Xuyên sách ta thành đôi với nam chính phản diện’’ - Chương 144

Cập nhật lúc: 2024-06-27 15:38:01
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không đợi hệ thống trả lời, Trình Diệc Nhiên tiếp: “Ngươi thế giới tồn tại chính là vì quyển sách , nhưng ngươi cũng , cho đến ngày nay, thế giới sớm là [Dịch Thoa Ký] nguyên bản nữa . cũng đấy ? Muốn đến bug lớn nhất, là hệ thống ngươi ? [Dịch Thoa Ký] rõ, cũng hệ thống..."

Nàng cố gắng suy nghĩ, thử tìm một ít luận cứ chứng minh lời của . Nàng biến thành con rối, cũng nghĩ thật sự dựa theo nguyên tác của cốt truyện.

“Cần thiết bám sát chính tuyến..." Vẫn là giọng máy móc lạnh băng như cũ, “Hệ thống xuất hiện là vì phối hợp với ký chủ tiến hành theo nguyên tác cốt truyện.”

, hiện tại vẫn đang theo sát chính tuyến mà..." Trình Diệc Nhiên nghiêm túc, “ ? Theo cốt truyện thành hơn 70% , chỉ thiếu mỗi cái nâng cao địa vị phụ nữ...” Nàng lướt lướt giao diện hệ thống, từ đầu đến cuối một nữa: “Ngươi , nhất thiết giống với cốt truyện? Chỉ dựa sát chính tuyến mà thôi.”

Nàng càng nghĩ càng cảm thấy lý, tự tin lên ít. Dù ngay từ đầu cũng do nàng sai.

Trả lời nàng chỉ sự im lặng.

Trình Diệc Nhiên nhếch miệng, nữa. Nàng động tác lưu loát sửa sang cho chính , cũng kịp ăn bữa sáng, xe ngựa, thẳng đến Sùng Văn Quán.

Thời gian rảnh rỗi trong lúc chỉnh lý thư tịch, nàng còn quên cho hệ thống: “Ngươi xem, hiện tại cũng nữ tử quan, còn giống như tự tự hưởng, cũng xem như chút khởi động cho việc nâng cao địa vị nữ tử ? Đỗ Duật thể , Tô Lăng cũng thể mà...”

Hơn nữa lấy phận của Tô Lăng cùng với thái độ đối với nữ tử, giúp đỡ đề cao địa vị của phụ nữ, sẽ càng thêm dễ dàng ?

Dường như đều là ảo giác của nàng thì , mặc kệ lúc trong lòng nàng kêu gào hệ thống thế nào chăng nữa, vẫn chẳng giọng máy móc lạnh băng nào đáp nàng cả.

Trình Diệc Nhiên dứt khoát gác việc sang một bên , chuyên tâm công tác. Nàng tự , nếu thể biện pháp nào, hệ thống biến mất thấy thì , hệ thống logo vẫn luôn dừng mặt thật là phiền phức. Không chỉ như thế, còn giống như một quả b.o.m hẹn giờ, khiến trái tim nàng như đang treo lơ lửng.

Bây giờ cuộc sống của nàng , gia đình hòa thuận, tình cảm định, tiền đồ tương lai rộng mở. Nàng hy vọng bất cứ chuyện gì phá hỏng tất cả những gì nàng đang .

-

Đầu tháng chạp, trưởng nữ của Trưởng công chúa Mậu Dương xuất giá. Tô gia và Ninh gia liên hôn, cực kỳ náo nhiệt. Thái tử Tiêu Cẩn đích đến hiện trường hôn lễ.

Trình Diệc Nhiên cũng nhận thiệp mời theo Tô Lăng tiến đến xem náo nhiệt. Nàng dùng phận Giáo thư lang của Sùng Văn Quán  xuất hiện, nghĩ thế nhưng gặp đám Vân Úy, Ôn Kiến Huân và Kỷ Phương.

 

Bạn bè cùng trường gặp mặt, khỏi qua chào hỏi. Sau khi Trình Diệc Nhiên là cô nương, bọn họ ở mặt nàng càng thêm văn nhã lễ , khách khách khí khí, hỏi thăm tình hình gần đây.

“Cả ngày sửa văn thư ở Sùng Văn Quán.” Hiển nhiên Trình Diệc Nhiên cũng lừa gạt bọn họ.

“Chuyện thích hợp với nàng ?” Vân Úy cùng Kỷ Phương liếc , thẳng, “Ai nàng học nhất, thích sách.”

Trình Diệc Nhiên : “Các thì thế nào? Ta Vân Úy giờ ở cấm quân. Bạn học Ôn và Kỷ Phương thì ?”

“Ta? Ta năm nay thử thi khoa cử.” Ôn Kiến Huân tươi , “Đáng tiếc thi rớt. Theo ý nhà, họ sớm chút thành gia hồi tâm, tương lai thử . Dù sách , thi đậu tú tài coi như đủ , cũng hy vọng xa vời trúng cử. Lại , nhà của chúng cũng nghĩ thể đỗ Trạng Nguyên.”

Trình Diệc Nhiên gật đầu một cái, nàng mấy gia thế đều tồi, cũng đều quá yêu thích sách. Người đương thời câu: “Ba mươi lão minh kinh, Năm mươi hiếm tiến sĩ.” Khoa cử vốn là khó đậu, cũng cần thiết theo con đường đến cùng.

Tình huống của Kỷ Phương và Ôn Kiến Huân cũng khác là mấy: “Khả năng sẽ học quản lý việc vặt trong nhà.”

Trình Diệc Nhiên gật đầu một cái, : “Cũng khá .”

Mấy chỉ đơn giản hỏi thăm vài câu, ánh mắt Kỷ Phương chợt lóe lên, thấy Tô Lăng đang chuyện với Ninh tướng quân, trong lòng khẽ động, hỏi Trình Diệc Nhiên: “Tô Lăng cũng tới?”

Trình Diệc Nhiên còn trả lời, Ôn Kiến Huân cùng Vân Úy đều lộ vẻ mặt quái lạ.

Kỷ Phương xem ở trong mắt, ngạc nhiên : “Như thế nào? Ta sai ?”

-- Cậu tới muộn, cũng Tô Lăng chính là nhị Hoàng tử Tiêu Cẩn, mà hai bạn cùng trường của , Vân Úy sớm , mà Ôn Kiến Huân cũng kinh ngạc.

Trình Diệc Nhiên một do dự, gật gật đầu: “ , Tô Lăng cũng tới.”

Vân Úy nhịn cho chân tướng: “Khụ khụ, Thái tử điện hạ tới .”

“Ta hỏi Tô Lăng, Thái tử gì?” Kỷ Phương buột miệng thốt , “Khoan , ...” Cậu mở to hai mắt, vẻ mặt thể tin tưởng: “Tô Lăng? Thái tử?”

Cậu về phía Trình Diệc Nhiên và Ôn Kiến Huân, bọn họ chứng thực, thấy hai đồng thời gật gật đầu.

“... Thật, thật sự hả?” Kỷ Phương hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần, nghi ngờ chính đang lầm. Tô Lăng bạn cùng trường , là Thái tử điện hạ?

Hình như ở trong thư viện cũng quá bắt nạt Tô Lăng ?

Vân Úy cố ý : “Huynh ?”

“Ta .”

Vân Úy lắc lắc đầu, vẻ mặt vài phần khoa trương: “Huynh ? Ta sớm .”

Kỷ Phương nhất thời chuyện, một lúc lâu mới : “Vậy với ?”

Vân Úy trả lời , trực tiếp vứt vấn đề cho Trình Diệc Nhiên: “ , nàng cho chúng taôi ?”

Trình Diệc Nhiên thấy ba gương mặt khoa trương với biểu cảm như , nàng nao nao, đành : “Các cũng hỏi mà. Trước nay các hỏi qua , Tô Lăng Hoàng tử . Lại , cũng là mới ...”

Mấy bàn tán một hồi, Tô Lăng dường như chú ý tới bọn họ, tới bên .

Kỷ Phương và Ôn Kiến Huân liếc , dứt khoát rời : “Chúng đến bên xem.”

Vân Úy đoán ý đồ của bọn họ, nhanh chóng theo.

-

Chờ khi Tô Lăng đây, ba sớm rời , chỉ còn mỗi Trình Diệc Nhiên.

“Hình như thấy Vân Úy bọn họ...”

Trình Diệc Nhiên thành thật trả lời: “ , thấy qua đây, đều hết .”

Tô Lăng chỉ cong môi , ánh mắt đảo qua mấy cách đó xa, chậm rãi thu hồi ánh . Thấy DIỆC NHIÊN hôm nay dù bôi phấn đen, nhưng mặc nam trang. Không tiện cùng nữ khách, với nam khách cũng tiện. Lòng khẽ động: “Nếu , chúng cũng ngoài dạo một chút?”

“Hở?”

Tô Lăng nhỏ giọng: “Chúng đưa lễ vật đến, hôn lễ cũng kết thúc, ở chỗ ngoài đợi cũng là đợi, bằng ngoài dạo một chút.”

Trình Diệc Nhiên quanh bốn phía, gật gật đầu: “Được đấy.”

-

Chờ Tô Lăng chào hỏi qua chủ nhà, bọn họ liền cùng rời khỏi nơi .

Tô gia cùng Ninh gia liên hôn, chọn ngày vô cùng . Hôm nay thời tiết cũng tồi, khó ánh nắng mặt trời xán lạn.

Trình Diệc Nhiên và Tô Lăng trao đổi đơn giản, đến vùng phụ cận chùa An Quốc.

Các phi tần vốn nên ở chùa An Quốc, giờ còn mấy . Thấy bọn họ, vô cùng mừng rỡ.

Trình Diệc Nhiên vẫn luôn luôn tự nhận là mê tín, quỳ gối tượng Phật, yên lặng khẩn cầu: Mang hệ thống . Nếu Phật Tổ thể trị hệ thống, nàng nguyện ý lấy tiền riêng của giúp xây tượng Phật bằng vàng.

“Ký chủ mến, những suy nghĩ của , thể , xin hãy ăn cẩn thận...”

Giọng điện tử lạnh băng bỗng nhiên vang lên, thể Trình Diệc Nhiên khẽ run lên. Động tác của nàng vẫn đổi, tự hỏi trong lòng: “001, ngươi trở ?”

Khoảng thời gian , nàng xem như hệ thống tồn tại, vẫn chính như , cũng thử thành những cái gọi là “nhiệm vụ” đó, càng ý định rời xa Tô Lăng, tiếp cận Đỗ Duật. Hệ thống vẫn luôn lên tiếng, nàng chút hoài nghi, nó xuất hiện, là ảo giác của nàng nữa.

“... .” Giọng điện tử vẫn chút đổi, vẫn như cũ mang theo bất cứ tình cảm nào, “Ta trưng cầu ý kiến qua, nhất định giữ vững chính tuyến.”

“Những thứ khác ?” Trình Diệc Nhiên chút chấn động, “Chỉ cần giữ vững chính tuyến?”

Nếu chỉ giữ vững  chính tuyến, chẳng , suy đoán của nàng, khả năng đúng?

 

“Chỉ cần thiết kiên trì chính tuyến, những chuyện khác cũng quy định cứng nhắc.”

Không do ảo giác Trình Diệc Nhiên , thế nhưng nàng cảm thấy giọng điện tử lạnh băng đáng yêu lên ít. Nàng một cái, tự hỏi trong lòng: “Cho nên, chỉ cần nghĩ biện pháp nâng cao địa vị của nữ tử là ?”

“... Ta .”

“Hả? Ngươi ?” Trình Diệc Nhiên giận dữ, “Ngươi là hệ thống, ngươi ?”

“Bởi vì hệ thống xuất hiện trục trặc...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-thanh-doi-voi-nam-chinh-phan-dien/chuong-144.html.]

“Vậy bằng ngươi cứ trục trặc tiếp .” Suy nghĩ của Trình Diệc Nhiên xoay chuyển, thầm nghĩ, hệ thống thể “Không ” chỉ là ngượng ngùng tự vả mặt mà thôi? Nàng lấy bình tĩnh, “Nếu ngươi , cứ . Ta gì cũng sống ở thế giới gần mười bảy năm, là từng trải so với ngươi còn phong phú hơn. Ta đỗ đầu bảng Bác Học Hoành Từ Khoa, cũng tính quá ngốc. Lời của hẳn là giá trị tham khảo ? Ngươi xem, hiện tại cốt truyện cũng hơn 70% , kém 20% còn bao nhiêu, dựa theo lý giải của , cứ tiếp tục như ? Cho tới bây giờ, cũng kinh động đến cơ chế trừng phạt ?”

“Hệ thống nhắc nhở, nhanh chóng sửa đúng cốt truyện, dựa sát chính tuyến.”

“Ta , nhưng vấn đề là, hiện tại như .” Trình Diệc Nhiên trong lòng, “Như , dựa theo lý giải . Thật sự , ngươi còn kỹ năng hồi tưởng gian ? Đến lúc đó, một nữa bắt đầu, cũng muộn ?”

Nàng so sánh những lời của hệ thống, mẫn cảm nhận thấy giọng của hệ thống mềm mỏng hơn ít. – Dẫu rằng âm điệu từng đổi. -- Cho nên, hẳn là gian để cò kè mặc cả đấy.

“Hồi tưởng gian dễ dàng mở …”

, dễ dàng mở , càng nên đơn giản hơn ? Cái nào càng đơn giản, ngươi càng rõ ràng hơn mà?” Trình Diệc Nhiên nghĩ nghĩ, hỏi, “ , 001, ngươi là một tổ hợp liệu ?”

“001 liệu, 001 năng lực suy xét độc lập, cô thể coi là Chủ Thần của thế giới .”

Trình Diệc Nhiên lời : “Xin chào Chủ Thần.” Lại nhịn ở trong lòng thầm: Đều trục trặc thành như , còn thể là Chủ Thần?

“Ký chủ mến, những suy nghĩ trong đầu ngươi, đều thể hết, xin cô hãy ăn cẩn thận...”

Trình Diệc Nhiên chút đau đầu, đành : “ đúng đúng, ngươi là Chủ Thần. Vậy, Chủ Thần, chúng thương lượng chứ? Trước cứ thử qua phương pháp của một thật sự thực hiện ? Ngươi xem, nếu ngay từ đầu ngươi xuất hiện trục trặc, cũng đến mức xảy cục diện như ngày hôm nay...”

-

Nàng bên ở trong lòng khai thông hệ thống, thật lâu gì. Tô Lăng cảm thấy kỳ quái, phần lo lắng: “DIỆC NHIÊN, ?”

“A?” Trình Diệc Nhiên hồi thần, vội , “Ta việc gì .” Sợ lo lắng, nàng còn nở một nụ rạng rỡ với . Sau đó tiếp tục giao lưu cùng hệ thống: “Ngươi , thật sự là mà.”

Một sạch sẽ ấm áp như , tại một hai nghĩ cách hắc hóa, giống trong [Dịch Thoa Ký] như , kết cục thảm đạm? Rõ ràng thể kết cục tồi mà.

Hệ thống , bọn họ là nhân vật trong sách, nhưng nàng thấy, rõ ràng là sống sờ sờ đấy. Người bình thường đều dạy hướng thiện ? Nào chờ đợi việc ác?

Nàng cảm thấy cái hệ thống trục trặc còn lo sửa chữa cho , logic tồn tại vấn đề nghiêm trọng như . Nếu thế giới dựa [Dịch Thoa Ký] mà tồn tại, thời khắc Trình Diệc Nhiên nàng sinh , hết thảy những thứ cũng xảy biến hóa. Nói cái gì mà bắt buộc đổi, thế giới còn tồn tại nữa. vấn đề ở đây là, mười mấy năm nay vẫn tồn tại êm đềm ?

“Ký chủ mến, hoạt động tâm lý của , thể , xin hãy ăn cẩn thận...”

Trình Diệc Nhiên “À” một tiếng, nghiêm túc cùng Tô Lăng chuyện, hề phản ứng hệ thống.

-

Tháng tiếp theo, hệ thống trừ bỏ thường xuyên nhắc nhở một hai câu nàng sửa đúng cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo, nhanh chóng dựa sát chính tuyến, thì cảm giác tồn tại cũng bao nhiêu.

Cửa ải cuối năm đang tới gần, Trình Diệc Nhiên bận bịu nhiều việc, nàng tạm thời buông bỏ hệ thống, bận rộn chính sự của . -- Dù hệ thống thuộc về hiện tượng siêu nhiên, dựa năng lực cá nhân của nàng, khó để đối kháng.

Nhưngcũng may tuy rằng nàng dựa theo yêu cầu của hệ thống sửa đúng cốt truyện, nhưng cũng điện giật chờ trừng phạt. Nàng thoáng thở một , âm thầm một tiếng “Cảm ơn.” với hệ thống.

Trả lời nàng là giọng điện tử lạnh băng của hệ thống: “Mòi ký chủ nhanh chóng sửa đúng cốt truyện, dựa sát chính tuyến.”

“Rồi , .” Trình Diệc Nhiên âm thầm cân nhắc, lẽ hệ thống chỉ nhắc nhở một chút thôi?

-

Về tuyến tình cảm, Trình Diệc Nhiên đổi. Tính tình nàng mềm mỏng, quật cường, nàng xác nhận ai, thì chính là đó. Còn về “Nâng cao địa vị của nữ tử”, nàng chút khó khăn.

Lúc đầu cho rằng Tô Lăng là nữ nhi của Trưởng công chúa Mậu Dương, là một quý nữ lý tưởng, nàng cũng suy đoán đối phương thế nào để nâng cao địa vị nữ tử, thậm chí nàng còn nghĩ tới nếu thể góp một phần lực, nhất định sẽ sức giúp đỡ.

Đáng tiếc Tô Lăng là nam tử, suy đoán của nàng tất nhiên cũng tính.

Sau khi nguyên tác cốt truyện, nhưng nàng “DIỆC NHIÊN” trong sách, nàng sẽ gả cho Đỗ Duật, tất nhiên cũng thể thông qua ảnh hưởng Đỗ Duật mà đổi địa vị của nữ tử.

Theo lý thuyết, Tô Lăng là Thái tử, nếu chút gì đó, cũng khó. mà hiện giờ cầm quyền là Hoàng đế...

Nếu nàng Giáo thư lang ở Sùng Văn Quán, mà là quyền thần...

“Cho nên nguyên tác cốt truyện là đơn giản nhất, thứ cô cầm chính là kịch bản của nữ chủ, tương lai bình thản liếc mắt một cái là thể thấy.” Hệ thống đúng lúc mở miệng, “Cô cần suy nghĩ phương pháp nào cả. Chỉ cần đổi một cách vô tri vô giác, ảnh hưởng nam chính là . Hiện tại đổi tuyến tình cảm, vẫn còn kịp.”

Đi theo nguyên tác cốt truyện? Sống như một con rối? Còn Tô Lăng kết cục như ?

Trình Diệc Nhiên im lặng trong chốc lát, mới : “Lúc ngươi những lời , suy xét tới một vấn đề ?”

“... Cái gì?”

“Bây giờ đổi tuyến tình cảm, nếu Tô Lăng hắc hóa, g.i.ế.c Hoàng đế, mà là và Đỗ Duật đấy. Chúng đều chết, lúc thư. Cho nên, những thứ thể thành ?” Trình Diệc Nhiên chút đau đầu, “Không   dựa sát chính tuyến là ?”

 

“Chúng cũng xong.”

“Vậy hiện tại xong, thử một , thử một . Nếu thật sự , hồi tưởng gian. Đại chiêu nên đặt ở cuối cùng.” Trình Diệc Nhiên ấn ấn giữa mày, thật để hệ thống tu sửa tiếp quá. Chưa từng gặp qua hệ thống nào mà đáng tin cậy như . -- Đương nhiên, hai đời nàng cũng chỉ thấy một cái hệ thống như thôi.

-

Năm nay khi Trình Gia hồi kinh báo cáo công tác, vẫn lưu tại kinh thành.

Nhiều năm như , Trình gia khó đoàn viên, tất nhiên là so càng thêm náo nhiệt.

Trình Diệc Nhiên tạm thời buông nấn ná trong lòng, cùng phụ mẫu và nhà cùng ăn tết.

Đêm giao thừa một nhà đoàn viên bên , nhị tẩu Lư thị : “Qua năm, DIỆC NHIÊN mười bảy đấy.”

Trình Diệc Nhiên ừ một tiếng, : “Trí nhớ của tẩu tẩu thật , là mười bảy.”

Mười bảy tuổi ở đời vẫn là trẻ vị thành niên, nhưng đời , là cô nương thể xuất giá mất .

Lư thị : “Chỉ chớp mắt mà qua nhiều năm như . Ta chuyện, nhờ DIỆC NHIÊN giúp đỡ.”

Trình Diệc Nhiên sửng sốt, vội : “Tẩu tẩu khách khí quá , một nhà gì mà giúp đỡ giúp đỡ. Tẩu tẩu chỉ cần phân phó là .”

“Ta nhớ rõ hai năm DIỆC NHIÊN tranh học chữ, hiện nay còn .” Lư thị , “Năm , Tĩnh Hảo hai tuổi. Lại qua mấy năm, cũng nên học vỡ lòng. Nhà chúng sách, Tĩnh Hảo cô cô là Trạng Nguyên, cũng thể chữ, khiến chê ...”

Trình Diệc Nhiên , tất nhiên là hiểu , đáp: “Tẩu tẩu , tranh học chữ …”

Đại tẩu Giang thị tiếp: “Tranh học chữ bên .” Nàng tươi , “Có tranh chữ , trẻ con học vỡ lòng thích hợp. Tĩnh Hảo nhà chúng cũng tài nữ ?”

Tĩnh Hảo vẫn tròn hai tuổi, còn đủ lớn để lý giải lời các trưởng bối đang , ở một bên hì hì ngừng, dáng vẻ hết sức vui mừng.

Lư thị nhẹ nhàng xoa xoa gương mặt nữ nhi: “Cũng cầu tài nữ, nhiều sách chút tóm sẽ sai.”

Nhà đẻ nàng tán đồng việc nữ tử sách, khi nàng gả đến Trình gia, mới theo trượng phu học sách chữ. Trượng phu tuy gì, nhưng chính nàng khó tránh khỏi sẽ chút tự ti tiếc nuối.

  Mấy năm nay, nàng cô em chồng đầu tiên là nữ giả nam trang đến thư viện sách, cung thư đồng cho Hoàng tử, tiếp đó tham gia cuộc khảo thí của triều đình, còn đầu bảng, ở tiệc chiêu đãi Hoàng đế mở hồ chử sứ thần khi đại lộ mũi nhọn, nhất thời danh dương thiên hạ, tới cửa cầu thú giả chúng, còn chính thức nhậm chức trong triều... Lại tiếp, DIỆC NHIÊN cũng chỉ là cô nương dòng dõi thư hương bình thường, nhưng sinh gặp gỡ, cách xa cô nương nào cũng khả năng so .

 

Lần nàng thai, tỷ tẩu tẩu nhà đẻ đến thăm nàng, sôi nổi nhắc tới Trình Diệc Nhiên . Lời trong lúc đó, hâm mộ , kính nể , cả những lời chua xót cũng ...

Lư thị nghĩ, nữ nhi của nàng nếu thể giống cô cô hẳn là cũng tồi.

Trình Diệc Nhiên tâm sự của tẩu tử, chỉ gật đầu phụ họa: “Không tồi, nên sách nhiều .” Nàng cũng duỗi tay xoa xoa đầu tiểu chất nữ, : “Tranh học chữ vốn để bồi dưỡng hứng thú của hài tử, dùng sách vỡ lòng thì . Nếu nghiêm túc học tập, còn để phụ và nhị ca dạy dỗ nàng nhiều hơn. Chờ lớn hơn một chút, chúng thư viện ?”

Nàng ý tưởng lâu . -- Nàng khi nào mới thể mở thư viện, nếu hiện nay thư viện cũng thể tuyển nhận nữ tử thì thật .

Đương nhiên, khả năng quan niệm thế tục cho phép nam nữ học tập cùng trường, nhưng thể chia lớp nữ lớp nam riêng mà.

Trên đời , cô nương sách, hẳn là ít.

Đáng tiếc hiện tại sức lực của nàng quá nhỏ, hơn nữa việc cần chậm rãi mưu đồ.

-

Sang năm , lúc gặp , Trình Diệc Nhiên thử với Tô Lăng một vài ý tưởng của .

Tô Lăng đối với những điều cũng cảm thấy ngoài ý , dáng vẻ hài lòng. Thậm chí còn hứng thú hỏi một câu: “Còn thể như ?”

Trình Diệc Nhiên bình tĩnh : “Chàng, cảm thấy lời của kỳ lạ?”

Dù rằng sớm rằng ý tưởng, thể thấy phản ứng như , nàng vẫn chút ngoài ý .

Có thể , thật là khai sáng mà.

Loading...