong lòng? Cậu than nhẹ một tiếng, duỗi cánh tay nhẹ ôm lấy nàng, dịu giọng: “DIỆC NHIÊN, đây đều là chuyện quá khứ, đau, một chút cũng đau.”

Cậu cực kỳ tự nhiên, nhẹ nhàng bâng quơ, phảng phất giống như chỉ muỗi đốt một chút thôi.

Trình Diệc Nhiên chỉ cảm thấy n.g.ự.c khó chịu, nàng tựa đầu trong lồng n.g.ự.c , cầm tay tinh tế đoan trang, do dự một chút, hạ giọng hỏi: “Tô Lăng, từng hỏi qua , đây là ai , trả lời ?”

Ánh mắt Tô Lăng lóe lên, tay khẽ dừng , tựa như chút để ý : “Chuyện quá khứ cần nhắc gì, là ai , cũng quan trọng?”

Cậu cho nàng , là phụ sinh của , đàn ông cho một nửa sinh mệnh, từng cầm kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t .

Cậu rút tay : “Trà nơi của nàng tồi.”

Trình Diệc Nhiên cũng để ý tới chuyện cố ý lảng sang chuyện khác một cách rõ ràng như , nàng tiếp tục hỏi: “Là, là Hoàng Thượng ?” Tròng lòng thầm , ngoại trừ Hoàng đế , còn nào khác nữa ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-thanh-doi-voi-nam-chinh-phan-dien/chuong-139.html.]

Tô Lăng chỉ cho là nàng từ nơi khác, dùng sự im lặng để đáp lời.

Trái tim Trình Diệc Nhiên nhảy dựng, mang theo vài phần cẩn thận, ngẩng đầu lên, hỏi: “Khi đó ...”

Nàng hỏi “Có khi đó g.i.ế.c ông ”, thốt thành lời. Nàng nghĩ thầm hỏi cái chẳng ý nghĩa, tình huống như , nóng nảy đến đỏ mắt, đoạt kiếm thuộc về tự vệ. Cho dù thật sự như , cũng thể xem là .

“Cái gì?” Tô Lăng bỏ qua vẻ do dự mặt nàng, “Khi đó thế nào?” Cậu : “Sao đột nhiên nhớ tới chuyện quá khứ ?”

Trình Diệc Nhiên khẽ cắn cắn môi, nên thế nào nữa.

-- Mỗi ngày hệ thống đều nội dung mới, trong [Dịch Thoa Ký], "DIỆC NHIÊN" và Đỗ Duật định là một đôi uyên ương gắn bó. Nội dung Đỗ Duật ở trong triều cũng dần dần nhiều lên.

Đỗ Duật bởi vì sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm sinh với Thái tử Hoài Mẫn, thế nên Hoàng đế tin cậy. Hoàng đế thích , thậm chí còn vượt xa nhị Hoàng tử.

, những chuyện phát sinh đó trong [Dịch Thoa Ký] và hiện thực khá giống .

Thái tử Hoài Mẫn mất sớm, Diêu quý phi sinh non nên thể con nữa, Hoàng đế còn cách nào, đành chấp  nhận nhị Hoàng tử, cũng vì mà ban danh Tiêu Cẩn, tự Hoài Tư.

 

chuyện giống chính là, [Dịch Thoa Ký] miêu tả Tô Lăng kỳ lạ. Từng câu chữ, dường như chỗ nào cho thấy đây là nhân vật chính diện.

Cậu hận Hoàng đế, khi Hoàng đế giơ kiếm đ.â.m tới, nhóm lên trong lòng ngọn lửa mang tên “thù hận”. Mấy ngày liền giam giữ khiến cho cảm xúc dần dần lên men. Sau Hoàng đế dò hỏi , tỏ ý nhận , bề ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng trong mắt “Chợt lóe lên tia sáng lạnh..."

Dĩ nhiên, cũng thích Đỗ Duật, cực kỳ chán ghét tâm phúc mắt của Hoàng đế . Hai danh nghĩa là bạn cũ cùng trường, nhưng chẳng nửa phần tình cảm.

Cậu là Hoàng tử khen ngợi, nhưng trong lòng tràn đầy u ám.

...

Trình Diệc Nhiên kế tiếp [Dịch Thoa Ký] sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng nàng mơ hồ cảm thấy con đường của “Tô Lăng” , sẽ mấy .

-

Thấy nàng xuất thần, Tô Lăng chút phiền muộn: “Làm ?” Cậu chỉ nghĩ nàng vui vì giấu giếm nàng, trầm ngâm, nhẹ giọng : “Nàng đoán sai, đúng thật là...”

Cậu lời còn dứt, Trình Diệc Nhiên đánh gãy. Nàng chằm chằm đôi mắt , vội vàng hỏi: “Chàng, hận ông ?”

Nhìn thấy trong mắt nàng tràn ngập hoảng loạn và lo lắng, Tô Lăng càng thêm khó hiểu. Cậu ngẩn trong giây lát, đó khẽ mỉm , nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

“Không, hận ?”

Tô Lăng rõ tại nàng đột nhiên hỏi những chuyện , nhưng vấn đề đối với , cũng tính khó trả lời. Cậu suy tư, nhẹ giọng : “Không gì gọi là hận .”

Cậu nghĩ, lẽ bởi vì đối phụ , vốn quá nhiều mong đợi. Cậu sớm , trong lòng Hoàng đế nhi tử mà ông chân chính thừa nhận, chỉ một Hoài Mẫn Thái tử Tiêu Tông. -- Nếu Thái tử Hoài Mẫn còn sống, nếu cái thai của Diêu thị sinh non, sẽ tên “Tiêu Cẩn” tồn tại.

Quả thật, đầu tiên đối mặt phụ ruột sát ý mãnh liệt như , đúng thật từng ý nghĩ g.i.ế.c c.h.ế.t . ý niệm đó cũng chỉ là chợt lóe lên mà thôi. Khi đó gần như trong phút chốc trong đầu đều ngập tràn hình bóng nàng.

Khi đó thật sự cho rằng nàng yêu . Đối với , khác thích chán ghét, đều quan hệ gì với cả. Bởi vì cô nương nhất đời , nàng cho bộ tình yêu.

Như thế đủ .

Những yêu hận của khác, thậm chí là ngôi vị Hoàng đế, giờ đối với đều quan trọng.

-- Mặc dù, đó chẳng qua chỉ là một sự hiểu lầm.

Nhớ những chuyện , Tô Lăng khẽ , cúi đầu, trán tựa trán nàng. Hai bốn mắt , hô hấp quấn lấy . Cậu thật nhẹ: “DIỆC NHIÊN, nàng là đủ .”

Trình Diệc Nhiên ngẩn một hồi, mới đột nhiên ý thức hàm nghĩa trong lời của . Ngực nàng nhói đau, khẽ hôn lên khóe môi , nhanh chóng dời , khẽ gọi bên tai : “Tô Lăng, Tô Lăng...”

Gia đình nàng đơn giản hạnh phúc, phụ mẫu yêu thương cưng chiều, nàng nên gì, chỉ thể thấp giọng lặp tên của , dường như chỉ như mới thể vui vẻ lên một chút, cũng thể cho chính nàng an lòng.

“Rốt cuộc ? Sao đang êm hỏi chuyện ?” Tô Lăng rõ hôm nay cô nương của , thoạt thật khác thường, “Những chuyện là ai với nàng.”

“Không ai cả.” Trình Diệc Nhiên thể trả lời là hệ thống , chỉ thuận miệng , “Ta chỉ hỏi một chút, , mơ thấy một giấc mộng.”

Tô Lăng nhướng mày, ý bảo nàng tiếp tục.

“Ta mơ thấy, mơ thấy chúng quen , đây trọng điểm. Trọng điểm là mơ thấy tháng chạp năm , vội vội vàng vàng rời khỏi thư viện, là cảnh tượng khi hồi cung.” Ánh mắt  Trình Diệc Nhiên đổi, “Ta mơ thấy Hoàng Thượng cầm kiếm đ.â.m , bắt lấy mũi kiếm, m.á.u chảy ngừng, chiếc nhẫn bích ngọc tay đều nhuộm đỏ...”

 

Nhớ cảnh tượng chứng kiến, vành mắt nàng ửng đỏ, thế nhưng mang theo chút nghẹn ngào lúc nào .

Nghe chuyện xưa, Tô Lăng chỉ cảm thấy thổn thức, nghĩ đến hai mắt nàng thế mà ửng đỏ. Trong chốc lát chỉ cảm thấy ấm áp, thêm đau lòng, lấy khăn tay cho nàng lau nước mắt, nhỏ giọng : “Nàng cũng mơ, sự thật. Khi đó nàng bảo quản nhẫn, thể nhuộm đỏ chứ?”

Cậu nàng lau nước mắt, dù là động tác giọng đều cực kỳ dịu dàng “Tốt , DIỆC NHIÊN, , đều qua, đều qua...”

Trình Diệc Nhiên trong n.g.ự.c , tâm trạng phập phồng, là khổ sở nhiều hơn, sợ hãi nhiều hơn nữa.

Nội dung mà hệ thống hiển thị, mơ hồ bắt đầu khiến nàng cảm thấy sợ hãi.

-

Trung thu năm , đối với Trình gia mà , cực kỳ đặc biệt.

Trình Gia ở bên ngoài nhiều năm sai đưa quà tặng ngày lễ, còn mang thêm một phong thư. Trong thư nhắc tới, vài ngày nữa sẽ hồi kinh, khả năng về kịp trung thu, nhưng trùng dương chắc chắn thể đoàn tụ.

Phong thư của trưởng tử, Trình Uyên ba mới chịu buông, ông vuốt râu cảm thán: “Vậy mà sáu năm .” Ông DIỆC NHIÊN một cái, : “Lúc ca ca con đến kinh đô nhậm chức, con mới đến thư viện lâu. Chờ trở về, con triều quan...”

Trình Diệc Nhiên . Nàng xoay tròng mắt, cố ý : “Ây da, đáng tiếc qua sáu năm, phụ mẫu một chút cũng đổi. Đại ca nhắm mắt đều thể nhận hai , nhưng nếu nhận con, thể mất lâu.”

Lôi thị nhẹ nhàng điểm lên trán nữ nhi một cái: “Cái gì mà sáu năm một chút cũng đổi. Muốn một chút đổi thật, chẳng là thành yêu quái ?”

“Sao là yêu quái chứ?” Trình Diệc Nhiên nghiêm trang, “Mẫu xinh như , hẳn là tiên nữ mới đúng.”

Lôi thị khẽ, quét mắt liếc trượng phu một cái, nữ nhi : “Học phụ con, miệng lưỡi trơn tru!”

Trình Diệc Nhiên cố nén , đắn : “ , chính là học từ phụ đó.”

Trình Uyên vội ngừng kêu oan cho : “Sao là học chứ?”

“Tốt học, học cái .” Lôi thị dỗi.

...

Trình Diệc Nhiên trò chuyện cùng phụ mẫu một hồi lâu, thẳng đến khi logo hệ thống mặt ngừng nhấp nháy, nàng mới kiếm cớ rời .

“Nội dung tiểu thuyết đổi mới, ?”

Nàng chút do dự nhấn “Đồng ý”.

Đã nhiều ngày nội dung đổi mới, vẫn như cũ lấy “DIỆC NHIÊN” và Đỗ Duật trung tâm, ngẫu nhiên thêm một ít việc triều đình.

Giờ đây Trình Diệc Nhiên thể mặt đổi sắc mà xem “DIỆC NHIÊN” cùng Đỗ Duật tương tác qua , bọn họ định hôn kỳ, nàng cũng cảm thấy chút kỳ quái nào. Vẫn là câu , chủ yếu là vì nàng xem Tô Lăng.

Căn bản nàng thể kết luận, Tô Lăng trong [Dịch Thoa Ký] hề giống Tô Lăng bên ngoài, trong trẻo lạnh lùng lương thiện thuần khiết.

Đêm giao thừa , Tĩnh tần nương nương bởi vì lo lắng sinh bệnh, xông Tây Uyển, xuất hiện mặt ở Hoàng đế cùng Diêu quý phi, lời vô lễ, đụng chạm Diêu quý phi.

Hoàng đế hạ lệnh xử tử.

Nhị Hoàng tử Tiêu Cẩn cầu tình Hoàng đế cứu tính mạng Tĩnh tần, nhưng hận ý đối với Hoàng đế tăng thêm một bậc.

Đỗ Duật thánh quyến pha long, ở quan trường một bước lên mây.

Mà nhị Hoàng tử Tiêu Cẩn bởi vì là nhi tử duy nhất còn của Hoàng đế, ít thần tử ủng hộ, cũng dần dần thế lực nhỏ. Rất nhiều chuyện , bây giờ dần dần thể thực hiện. Cậu thoạt như là một Hoàng tử mỹ, danh vọng trong triều tồi.

...

Mí mắt Trình Diệc Nhiên giật giật, nàng một một tự với chính , [Dịch Thoa Ký] đều là giả, đều thật sự. Tô Lăng , nhất đời .

Toàn bộ [Dịch Thoa Ký] thể tin tưởng, đều đáng tin cậy.

Thí dụ đơn giản nhất, cùng nàng hẹn ước bạc đầu là Tô Lăng, Đỗ Duật trong [Dịch Thoa Ký]. Nàng là Trình DIỆC NHIÊN, nàng thích là Tô Lăng, mà Đỗ Duật.

Thế nhưng, hơn nửa tháng , đến nội dung mới xuất hiện của hệ thống, nàng vẫn giật .

Hoàng đế băng hà, mất đại lễ sắc phong Thái tử gần nửa tháng.

Chuyện khiến cho trái tim Trình Diệc Nhiên đập thình thịch, sắc mặt trắng bệch.

Nàng , đầu tháng bảy năm nay Hoàng đế chính thức hạ chỉ sắc phong nhị Hoàng tử Tiêu Cẩn Thái tử, đại lễ sắc phong dự định mười hai tháng mười một năm nay.

Trong [Dịch Thoa Ký], đại lễ sắc phong cũng là một ngày . Nửa tháng , Hoàng đế băng hà, như bình thường, nhưng là vai chính Đỗ Duật mẫn cảm ý thức , Hoàng đế qua đời cùng Thái tử mới nhậm chức quan hệ. Cho dù bất cứ chứng cứ nào.

Loading...