Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Nhà Giàu Nhưng Lại Làm Chủ Nhiệm Giáo Dục - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:17:36
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vặn ga một cái, tốc độ gió tăng lên.

 

Kim Nhiễm nào tâm tư của nào đó. Cô nắm chặt vạt áo Giang Hứa Lê, gió lồng lộng như vô cái tát mặt, khiến cô chợt nhớ đến câu từng mạng xã hội ——

 

“Con gái nhất định trải nghiệm một xe máy, ôm eo trai, cảm nhận làn gió mơn man má, hạnh phúc đời chẳng qua cũng chỉ như .”

 

Mà giờ phút , Kim Nhiễm chỉ cảm thấy “lời khuyên của các hot-douyin” thật là hại mà.

 

lúc , ngã tư phía lóe lên hai vệt đèn huỳnh quang, Giang Hứa Lê đột ngột phanh gấp, lốp xe ma sát mặt đất tạo một tiếng rít chói tai.

 

“Vị thành niên phép lái xe máy,” hai cảnh sát giao thông chặn xe , “Vui lòng xuất trình giấy phép lái xe và chứng minh nhân dân.”

 

Buổi chiều, Giang Minh Thoa thăm hỏi xong lớn tuổi từng giúp đỡ thời trẻ, chuẩn về chỗ ở.

 

Đột nhiên nhận điện thoại từ đồn cảnh sát: “Xin hỏi Giang ạ, ở đây nhà của cần đến nộp phạt và bảo lãnh về.”

 

Giang Minh Thoa: ?

 

Người nhà nào?

 

“Họ tự xưng là vợ và con trai của ngài.”

 

Giang Hứa Lê: “…”

 

Vị tổng tài tỷ phú đại gia, mặt hiếm khi lộ vẻ kinh ngạc.

 

Hai tiếng , Kim Nhiễm và Giang Hứa Lê lấm lét theo Giang Minh Thoa, “bảo lãnh” khỏi đồn cảnh sát giao thông.

 

Lúc Kim Nhiễm hổ đến mức chỉ tìm cái lỗ để chui xuống.

 

Cô chỉ mải lo đến trấn Đông Bình tìm mà quên mất chuyện vị thành niên lái xe. Cũng vì rành về phương diện , cộng thêm lúc ở thành phố A, Giang Hứa Lê thường xuyên xe máy đến trường, khiến cô trong tiềm thức cho rằng chuyện là hợp lý.

 

Hôm nay cảnh sát giao thông “phổ cập kiến thức”, cô mới xe máy thuộc phương tiện cơ giới, đủ mười tám tuổi mới thi bằng lái.

 

Điều may mắn duy nhất là ở thành phố A, nếu để học sinh của thì còn mất mặt hơn nữa.

 

Kim Nhiễm cứ ngỡ Giang Minh Thoa sẽ tức giận, ngờ đàn ông từ đầu đến cuối thêm lời nào.

 

Ngược khiến hai “thủ phạm” hết sức cẩn thận.

 

Kim Nhiễm lén mặt quỷ với Giang Hứa Lê, cứng rắn mở lời: “Ba, hôm nay là của con.”

 

Giang Minh Thoa “ừ” một tiếng, thẳng: “Cái xe đó của con, về nhà để trong ga- .”

 

Giang Hứa Lê chút đau lòng, nhưng cũng hiểu chuyện thể thương lượng. Ba thì thôi, giờ thì tuyệt đối sẽ để đụng chiếc xe máy đó nữa, ít nhất là khi thành niên, đừng hòng lái .

 

Thế là chán nản đồng ý.

 

Kim Nhiễm theo phương châm “thí bạn thí ” mà thở phào nhẹ nhõm.

 

Kết quả còn thở phào bao lâu, Giang Minh Thoa sang cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-me-ke-nha-giau-nhung-lai-lam-chu-nhiem-giao-duc/chuong-169.html.]

 

Tim Kim Nhiễm thắt , vội vàng lành: “…Sau em nhất định sẽ giám sát nó!”

 

Giang Hứa Lê: “?”

 

Giang Minh Thoa hài lòng gật đầu.

 

Xe đỗ ven đường, Kim Nhiễm mở cửa xe mới phát hiện trong xe .

 

Ánh mắt cô rơi xuống đôi chân của đối phương, đoán phận của đó. Quả nhiên Giang Minh Thoa giới thiệu: “Đây là chú Hà, giúp đỡ ba học.”

 

Kim Nhiễm gọi một tiếng “chú Hà”, tự giới thiệu: “Cháu tên Kim Nhiễm, chú cứ gọi cháu là Tiểu Kim .”

 

Giang Hứa Lê cũng gọi theo một tiếng “ông Hà”.

 

Chú Hà 70 tuổi, tóc hoa râm, nhưng vẫn toát khí chất của ăn. Ông ha hả : “Chú đến bệnh viện tái khám, Minh Thoa nhất định đòi tiện đường đưa chú .”

 

Kim Nhiễm liền : “Anh ngày thường hiếm khi lái xe lắm, cháu nhờ cũng khó, hôm nay là nhờ phúc của chú mới tài xế một . Chú cứ coi như thỏa mãn nguyện vọng của cháu, tha cho .”

 

Những lời phần nhiều là đùa, dù đến Ngu Sơn, Tiểu Tôn cùng, xe vẫn luôn là Giang Minh Thoa lái. khéo, cũng hóa giải sự tự nhiên của chú Hà.

 

Chú Hà lên: “Chẳng trách gặp nó cảm giác khác đây, hóa là gần đèn thì sáng.”

 

Đến tuổi của ông, thế nào mà từng gặp qua. Dù việc đến mức lô hỏa thuần thanh, nhưng trong mười cũng thể đúng chín. Kim Nhiễm là tâm tư đơn giản, ánh mắt trong sáng, nhiều mưu mô, thậm chí đối với ông lão mới gặp mặt như ông cũng là thật lòng quan tâm.

 

Giang Minh Thoa chút bất đắc dĩ, Kim Nhiễm tỏ hứng thú, nhịn hỏi: “Trước đây thế nào ạ?”

 

Chú Hà cố ý nghiêm mặt: “Gai góc lắm, như một tảng băng .”

 

Thấy thế, Kim Nhiễm bật , ngờ chú Hà cũng là thích đùa: “Vậy bây giờ tảng băng nữa ạ?”

 

Khóe mắt chú Hà ánh lên ý : “Bây giờ vẫn là tảng băng, nhưng chú thấy tảng băng bắt đầu tan đó.”

 

Kim Nhiễm sững .

 

Mười mấy năm trôi qua, chú Hà đến nay vẫn còn nhớ cảnh tượng đầu tiên gặp Giang Minh Thoa.

 

Hôm đó ông đang phiền lòng vì chuyện kinh doanh, khi khỏi bữa tiệc rượu liền rời ngay mà tìm một góc hút thuốc. Ông thấy phục vụ bếp của nhà hàng đó đang xổm ở cửa dọn rác, một tay còn cầm một cuốn sách.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Thật hình ảnh đó đẽ gì, thùng rác mùa hè xa cũng thể ngửi thấy mùi, nhưng chú Hà đột nhiên nảy sinh lòng hiếu kỳ.

 

Ông đoán đang tiểu thuyết võ hiệp thịnh hành, hoặc thứ gì đó về tình yêu nam nữ mà giới trẻ thích. khi qua, ông phát hiện đó là một cuốn sách toán cao cấp.

 

Sau đó trời đổ mưa, phản ứng đầu tiên của phục vụ là che cuốn sách tay, còn bản ướt thì quan tâm.

 

Cũng chính hành động khiến chú Hà quyết định giúp đỡ Giang Minh Thoa.

 

Xe đến bệnh viện, Giang Minh Thoa thủ tục nhập viện, Kim Nhiễm và Giang Hứa Lê cùng chú Hà ở khu nghỉ ngơi chờ đợi.

 

“Trước chú cứ lo thằng bé quá lạnh lùng, quá cô độc, quá thông minh. Người như lẽ thể đạt thành tựu nhất định trong sự nghiệp, nhưng cuộc sống e là sẽ gian nan.”

 

 

Loading...