Xuyên sách ta thành đôi với nam chính phản diện’’ - Chương 78
Cập nhật lúc: 2024-06-23 15:04:09
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Tô Lăng lập tức trầm xuống: "Tĩnh Tần nương nương ?"
"Hoàng thượng, Hoàng thượng sắp g.i.ế.c c.h.ế.t Tĩnh Tần nương nương !"
Tô Lăng cau mày: "Rốt cuộc là xảy chuyện gì? Đầu năm mới trong cung hẳn nên thấy máu, Hoàng thượng sẽ g.i.ế.c ngay mấy ngày . Hơn nữa Tĩnh Tần nương nương vẫn luôn ở trong Bắc Hòa cung ? Sao đột nhiên Hoàng thượng g.i.ế.c c.h.ế.t bà ?"
Lưu công công vội : "Bởi vì nương nương, nương nương khỏi Bắc Hòa cung."
Ông cúi gục đầu xuống, dám đến sắc mặt của vị nhị điện hạ , ông sợ sẽ thấy vẻ giận dữ gương mặt đối phương nhưng khóe mắt vô tình bắt gặp hai hàng lông mày rậm rạp của nhị điện hạ nhíu chặt, hình như giống với vẻ tức giận mà giống kinh sợ hơn.
Tô Lăng trầm giọng hỏi: "Chuyện xảy khi nào?"
—— Chuyện mấy vị nương nương của Bắc Hòa cung, Tô Lăng xa lạ gì.
Lúc Hoàng đế mới đăng cơ, huyết khí phương cương nên trong cung nhiều vị nương nương ân sủng. Sau Diêu Quý phi tiến cung, Hoàng đế bắt đầu độc sủng một Diêu thị, để các vị phi tần nương nương khác mắt. Vốn dĩ Hoàng đế giải tán bộ hậu cung nhưng cuối cùng chậm chạp . Vì khiến Diêu quý phi bực bội nên cho sửa sang Tây Uyển, để Diêu Quý phí ở bên đó, còn đám phi tần lúc thì di chuyển bộ đến Bắc Hòa cung.
Lúc đầu còn vài phi tần thử bước khỏi Bắc Hòa cung tranh thủ tình cảm nhưng tất cả đều nhận lấy kết quả bại danh liệt. Lâu dần, khó thể lấy thánh ân, cũng còn lòng tranh thủ tình cảm nên cuối cùng đành thành thật sống hết đời trong Bắc Hòa cung.
Cũng may cung điện Bắc Hòa cung nguy nga, kiến trúc hùng vĩ nên giống như ở trong lãnh cung. Hơn nữa phân vị giảm, tất cả đãi ngộ vẫn hưởng như cũ. Con đường quan của cha mấy vị phi tần cũng ảnh hưởng bởi chuyện con gái của họ thất sủng. Vì thế nhà đẻ của mấy vị phi tần đều âm thầm chấp nhận chuyện nương nương nhà thất sủng.
Cứ như trôi qua mười mấy năm, cả hai bên tạo thành một loại ăn ý.
Mười mấy phi tần trong Bắc Hòa cung nay vẫn luôn an phận thủ thường, hề bước khỏi Bắc Hòa cung dù chỉ nửa bước. Sau khi Hoàng để để tranh, mấy bọn họ buông bỏ hiềm khích lúc , ngược hòa thuận ít.
—
Sắc trời u ám, Lưu công công nức nở: "Chính là buổi trưa hôm nay ạ."
"Ra khỏi Bắc Hòa cung cũng , chỉ cần đến mặt Hoàng thượng cũng gì đáng ngại." Tô Lăng ôm tâm lý cầu may, khẽ , "Hoàng thượng thường ở Tây Uyển, dù Tĩnh Tần nương nương trong cung cũng gì đáng ngại lắm."
" Tĩnh Tần nương nương đến ngay mặt Hoàng thượng và Quý phi nương nương ạ." Lưu công công rớt nước mắt , "Hôm nay nương nương từ rằng Phùng lão phu nhân bệnh nặng, ngài lén khỏi Bắc Hòa cung, đến chỗ Hoàng thượng cầu tình, nương nương về nhà xem thử một thế nào. ngài và Hoàng thượng nào tình cảm gì đáng chứ!"
Giọng thái giám sắc nhọn như âm thanh móng tay thật dài xẹt qua mặt bàn, đ.â.m khiến cảm thấy thoải mái.
Tô Lăng khỏi rùng , hai mắt lóe lên, vẫn nhẹ giọng : "Hiếu nghĩa luôn là chuyện quan trọng trong đời , mẫu bệnh, nữ nhi..."
Cậu thầm nghĩ, nếu lén khỏi Bắc Hòa cung thì cũng thể trực tiếp khỏi Hoàng cung. Dù thì Hoàng thượng vốn để ý đến mấy vị phi tử đang sống trong Bắc Hòa cung .
Lưu công công khổ, lắc đầu liên tục: "Mười mấy năm , Hoàng thượng từng những sống trong Bắc Hòa cung phép xuất hiện mặt Quý phi nương nương. Tĩnh Tần nương nương khuyên bảo, mấy Thẩm mỹ nhân các nàng thể khuyên ..."
"Vậy bây giờ Tĩnh Tần nương nương đang ở ?"
Lưu công công lau nước mắt, : "Hôm nay lúc nương nương xông Tây Uyển, ngay lúc Quý phi nương nương cũng đang mặt ở đó. Sau đó Tĩnh Tần nương nương vài câu khó khiến Quý phi nương nương tức giận. Lúc đó Hoàng thượng vô cùng giận dữ, cho đuổi Tĩnh Tần nương nương ngoài, về Bắc Hòa cung. Hoàng thượng còn nếu Quý phi nương nương thì , nhưng nếu Quý phi nương nương xảy chuyện gì, Tĩnh Tần nương nương nhất định tự sát mà bồi tội."
Hai mắt Tô Lăng nheo , nhạo. Cậu cảm thấy bất ngờ chút nào, trong lòng phụ hoàng, nếu Quý phi nương nương là bảo bối thì những còn ngay cả cỏ dại cũng bằng.
"Điện hạ cũng , thể Quý phi nương nương như một tờ giấy mỏng, nếu thật sự..." Lưu công công tự vả miệng chát một cái mới tiếp, "Cái tội mi ăn hồ đồ."
"Đừng đánh nữa." Tô Lăng đưa tay ngăn động tác của thái giám, "Nương nương cát nhân tất thiên tướng phù hộ, hẳn sẽ việc gì. Ngươi là đắc lực nhất bên cạnh Tĩnh Tần nương nương, bây giờ là lúc bà cần ngươi nhất, ngươi ở bên cạnh bà mà chạy đến đây gì? Trước tiên cần tự dọa , để đến Tây Uyển một chuyến."
Tô Lăng ngừng một chút, : "Ta sẽ mời Thái Y viện đến Phùng gia thăm khám. Chuyện đều đến nước , mong Phùng lão thái thái thể qua mùa đông năm nay."
Lưu công công liên tục cảm ơn Tô Lăng.
Tô Lăng cho cầm bái của đến Thái Y viện mời , còn bản thì đổi một bộ y phục khác, về phía Tây Uyển.
Ban ngày mùa đông khá ngắn.
Lúc Tô Lăng bước đến Tây Uyển, trời cũng chạng vạng.
Mấy tháng qua, Tô Lăng bắt đầu tham dự triều chính. Cũng lúc Hoàng đế sẽ gọi đến Tây Uyển gặp mặt. Lúc đến Tây Uyển lập tức bẩm báo.
Không bao lâu, một tiểu thái giám bước mời Tô Lăng .
Vừa theo cung nhân bước phòng sưởi, Tô Lăng lập tức cảm nhận một luồng khí ấm áp bao quanh, gió ấm thơm dịu như đang ôm lấy cả cơ thể, định thần , bước lên hành lễ: "Phụ hoàng, Quý Phi nương nương."
Lò sưởi trong phòng đang đốt than bạc cháy rừng rực. Hoàng đế và Diêu quý phi cạnh một chiếc bàn tròn bằng gỗ lim, quần áo cũng quá nặng nề. Sắc mặt Hoàng đế hồng nhuận mà khuôn mặt Diêu Quý phi trắng như tuyết, hai hàng lông mày bà nheo .
"Hoài Tư tới ?" Hoàng đế ngước mắt Tô Lăng, "Đang nghĩ xem nên gọi Hoài Tư qua đây , ngờ Hoài Tư đến ."
"Hoài Tư" là là tên tự mà Hoàng đế ban cho Tô Lăng cùng với cái tên Tiêu Cẩn. Vì nguyên do phận mà hai chữ cũng chỉ Hoàng đế gọi.
Đối với cái tên tự "Hoài Tư" , Tô Lăng chẳng mấy hảo cảm. Vốn dĩ tên là Tiêu Lăng Thâm, đến Sùng Đức thư viện sách, mượn họ mẫu , dùng Tô Lăng tên giả. Về phần cái tên Tiêu Cẩn và tên tự Hoài Tư mà Hoàng đế ban cho, cũng quá quen thuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-thanh-doi-voi-nam-chinh-phan-dien/chuong-78.html.]
Tô Lăng chắp tay thi lễ: "Nhi thần triệu kiến mà tự ý đến, xin phụ hoàng thứ tội."
Hoàng đế khoát tay ngăn : "Đều là nhà, chuyện gì?"
Tô Lăng chỉ khẽ nâng khóe môi chứ thêm gì nữa. Trong lòng cho là đúng, nhà? Năm ngoái phụ hoàng như thế.
Tô Lăng vẫn còn nhớ kỹ, năm ngoái khi Hoài Mẫn thái tử gặp chuyện may, nhận tin báo từ cô phụ là Dương Lăng Hầu Tô Cảnh Vân liền vội vội vàng vàng chạy về cung. Lúc sâu trong nội tâm hề nghĩ đến chuyện những thừa nhận mà còn hứng chịu cơn tức giận của Hoàng đế.
Phụ sinh của cơn thịnh nộ cầm lấy kiếm c.h.é.m , lòng , trông mong Thái tử qua đời.
Vừa lúc đó Diêu Quý phi té xỉu mới phát hiện bà đang thai, Hoàng đế lo lắng sự xuất hiện của sẽ ảnh hưởng đến Diêu Quý phi, lập tức hạ lệnh cấm bất kỳ kẻ nào nhắc đến ngay mặt Quý phi nương nương...
Tô Lăng khẽ siết chặt tay, vẫn thể mơ hồ cảm nhận vết sẹo ngày đó để tay .
Trong cung vốn Ngọc Nhan cao thể mờ sẹo nhưng Tô Lăng vết sẹo biến mất.
Hoàng đế thoáng qua Diêu quý phi, tiếp: "Vừa nương nương đêm ba mươi trừ tịch vẫn còn thiếu một , đúng lúc con tới." Ông sang Diêu Quý phi, : "Thù Nhi, nàng thấy buồn chán ? Vậy để Hoài Tư kể cho nàng vài chuyện vui nhé?"
Diêu quý phi chút miễn cưỡng, chẳng mấy hứng thú: "Không cần , tới đây lúc hẳn là chuyện đắn cần ."
Hoàng đế thì sang Tô Lăng, hai mắt nheo , : "Hoài Tư thật sự chuyện gì ?"
Tô Lăng hiểu, Diêu Quý phi chuyện gì đáng ngại, nếu thì Tĩnh Tần nương nương hẳn cũng chuyện gì. Lúc nên nhắc chuyện nữa.
Thế là Tô Lăng trầm ngâm một thoáng, : "Cũng gì, chẳng qua đêm nay là đêm trừ tịch, ở gia đình dân chúng bình thường đều là cả nhà đoàn viên..." Tô Lăng nhẹ nhàng lắc đầu, gì nữa.
Hoàng đế tiếp: " , đêm ba mươi trừ tịch là lúc cả nhà đoàn tụ, để con một một cũng ." Ông liếc mắt Diêu thị đó mới : "Quý Phi nương nương cũng đau lòng cho con đấy."
Tô Lăng rũ mắt: "Tạ ơn nương nương."
Diêu quý phi đầu cung nhân: "Có nên dùng bữa tối đúng ?" Bà chuyển hướng sang Tô Lăng: "Con cũng ở đây dùng bữa ."
Vốn dĩ thời gian dùng bữa trong cung đều quy định rõ ràng. thể Diêu Quý phi yếu đuối, nơi là Tây Uyển nên quy củ đều trở thành quy củ c.h.ế.t mà thôi.
Hoàng đế thấy bà hỏi lập tức sai cung nhân chuẩn bữa tối.
Bữa cơm tất niên qua hết sức bình thường, Diêu Quý phi chỉ ăn một chút gác đũa, nhỏ giọng mềm mỏng: "Ta ăn xong , chút nữa lẽ thể thức đón giao thừa ."
Hoàng đế : "Phụ mẫu nàng qua đời nhiều năm, thể nàng luôn yếu ớt, nàng nhanh nghỉ ngơi , cần thức đón giao thừa gì." Nói xong liền lấp tức lệnh cho cung nhân: "Còn mau đưa Quý phi nương nương xuống nghỉ ngơi?"
Cung nhân lệnh bước đến dìu Diêu Quý phi xuống nghỉ ngơi.
Hoàng đế sai mang thêm rượu đến, với Tô Lăng: "Tới đây, uống với trẫm hai chén."
Sắc mặt Tô Lăng nhàn nhạt trả lời: "Dạ."
Rượu là rượu thượng hạng, đồ ăn là đồ ăn ngon nhất. Đêm ba mươi trừ tịch cũng là thời gian nhất. rõ ràng trong lòng Hoàng đế quá thoải mái.
Ông cứ một chén một chén mà uống, về như chút men say: "Nếu mẫu của con mà là Thù Nhi thì bao..."
Thù chính là tên của Diêu Quý phi.
Tô Lăng chỉ nhẹ giọng : "Phụ hoàng say ."
" , say ..." Hoàng đế than nhẹ một tiếng, đó tiếp tục cầm ly rượu lên rót đầy, một uống cạn.
Câu trả lời của Tô Lăng cũng Hoàng đế thỏa mãn, ông cảm thấy nếu là thông minh, Tô Lăng hẳn nên : "Nhi thần nguyện ý coi Quý phi nương nương như mẫu ."
Hoàng đế lắc đầu: "Mà thôi, những thứ nữa. Quý phi nương nương đối với con , con luôn ghi nhớ, nếu Quý phi nương nương thì sẽ con của ngày hôm nay, con nhất định nhớ rõ ân huệ của Quý phi nương nương."
Tô Lăng chỉ "" một tiếng đó nữa.
Vào hồi tháng năm, Hoàng đế cũng từng qua mấy câu khi triệu hồi về cung.
Khi đó, Hoàng đế từ cao xuống, với Tô Lăng rằng thể hồi cung với phận nhị hoàng tử là do Quý phi nương nương lương thiện, cho Tô Lăng địa vị và phận vốn dĩ thuộc về , đồng thời cũng Tô Lăng thời thời khắc khắc nhớ kỹ ân tình của Diêu quý phi, coi bà như mẫu mà đối đãi.
Trong lòng Tô Lăng rõ ràng, nguyên nhân quan trọng nhất chính vì tháng tư đó, Quý phi sinh non, còn khó mà thụ thai nữa. So với chuyện để ngôi vị Hoàng đế rơi tay đám tử tôn thất còn bằng để nó cho con trai —— Dù đó là đứa con trai mà Hoàng đế thích.
"Nếu con lời, cả giang sơn đều thuộc về con."
Hai mắt Tô Lăng rũ xuống, trong lòng chút nghi ngờ nào với mấy lời . Thân thể Diêu Quý phi tổn thương, thể thụ thai nữa. Mà Hoàng đế sợ bà khổ sở thương tâm nên cũng dám lâm hạnh mấy vị phi tần khác. Vì thế hiện giờ đời Hoàng đế cũng chỉ còn một đứa con trai tên là "Tiêu Cẩn".
—— Hơn nữa, dù thực sự tuyển phi để sinh hạ nhi tử cũng chắc thể thuận lợi trưởng thành.
Dù Hoàng đế thích thì về cũng chỉ thể giao ngôi vị tay .