“Rút kinh nghiệm thôi, kinh nghiệm giao dịch ngoại thương của chúng vẫn còn quá ít, thiệt, rút kinh nghiệm, kiếm tiền từ tay tây!” Chủ nhiệm Giải nghiêm túc .
Mấy đều gật đầu, bắt đầu ăn sáng.
Sau khi ăn sáng, đều tới sảnh triển lãm, hôm nay và ngày mai, hội quảng giao sẽ kết thúc, hai ngày cuối cùng càng thêm nhiệt tình hơn, tích cực giới thiệu sản phẩm với thương nhân nước ngoài, hi vọng thể bàn nhiều đơn đặt hàng ngoại hối hơn.
Bây giờ ba Đường Kiến Thụ bọn họ là nhân viên nghiệp vụ ngoại thương thành thạo, tiếng cũng tiến bộ vượt bậc, tuy vẫn là tiếng bồi, nhưng ảnh hưởng họ trao đổi với tây, cho dù Đường Niệm Niệm ở đây, họ cũng thể độc lập thành đơn đặt hàng.
Mấy hôm nay, họ ký hơn trăm vạn tệ đơn đặt hàng, cao hơn tất cả xưởng đồ thủ công.
“Mãn Đồng, chúng kéo khách, để Kiến Thụ ở đây.”
Chu Quốc Khánh yên nữa, gọi Đường Mãn Đồng kéo khách, khàn giọng , mấy hôm nay quá nhiều, hơn nữa ở sảnh triển lãm đông, to, giọng bất tri bất giác khàn .
“ phía đông, phía tây.”
Giọng của Đường Mãn Đồng cũng khàn, ông và Chu Quốc Khánh lượt chia hai hướng đông tây kéo khách.
Đường Niệm Niệm đến phụ cận dạo về chỗ trưng bày của , Thẩm Kiêu cũng tới , ở chỗ trưng bày cùng tiếp thương nhân nước ngoài với Đường Kiến Thụ.
“Những cái , còn cái , tô đều lấy!”
Một giọng vang lên, là Kurt.
Hắn chủ yếu kinh doanh trang sức nhỏ, nãy đến chỗ trưng bày của xưởng đồ thủ công khác, tìm sản phẩm hài lòng, cho dù là để giữ mạng, cũng thể tùy tiện nhập hàng, thể lỗ vốn.
Kurt hỏi thăm từ chỗ thương nhân nước ngoài khác, sản phẩm của chỗ trưng bày , tới xem thử, quả thực khá , thế là tài đại khí thô bày tỏ lấy hết.
“Lấy hết những thứ ? Giá rẻ.”
Đường Niệm Niệm nâng giá lên ba phần cho mỗi sản phẩm, giá Kurt vẫn thể kiếm tiền, chỉ là kiếm ít hơn mà thôi.
“Sao đắt hơn khác?”
Kurt tỏ bất mãn, hỏi thăm giá, giá báo cho khác rẻ hơn giá báo cho ba phần.
“Đáng c.h.ế.t cái lũ da…”
Kurt theo thói quen thốt lên, chỉ là mới mấy chữ, cổ truyền tới cơn đau, giống như thứ gì cắt xuống, đau c.h.ế.t mất.
Hắn vươn tay sờ cổ, tay ươn ướt, sờ thấy một tay máu.
“Maria, con sai , con sai !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/chuong-433.html.]
Sắc mặt Kurt tái nhợt, tạt cho cái bạt tai, miệng còn ngừng ‘con sai ’.
“Những thứ lấy hết, dựa theo giá cô , sắp xếp năm mươi vạn đô la hàng!”
Kurt dám chê đắt nữa, cho dù đắt ba phần, mang về nước vẫn kiếm , kiếm ít thì kiếm ít, còn hơn mất mạng.
Đường Niệm Niệm khen ngợi Thẩm Kiêu, là Thẩm Kiêu bún một luồng khí lực, cắt rách chút da của Kurt, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi.
Thẩm Kiêu cong cong đuôi mắt, khóe miệng giương lên.
Thượng Quan Tĩnh gọi tới, thấy bộ dạng Kurt nóng lòng ký hợp đồng, cho dù bây giờ cô đào tạo bình thản tình huống, vẫn kinh ngạc.
“Ngài Kurt, ngài chắc chắn ký hợp đồng với mức giá ?”
Thượng Quan Tĩnh xác nhận , đề phòng những tây hối hận, c.h.é.m giá.
“Chắc chắn, chắc chắn trăm phần trăm, cô mau ký hợp đồng, mau lên!”
Sắc mặt Kurt tái mét, nét mặt hoảng loạn, còn dùng tay bảo vệ cổ, sợ thần c.h.ế.t cắt.
Thượng Quan Tĩnh còn hỏi tiếp, Kurt thiếu kiên nhẫn, chủ động ký tên của lên hợp đồng, còn đóng dấu, bày tỏ thành ý của .
Đường Niệm Niệm cũng nhanh chóng ký tên, đóng dấu, thành đơn đặt hàng.
Sau đó, mấy bạn của Kurt cũng tìm tới, họ thấy m.á.u cổ của Kurt, sự kiến đáng sợ , còn do dự nữa, lượt giành ký hợp đồng.
“Đừng giành với , là con một, tim , lỡ như mệnh hệ gì, sống nổi!”
“Nếu xảy chuyện, cha đều sống nổi, ký với !”
“Các tránh hết, bệnh tim, thể chịu kích thích, nếu buổi tối thần c.h.ế.t tới, chắc chắn chịu nổi, là bạn thì tránh !”
“Cút, ai là bạn của ?”
Mấy bạn giống như diễn viên nhập, ai cũng nghĩ đủ cái cớ khác , còn đặc sắc hơn tiểu phẩm xuân vãn, đều tranh giành ký hợp đồng, sợ chậm một bước sẽ thần c.h.ế.t cứa một dao.
Thượng Quan Tĩnh trợn tròn mắt, miệng cũng há , khác với sự trọng trầm tĩnh bình thường, thêm vài phần tinh nghịch.
Cho dù cô ngoại thương nhiều năm như , đây vẫn là đầu thấy cảnh tượng hoang đường như , đây nào ăn, đây rõ ràng là chạy tới cho tiền!
Đường Kiến Thụ thoát khỏi sự chấn kinh mới đầu, nhanh chóng tập trung công việc, phối hợp với Đường Niệm Niệm ký hợp đồng, trong lòng thầm đếm : “Năm mươi, ba mươi, hai mươi, mười lăm…ha ha ha ha…”
Khóe miệng của sắp kéo tới mang tai, căn bản giấu vui sướng.
Đường Mãn Đồng và Chu Quốc Khánh tin đều chạy về, thấy cảnh tượng điên cuồng mắt, đều giống như Thượng Quan Tĩnh, há hốc miệng, tỏ vẻ khó tin.