Xuyên sách ta thành đôi với nam chính phản diện’’ - Chương 191

Cập nhật lúc: 2024-07-02 10:56:40
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả táo dừng Mộc Trường Thanh, cũng tức giận, nhặt mấy quả đất lên, ném về phía Mộc Phù Dung, ném, mở miệng : “Không !”

Mộc Phù Dung thể hiểu : “Ta .” Nàng sờ sờ nơi quăng trúng, nhỏ giọng biện bạch: “Ta thật sự .” -- Đương nhiên trong lòng nàng cảm thấy quả táo rơi trúng là đáng đời.

Một ngày táo Mộc Phù Dung đập , đều Mộc Trường Thanh cầm đưa cho tổ mẫu Mộc lão thái thái.

Lão thái thái Mộc gia yêu thương tôn tử nhất, nhận lấy quả táo, càng cảm thấy tôn tử ngoan ngoãn đáng yêu, khen ngợi một hồi.

Mộc Phù Dung lão thái thái khen tôn tử hiếu thuận, tự tay hái táo tặng cho tổ mẫu, nàng cảm thấy ngoài ý .

Xem , Mộc Trường Thanh chính là một như .

Mẫu Vương thị của Mộc Phù Dung hoài thai mười tháng sinh hạ một nam hài nhi. Mộc Định Tâm vui mừng, đặt cho nhi tử cái tên Mộc Trường Vinh. Mộc lão thái thái thêm một tôn tử, thái độ đối với Vương thị so lúc lên ít, cũng cho liên quan như Mộc Phù Dung ít vẻ mặt tươi .

, mẫu vui vẻ, kế phụ vui vẻ, tổ mẫu vui vẻ. Chính Mộc Phù Dung cũng cảm thấy vui vẻ, nàng nghĩ, sinh hoạt của nàng về sẽ càng ngày càng . -- Á, cái tên Mộc Trường Thanh đáng ghét vẫn đáng ghét như cũ.

Mộc Phù Dung bao giờ biểu hiện sự chán ghét của nàng đối với Mộc Trường Thanh ngoài. Trước mặt Mộc Trường Thanh nàng vẫn luôn cẩn thận, dịu dàng săn sóc, thậm chí còn mang theo một chút lấy lòng mà chính nàng cũng .

Năm Mộc Phù Dung mười hai tuổi, mẫu Vương thị chủ, hứa gả cho Tam Lang Lý gia. Nàng tỉ mỉ hỏi thăm, nhưng cũng mơ hồ Tam Lang Lý gia yêu thích sách, tướng mạo tuấn nhã, là một nhân vật phong nhã. Nàng lòng, trong lòng vui mừng mà ngọt ngào, cảm thấy thể chung .

Nàng Lý Tam Lang là sách, lặng lẽ túi đựng bút. Biết rõ khả năng đưa , nhưng mỗi nàng nghĩ tới cũng cảm thấy trong lòng ngọt ngào.

Chỉ là nàng nghĩ tới, bí mật của nàng Mộc Trường Thanh phát hiện.

Mộc Trường Thanh nắm túi đựng bút màu đen , vẻ mặt chút quái lạ: “Này cho ai?”

Mộc Phù Dung hổ buồn bực, duỗi tay đoạt: “Đệ trả .”

“Ai?” Mộc Trường Thanh cao giọng, nâng cao tay, khiến nàng với .

“Ta.”

“Tỷ?” Mộc Trường Thanh lạnh, “Trương Phù Dung, tỷ cho là đồ ngốc ? Đồ vật của tỷ, phấn hồng, thì cũng xanh vàng, từ bao giờ tỷ dùng cái màu trầm trầm, c.h.ế.t mới dùng như ?”

Mộc Phù Dung khó thở, nhón mũi chân đoạt đồ trong tay : “Mới cho c.h.ế.t dùng.”

Rõ ràng là cho Lý Lang.

Mấy năm nay, từ khi nào cao hơn nàng. Hắn cố ý giơ cao lên, nàng cách nào đoạt đồ từ trong tay . Nàng hoảng loạn, cuối cùng lập tức nhào lên .

Mộc Trường Thanh nàng đ.â.m lui về phía mấy bước, giơ tay lên, bộ đánh nàng, thấy nàng trợn tròn mắt, trong mắt tràn ngập kinh sợ. Mộc Trường Thanh chỉ cảm thấy trái tim như thứ gì đó đ.â.m , ngứa ngứa, chút đau.

Hắn tay chậm rãi hạ xuống một chút.

Mộc Phù Dung chú ý tới điểm , nàng hai mắt nhất thời sáng ngời, chộp tới đoạt túi đựng bút, xách theo tà váy bỏ chạy.

Mộc Trường Thanh đang ngẩn nghĩ gì, thế mà đuổi theo.

Mộc Phù Dung chút thở phào nhẹ nhõm, túi đựng bút nàng cũng dám giữ . Thừa dịp ai chú ý, nàng lặng lẽ lấy kéo cắt nhỏ. nghĩ đến chính cực cực khổ khổ , chỉ thể vụng trộm hủy , nàng càng thêm ủy khuất, rốt cuộc ngăn nước mắt ào ào tuôn .

Từ đó về , Mộc Trường Thanh đối với nàng càng thêm hung dữ, lúc Phương cũng , cố ý hỏi lễ nghĩa của Mộc Trường Thanh , còn gõ .

Lúc Mộc Trường Thanh nhiều lời, đợi khi Phương rời , đến mặt Mộc Phù Dung: “Phương như thế nào là "Đễ"*, ngươi nghĩ ?”

*Đễ: kính nhường

“... Trước tiên, như , tất nhiên là chút đạo lý.” Mộc Phù Dung run rẩy .

“Đạo lý chó má! Ngươi là tỷ tỷ của ? Trương Phù Dung, ngươi dám ngươi là tỷ tỷ của ?” Mộc Trường Thanh cau mày quắc mắt.

Mộc Phù Dung sợ tới mức lui về phía mấy bước, dám trả lời. Nàng nghĩ nghĩ: “Ta là tỷ tỷ của Trường Vinh, là ca ca của Trường Vinh, lớn hơn nửa tuổi, , nên gọi là tỷ tỷ.”

Hừ lạnh một tiếng, Mộc Trường Thanh nhấc chân đạp ghế, nghênh ngang rời .

Đợi , Mộc Phù Dung mới thở phào nhẹ nhõm. mà nghĩ đến đủ loại tình hình của , nàng bất giác đỏ hốc mắt.

Mộc Phù Dung chủ động với mẫu , tạm dừng việc học ở thư phòng. Mấy năm nay, nàng học ít kiến thức. Hiện giờ nàng đính hôn, là thời điểm học chút nữ công may vá quản gia linh tinh. -- Tất nhiên nàng nguyện ý học tập sách, nhưng nếu nàng học tập, thế tất chung sống với Mộc Trường Thanh, mấy năm nay, nàng thật sự chịu Mộc Trường Thanh đủ .

Vương thị đối với việc cũng phản đối. Từ khi bà gả đến Mộc gia tới nay, nữ nhi vẫn cầu bà chuyện gì. Lần Mộc Phù Dung mở miệng, bà luôn miệng đồng ý, tìm trượng phu.

Mộc Định đối với chuyện kế nữ sách, vốn cảm thấy cả. Hiện giờ thê tử mở miệng, ông cũng nghĩ nhiều, trực tiếp đồng ý.

đến khi Mộc Trường Thanh, . Hắn Mộc Phù Dung sách với nữa, lập tức giận dữ: “Nàng gì?”

Mộc Định kiên nhẫn với nhi tử, Phù Dung tuổi nhỏ, nên học chút chuyện của nữ nhi, tương lai xuất giá Mộc gia cũng mặt.

Mộc Trường Thanh càng thêm tức giận: “Nàng vội vã gả như ? Chẳng lẽ nhà chúng bạc đãi nàng?”

Hắn thể đưa lý do, nhưng Mộc Phù Dung xuất giá, thậm chí khác đề cập, cũng cảm thấy nén giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-thanh-doi-voi-nam-chinh-phan-dien/chuong-191.html.]

Mộc Trường Thanh tỏ vẻ, nếu Mộc Phù Dung sách, cũng . Dựa cái gì chỉ một sách? Mộc Phù Dung thiên phú học tập, chắc chắn là nàng lười biếng...

Hắn ngang bướng, tính tình lớn, liền .

Mộc Định cảm thấy chiều hư đứa con trai , nhưng ông thật sự nhi tử ngừng sách. So sánh mà , nhi tử sinh cùng kế nữ, tất nhiên là nhi tử càng quan trọng hơn. Mộc Định thương lượng với Mộc Phù Dung, để nàng học một đoạn thời gian nữa:

“Nữ công may vá, quản lý việc nhà đều thể từ từ học. Trường Thanh sách là chuyện lớn, tiên con cứ tạm chấp nhận học cùng nó một thời gian, tìm đồng bọn khác cho nó, chờ nó lớn hơn một chút, hiểu chuyện, thì . Lại , con nhiều sách cũng chỗ nào , lẽ còn thể trở thành tài nữ tên tuổi...”

Kế phụ ôn tồn chuyện với nàng, Mộc Phù Dung cho dù , cũng thể cự tuyệt. Nàng nhẹ giọng đồng ý, trong lòng khổ não thôi.

Mộc Trường Thanh thế nhưng bắt đầu thành thật sách, nhưng thái độ của đối với Mộc Phù Dung càng thêm , khi còn âm dương quái khí, nàng nam nhân.

Mộc Phù Dung thẹn vội, . Nàng thật sự chán ghét Mộc Trường Thanh c.h.ế.t .

Mùa đông năm , lão thái thái Mộc gia té ngã, còn tới cửa ải cuối năm liền buông tay rời .

Trong khi Mộc gia bận rộn lo việc tang ma, Mộc Trường Vinh còn nhỏ lạnh, cả nóng lên. Mộc gia dược phòng lớn nhất kinh thành, dược liệu nhiều, nhưng cũng chẳng thể đổi về một mạng của Mộc Trường Vinh.

Vương thị gả đến Mộc gia sáu bảy năm, mới một nhi tử như , tất nhiên là yêu thương như mạng. Ái tử chợt ly thế, chẳng khác tính mạng của bà.

Mộc Trường Vinh tuổi nhỏ c.h.ế.t non, đến cái quan tài nghiêm chỉnh còn . Ngày hạ táng, Vương thị liền ngã bệnh.

Vương thị sinh xinh , từ nhỏ cao ngạo, tuổi trẻ tang phu là đả kích cực lớn với bà. Sau tái giá, vì lấy lòng bà bà và con riêng, vẫn luôn cẩn thận. Thật vất vả mới hài nhi, phía cũng bà bà áp chế, cảm giác ngày lành, thế nhưng nhi tử qua đời.

chịu nổi đả kích , bệnh càng thêm nghiêm trọng.

Mộc Phù Dung khổ sở mà sợ hãi, nàng phụng dưỡng mẫu , ngừng an ủi: “Mẫu , ngài còn con, còn con mà...”

trong lòng nàng rõ ràng, nàng và Trường Vinh giống .

Vương thị lời nào.

Mộc Phù Dung cố nén nước mắt: “Mẫu , dưỡng thể thật , về còn sẽ ...”

Vương thị chỉ lắc đầu, chớ khó , cho dù , cũng Trường Vinh.

Nhìn thể mẫu từ từ suy yếu, trong lòng Mộc Phù Dung càng thêm bất an.

Nàng âm thầm cầu nguyện, hy vọng mẫu thể sống lâu trăm tuổi. Nàng chỉ một như .

mà ông trời đối với nàng thật tàn nhẫn, năm nàng mười ba tuổi, mẫu cũng rời nàng mà .

Sinh sáu tháng nàng liền c, năm mười ba tuổi, nàng mất mẫu .

Ngắn ngủn trong vòng hai năm, Mộc gia liên tiếp ba qua đời, thể Mộc Định vẫn luôn khỏe mạnh  cũng gầy nhiều.

 

Sau khi Vương thị hạ táng, Mộc Phù Dung càng thêm im lặng. Đã mẫu cùng , tình cảnh nàng ở Mộc gia càng hổ.

Lý gia hôn ước với nàng thử thăm dò đưa ý để nàng đến Lý gia, Mộc Định từ chối.

“Mộc gia tuy rằng vô dụng, vẫn lưu lạc đến nông nỗi để nữ nhi con dâu nuôi từ bé. Phù Dung qua cửa mà , nhất định là tam môi lục sính, gả trong náo nhiệt...”

Lý gia hề kiên trì.

Mộc Trường Thanh từ chỗ nào thấy việc , giận dữ, khi mắng Lý gia một hồi, tới tìm Mộc Phù Dung: “Ngươi đến Lý gia, ?”

Mộc Phù Dung hiểu tâm tư của , thử thăm dò trả lời: “Lý gia chịu thu nhận , cũng coi như bình thường...”

Mộc Trường Thanh giận tím mặt: “Mộc Phù Dung, ngươi!”

Không chính sai cái gì , Mộc Phù Dung càng thêm sợ hãi. Nàng nghĩ tới chính là, qua lâu, nàng liền đồn nàng khắc phụ khắc mẫu, nàng bát tự ngạnh, tương lai khả năng sẽ khắc phu cứ thế lan truyền.

Mộc Phù Dung ủy khuất , nàng tự nhiên thể gặp liền , nàng nàng . Trên thực tế, phụ , mẫu , nàng xác thật là còn ở nhân thế.

Càng khiến nàng ngờ tới chính là, bao lâu , Lý gia tới cửa trả tín vật, giải trừ hôn ước. Nàng kinh ngạc, sợ hãi, bất an... Nàng nàng sai điều gì.

Sau , nàng mới , là Mộc Trường Thanh tìm Lý gia, kiên quyết Lý gia từ hôn.

Mộc Phù Dung từ nhỏ sống bóng ma của Mộc Trường Thanh, nàng vẫn luôn tự với chính , nhẫn nại, nhẫn nại, nhẫn nại, nhẫn đến lúc xuất giá thì . Mộc Trường Thanh hủy nàng hôn ước, nàng khả năng vĩnh viễn thể gả ngoài.

Xưa nay nàng từng tuyệt vọng đến như .

Lần đầu tiên trong đời, nàng chủ động tìm Mộc Trường Thanh. Bàn tay giấu trong tay áo ngừng run rẩy: “Tại ? Tại hủy bỏ hôn ước của ? Ta từng đắc tội với ngươi, mấy năm nay, bất cứ chuyện gì với ngươi. Ngươi cho rằng nợ tiền Mộc gia, tương lai trả cho ngươi. Ta sẽ trả cho ngươi, tại ngươi chịu buông tha cho ?”

Tác giả lời : Moah moah moah moah moah moah

Cuối tuần vui vẻ

Ngủ ngon

Loading...