Cao Tố Hoa thấy Triệu Tiểu Vân sân , bèn gọi con bé , hỏi: “Tiểu Vân, trưa nay con thấy La Tiếu đến ăn cỗ ?”
Triệu Tiểu Vân : “Có ạ, chị ăn ở bàn trong phòng chứa đồ.”
Cao Tố Hoa nắm lấy vai Triệu Tiểu Vân, hỏi: “Con rõ , là La Tiếu, nhầm chứ?”
Triệu Tiểu Vân khó hiểu : “Đương nhiên là rõ , chị cùng chị dâu hai họ Phùng của nhà đội trưởng.”
Cao Tố Hoa sợ đến suýt nữa vững, miệng lẩm bẩm: “Thôi , thôi , bây giờ.”
Triệu Tiểu Vân như mất hồn, vội chạy cửa phòng ở sân gọi : “Ba ơi, ba mau đây xem ?”
Triệu Phổ Lâm vội vàng chạy sân , Cao Tố Hoa lập tức nắm lấy tay chồng: “Mau, mau, mau thôn Bắc Sơn, tìm Tiểu Mai về, với họ là nhầm .”
Triệu Phổ Lâm lập tức ngơ ngác, sốt ruột hỏi: “Bà già c.h.ế.t tiệt rốt cuộc đang cái gì , bà rõ ràng xem nào.”
Cao Tố Hoa sang Triệu Xuân Lệ đang bên cạnh, vội vàng nhào tới : “Xuân Lệ, sai , họ bắt nhầm , là Tiểu Mai, Tiểu Mai họ bắt . Chắc chắn là con tiện nhân La Tiếu đó .
Cô mau gọi hai cô, chúng tìm thêm vài nữa ngay đến thôn Bắc Sơn. Nhân lúc , mau đưa Tiểu Mai về.”
Vợ chồng Triệu Trường Lâm ở cửa một nửa, càng càng hồ đồ. Triệu Phổ Lâm hiểu , liền giáng một cái tát mặt Cao Tố Hoa: “Tiểu Mai mà mệnh hệ gì, tha cho bà .”
Sau đó, ông vội vàng gọi cả, em rể và hai đứa con trai của cả. Cùng với Cao Tố Hoa và Triệu Xuân Lệ, mấy vội vã chạy về phía thôn Bắc Sơn.
Triệu Tiểu Mai lúc vẫn tỉnh, chiếc giường đất trong nhà họ Mao ở thôn Bắc Sơn. Người đàn ông gãy chân đang thị, vẻ mặt u ám.
Người đàn ông từng vợ, nhưng khi y gặp nạn, vợ y bỏ theo khác. Người nhà tìm cho y một phụ nữ thể chăm sóc, nên góp tiền.
Nghe phụ nữ nhà sáu chị em gái, nên bán . Nghĩ đến lúc tỉnh sẽ ầm ĩ thế nào.
Người cũng thật tàn nhẫn, cho uống bao nhiêu t.h.u.ố.c mà năm, sáu tiếng vẫn tỉnh.
La Tiếu tan xong còn cố ý liếc qua cổng nhà họ Triệu, thấy im ắng, thầm nghĩ chắc là bây giờ nhà họ Triệu cũng đưa nhầm , ha hả!
Về đến nhà, tâm trạng vui vẻ, nàng nấu cơm. Nàng lấy một con cá trong gian , món cá om tương, xào thêm món đậu que, cắt một ít dưa chuột muối, nấu một bát canh trứng cà chua.
Ăn uống no nê, dọn dẹp xong, nàng mới thêm nước nồi, nhóm lửa, cho thêm một thanh củi phòng. Bộ chăn đệm mượn của nhà đội trưởng tháo giặt, còn một ít may xong.
Nghĩ cũng còn nhiều, may xong hôm nay mang qua trả luôn, coi như xong một việc.
Mấy hôm nay ở trong gian luyện tập thêu thùa, việc may chăn khó nàng, huống hồ kiếp nàng học thiết kế thời trang, cũng nền tảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-me-ke-nha-giau-nhung-lai-lam-chu-nhiem-giao-duc/chuong-133.html.]
Trước nàng từng thấy Tống đại tẩu ở nhà đội trưởng may chăn, huống hồ còn ký ức của nguyên chủ, nên chẳng mấy chốc thành nốt phần việc còn .
Nàng dậy bếp tắt lửa, tắm rửa xong. Nghĩ hôm nay gian luyện võ nữa, kẻo mồ hôi tắm nữa. Nàng thu dọn hết những thứ mượn của nhà đội trưởng.
Sau đó, nàng tìm trong kho của gian hai lạng lá , lấy một cái ống tre đựng. Trong nhà thật sự thứ gì khác để đựng lá .
Nàng thầm nghĩ, ngày mai công xã nhất định mua ít giấy dai về dự trữ, kẻo lúc cần dùng trong nhà gì.
Nàng đặt bát và ống tre sọt, còn bộ chăn đệm thì tự ôm. Nàng một mạch đến nhà đội trưởng.
Lúc trời sẩm tối, ngoài cổng nhà đội trưởng nhiều hàng xóm đang những tảng đá chuyện phiếm. Thấy La Tiếu đến, một bà thím hỏi: “La Tiếu, cháu ôm chăn đệm ?”
La Tiếu trả lời: “Thím ơi, đây là chăn đệm nhà đội trưởng cho cháu mượn. Mấy hôm cháu lấy chăn đệm về , nên tháo giặt sạch mang qua trả thím ạ.”
Vừa lúc đó, Kiều thím cũng thấy tiếng, bước : “Ôi dào, cháu vội gì chứ, còn một chuyến.”
Nói bà nhận lấy bộ chăn đệm, còn thêm: “Cũng dùng mấy mà còn tháo giặt.”
Kiều Lan Lan miệng , nhưng trong lòng càng thêm hài lòng về cô bé La Tiếu .
La Tiếu : “Cũng mất công gì ạ. Giặt sạch sẽ các thím cũng dễ cất, lỡ ngày cần dùng là thể lấy ngay.”
La Tiếu cầm chiếc bát đưa cho Tống đại tẩu đang rửa bát, : “Chị dâu, đây là chiếc bát em mượn, chị cất nhé.”
Chỉ một lát, Kiều thím cất bộ chăn đệm phòng, bước : “Chỉ hai đôi đũa, hai cái bát mà con còn trả , ôi, con bé thật là ngốc.”
La Tiếu : “Có vay trả, mượn khó. Hơn nữa, đồ đạc nhà ai cũng từ trời rơi xuống. Lúc con khó khăn nhất, các thím tay giúp đỡ, ân tình con, La Tiếu, sẽ ghi nhớ trong lòng.”
Sau đó, nàng đưa chiếc sọt đựng lá qua, : “Thím ơi, con đồ đựng phù hợp, thím nhất tìm một cái bình kín để đựng, nếu sợ ẩm.”
Kiều thím thấy ống tre là lá , : “La Tiếu, cái con giữ . Con tấm lòng là thím vui , thứ quý giá, thím thể nhận.”
Lời bà lớn, bà những ở cổng thấy.
La Tiếu : “Thím ơi, đây là bạn ở thành phố cho, con ngày thường cũng uống cái , để lâu cũng hỏng. Cho đội trưởng uống là . Chúng cũng đừng đẩy qua đẩy , kẻo chê .”
Kiều thím còn cách nào, đành nhận lấy.
bà lấy một ít nấm mà con dâu thứ hai mấy hôm mang từ nhà đẻ về cho La Tiếu, bảo nàng hầm canh thì cho một ít.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
La Tiếu cũng từ chối, cảm ơn bỏ sọt.
Sau đó, nàng thấy những bên ngoài đang bàn tán về nhà họ Triệu, hôm nay xong việc hỷ sự mà trong sân động tĩnh gì.