Xuyên sách ta thành đôi với nam chính phản diện’’ - Chương 67

Cập nhật lúc: 2024-06-23 14:57:05
Lượt xem: 167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Diêu Quý phi cung, Hoàng thượng chỉ độc sủng duy nhất bà. Nay Tô Lăng mười sáu tuổi, chính là khi Diêu Quý phi cung mà đời, ...

À đúng , nhớ đến mấy lời Tô Lăng , nàng kỳ lạ ở chỗ nào . Cậu vẫn luôn gọi Hoàng thượng là "Hoàng thượng" chứ cha, phụ , phụ hoàng bất cứ kiểu xưng hô mật nào khác.

Trong lòng Trình Diệc Nhiên nhiều nghi vấn, ví dụ như: Bây giờ mẫu của Tô Lăng đang ở ? Làm Mậu Dương Trưởng Công chúa tìm ? Lúc , khi đến thư viện Sùng Đức là nhờ Phò mã của Mậu Dương Trưởng Công chúa Dương Lăng Hầu đưa đến ? Có từ lúc đó Mậu Dương công chúa xác định phận của Tô Lăng ? Nếu thật sự là thì tại mãi đến tháng năm năm nay, triều đình mới tuyên bố về sự tồn tại của nhị Hoàng tử? Không lẽ đó Tô Lăng vẫn luôn thừa nhận ?

Trong đầu Trình Diệc Nhiên chợt lóe lên một suy nghĩ, nhớ đến tháng chạp năm ngoái khi Thái tử Hoài Mẫn gặp chuyện may, Tô Lăng nhà đón về. Lúc đó mấy Vân Úy từng thảo luận về chuyện Hoàng trữ, suy đoán xem Hoàng đế sẽ chọn nào trong đám tự tông thất nhưng cùng cũng giải quyết gì.

, khi đó Diêu Quý phi thai. Thậm chí Hoàng thượng còn lệnh dán hoàng bảng cầu thần y trong dân gian.

Cuối tháng tư Diêu Quý phi sinh non, tháng năm Tô Lăng đón về, tháng sáu triều đình công bố sự tồn tại của nhị Hoàng tử...

Trình Diệc Nhiên sắp xếp các manh mối, trong đầu mơ hồ suy đoán chút ít.

Nàng nhịn mà rùng một cái, như thì Tô Lăng chẳng qua chỉ là một lốp xe dự phòng? Là kẻ thế?

Cũng cần như chứ.

Con nối dòng của Hoàng gia xưa nay càng nhiều càng ?

Tô Lăng họ nhẹ một tiếng kéo nàng từ trong chính suy nghĩ của bản . Sắc mặt chút nặng nề: "Trước mặt mà nàng còn thất thần? Đang suy nghĩ gì ?"

"Huynh..." Trình Diệc Nhiên gần như bật thốt lên, ngay lúc định sửa xưng hô kịp nữa .

Nhìn thấy ý dần dần lan nơi khóe môi Tô Lăng, Trình Diệc Nhiên khỏi cảm thấy hốt hoảng trong tích tắc, nàng vội : "Ta đang nghĩ thế sự khó đoán, ngờ chúng còn thể gặp ."

Nàng , cố gắng hết sức để lâm tình trạng hổ.

Hai mắt Tô Lăng lặng lẽ rũ xuống, trong lòng thầm, gặp ? Cũng chỉ gặp đơn giản như . Nàng vĩnh viễn sẽ vì ngày hôm nay, bỏ nhiều đến mức nào. Có điều những gì mắt xem đều đáng giá.

Tô Lăng lên, từ cao xuống Trình Diệc Nhiên: "Ta cũng chuyện hỏi nàng."

"Cái gì?" Trình Diệc Nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt hạnh ánh lên tia sáng.

Trái tim Tô Lăng bỗng lỡ một nhịp, mấy lời vốn sắp đến môi nuốt xuống. Cậu nhẹ nhàng vỗ lên đỉnh đầu nàng, hỏi một việc quá quan trọng: "Nàng ?"

"Ở ?" Vẻ mặt Trình Diệc Nhiên đầy mờ mịt.

"Thư viện Sùng Đức cách kinh thành chừng ba mươi dặm, cách Hoàng cung còn xa hơn. Nàng thể mỗi ngày đền dậy từ canh hai từ nhà đến đây chứ?" Tô Lăng , "Trước mắt, nàng thể ở trong cung."

Trình Diệc Nhiên từ chối theo bản năng: "Như quá thích hợp?"

"Chẳng gì là thích hợp." Giọng Tô Lăng vẫn bình thản, "Nàng ở tại Hành Vân Các chọn một chỗ khác?" Không chờ Trình Diệc Nhiên trả lời, tự ý quyết định: "Cứ ở Hành Vân Các , mỗi ngày đến đây sách cũng khá gần."

"Ta..." Trình Diệc Nhiên choáng váng, Tô Lăng như vốn cho nàng cơ hội lên tiếng.

Nàng lên, : "Ta nghĩ..."

"Chọn Hành Vân Các ." Tô Lăng cướp lời, "Hành Vân Các nhiều phòng, cũng ở ngay chỗ , chúng thể giúp đỡ lẫn ."

"Không , nghĩ..." Rốt cuộc Trình Diệc Nhiên cũng tìm cơ hội chuyện, "Ta nghĩ, phận của như thích hợp ở trong cung."

"Hả?" Tô Lăng nàng, ý bảo nàng tiếp tục hết câu, trong con ngươi sâu thẳm bất kỳ cảm xúc nào.

Trình Diệc Nhiên khỏi cảm thấy khiếp sợ nhưng vẫn kiên trì cẩn thận giải thích: "Huynh cũng bí mật mà, nếu khác phát hiện thì..."

"Sẽ khác phát hiện." Tô Lăng cắt ngang lời Trình Diệc Nhiên, "Người trong cung chuyện gì nên chuyện gì . Hơn nữa, cả Hoàng thượng, Diêu Quý phi và đều bí mật của nàng, nàng còn sợ ai nữa?"

Trình Diệc Nhiên cảm giác bản Tô Lăng thuyết phục.

Hình như cũng lý, ba vị lão đại trong cung đều bí mật của nàng, nàng cần che che giấu giấu nữa.

mà, hình như vẫn chỗ nào đó đúng.

Trình Diệc Nhiên vỡ lẽ , : "Ý cũng như , cảm thấy lẽ thích hợp thư đồng của ."

Nàng dám sắc mặt Tô Lăng, chỉ giải thích cho : "Huynh nghĩ xem, nhiều khác thể thư đồng cho , nhất thiết , thấy Vân Úy, Hoắc Nhiễm Liễu Minh Phong đều nè..."

Nàng cúi đầu nên tất nhiên cũng thấy nét mặt của Tô Lăng.

Mỗi miệng nàng một cái tên thì sắc mặt Tô Lăng trầm xuống thêm một phần.

Mắt thấy nàng đến tận Sở Du, nhịn nữa, cắt ngang lời nàng: "Tất nhiên bọn họ đều thể nhưng chỉ cần nàng."

Trong tích tắc, Trình Diệc Nhiên ngạc nhiên trợn to hai mắt Tô Lăng, lùi về nửa bước, vô cùng hổ luống cuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-thanh-doi-voi-nam-chinh-phan-dien/chuong-67.html.]

Sao thể như !

Tô Lăng nàng, cúi đầu : "Hoắc Nhiễm, Vân Úy xếp từ đếm lên bao nhiêu , bọn họ giỏi, để họ thư đồng của gì? Khi học tại thư viện Sùng Đức đây, nếu so với những khác, nàng càng thông minh chịu khó hơn. Tìm thư đồng tất nhiên tìm thể giúp đỡ đốc thúc, tiến bộ cùng ..."

Giải thích của Tô Lăng đúng là hợp tình hợp lý, trong nhất thời, Trình Diệc Nhiên tìm bất kỳ lý do gì để phản bác . Tại thư viện Sùng Đức, học tập gian khổ chăm chỉ nhất thể nghi ngờ chính là Đỗ Duật, thứ hai chính là Trình Diệc Nhiên.

Đỗ Duật thi đậu trạng nguyên, tuổi còn trẻ mà trở thành tâm phúc mặt Hoàng đế, đương nhiên thể trở thành thư đồng cho Hoàng tử. Nếu chọn trong học trò tại thư viện Sùng Đức, tới giới tính thì nàng quả thật là lựa chọn thích hợp nhất.

vấn đề mấu chốt chính là cái , nàng là một cô nương mà! Tất nhiên nàng ý kỳ thị gì nhưng tại quá mức phiền phức như .

"Cứ quyết định , nàng cứ ở Hành Vân Các, cho quét dọn giúp nàng." Tô Lăng dứt khoát quyết định, "Trước tiên nàng dùng bữa với , đó cho đưa nàng về. Nàng thu dọn lấy một chút đồ đạc, ngày mai chính thức bái sư."

"Không , ..."

"Ngày mai là khóa của Tống đại nhân." Tô Lăng thẳng, "Tống đại nhân học thức uyên bác, chắc hẳn nàng sẽ thích giờ dạy của ông . Hôm nay Hoàng thượng lệnh cho xem tấu chương trình lên đây, thể đưa nàng trở về ."

Cậu vỗ nhẹ lên cánh tay Trình Diệc Nhiên: "Được , thôi, ở đây thì dẫn nàng đến xem nơi nàng sẽ ở."

"Không , ." Trình Diệc Nhiên vội đưa tay đè cánh tay đang đặt cửa của Tô Lăng.

Chỉ trong chớp mắt, Trình Diệc Nhiên cảm giác đụng thứ gì đó nóng bỏng như than lửa, nhanh chóng rụt tay về.

Nàng hít sâu một , nhỏ giọng : "Ta ý nhưng , là nữ tử, là một cô nương gia. Ta quen cũng chẳng với Hoàng gia, thể ở trong cung chứ?"

Từ nhỏ đến lớn, Trình Diệc Nhiên bao giờ ngủ bên ngoài, chỗ như Hoàng cung nào chỗ cho thường ngủ ?

Nàng thầm nhủ, đúng, lẽ ngay từ đầu sai . Đáng lẽ nàng nên giả thành nam mà thư đồng của Tô Lăng.

Nàng cảm thấy chuyện đang phát triển theo hướng mà bản khó thể tiếp tục khống chế.

Hai mắt Tô Lăng trầm xuống, mãi mới nhàn nhạt một chữ: "À."

Không cũng chẳng quen? Bây giờ cũng chẳng quen nhưng cũng quen như ? Chẳng bây giờ đang tìm cách để hai bọn họ thể gặp ?

Tuy đây bọn họ hiểu lầm nghiêm trọng với nhưng tình cảm là giả. Hôm nay chỉ đổi sang cảnh khác, đổi sang phận khác mà bắt đầu từ đầu. Không lẽ nàng thật sự cắt đứt với ? Sao nàng thể như ?

Ngay từ đầu chính nàng cố tình thiết khiến chú ý đến nàng. Đến khi lòng còn chỗ cho bất kỳ nào khác, nàng xin , bảo rằng nhận nhầm , đó cứ thế mà cắt đứt?

Tô Lăng nhẹ nhàng một chữ như khỏi khiến Trình Diệc Nhiên nghẹn lời. Nàng khô khốc : "Ta thật."

"Vậy coi nàng là cô nương nữa là ." Tô Lăng cất giọng trầm trầm.

Nếu thể khiến nàng buông bỏ đề phòng.

Tô Lăng chậm rãi bước về phía cánh cửa, đưa tay mở cửa .

Ánh nắng lập tức tràn , nhuộm cho thể đang ngay ngưỡng cửa một tầng ánh sáng vàng.

Tô Lăng mười sáu tuổi, hình thon dài ánh nắng, bóng lưng gầy guộc mảnh khảnh mang theo ánh sáng như như , tựa như thần thánh.

Trình Diệc Nhiên ngẩng đầu luồng ánh sáng và cũng đưa mắt , mắt bỗng hiện lên tình cảnh đầu tiên gặp .

Cậu xem nàng như một cô nương.

Nàng cũng lên cảm giác trong lòng như thế nào. Nàng loáng thoáng thể đoán nguyên nhân khiến Tô Lăng nhưng dám tiếp tục suy nghĩ sâu hơn. Thứ nhất chính là bây giờ nàng vẫn cách nào xem Tô Lăng như một nam tử thực thụ, thứ hai chính là vì phận của .

Sau thật sự thư đồng, sớm chiều ở chung với ?

"Thất thần gì ?" Tô Lăng đầu , "Nhanh lên, xem chỗ nàng ở."

Trình Diệc Nhiên: "À.”

Nàng cúi đầu theo.

Gần đến buổi trưa, Tô Lăng dẫn Trình Diệc Nhiên đến căn phòng xong thì truyền lệnh cho dọn bữa.

Cậu nở nụ với Trình Diệc Nhiên: "Sao gì?"

Trình Diệc Nhiên ngước mắt Tô Lăng. Mới khi hai họ chuyện, nàng tự chủ mà về hình thức ở chung ngày của hai , nhưng khi đến Hành Vân Các, nàng nữa nhận   đang mặt thiếu nữ Tô Lăng nữ cải trang nam mà chính là nhị Hoàng tử Tiêu Cẩn. Nàng thật sự nên gì cho .

 

lúc Tô Lăng hỏi đến, Trình Diệc Nhiên thể trả lời. Nàng "a"   một tiếng, tùy tiện : "Trong cung thật rộng lớn."

 

" , nên mới chỗ cho nàng ở .”

Loading...