Đường Thư Nghi nghĩ tới chuyện này sẽ nháo tới triều ̀nh nhưng nàng cũng phải kiểu người ngại phiền phức, nếu đã lớn chuyện như vậy thì nên tính bước tiếp theo mới phải.
Đặt quân cờ trong tay lên bàn cờ, cản trở thế tiến công của Đường quốc công. Đường quốc công lại đặt một quân cờ, giương mắt nữ nhi đang ngồi đối diện. Vẫn là bộ dáng ấy nhưng vẫn cảm giác có gì đó giống trước đây.
“Chuyện của Ngọc Thần lần này con xử lý rất tốt, đấy, tay quyết đoán.” Đường quốc công Đường Thư Nghi, vừa quan sát vừa ́n thưởng: “Trước đây con như thế.”
Đường Thư Nghi căng thẳng trong lòng nhưng để lộ ngoài, nàng thản nhiên đối diện với ánh mắt của Đường quốc công, : “Có một việc khi nghĩ kỹ đã thấy nó sắp đánh úp lên người, cũng phải làm.”
Mấy lời này lại khiến Đường quốc công đau lòng một hồi, nữ nhi này của ông ấy từ nhỏ ngàn kiều vạn sủng lớn lên, này gả chồng cũng được ông ấy tìm cho một người tốt tính ̀i giỏi, chỉ cầu nữ nhi cả đời thuận lợi hạnh phúc. nghĩ thế nào cũng nghĩ tới nữ tế nghìn chọn vạn tuyển lại là người đoản mệnh.
Ông ấy nâng bàn tay già nua vỗ vai nữ nhi: “Con suy nghĩ cẩn thận được vậy là tốt. Người lập hậu thế, tự cố gắng mới bị người khinh. Ta bảo vệ con được mấy năm nữa, đám ca ca của con đều đã thành gia lập nghiệp, thể chuyện nào cũng đặt con lên hàng đầu. Tử An rồi, ba hài tử còn nhỏ, con nhất ̣nh phải đứng vững.”
Tử An là tự của Tiêu Hoài.
Đường Thư Nghi mái tóc hoa râm và gương mặt đầy nếp nhăn của Đường quốc công, trong lòng vô cùng cảm động. Đây chính là một vị phụ vô cùng yêu thương hài tử. Nàng cung kính : “Con biết mà, ngài yên tâm .”
Đường quốc công vừa vui mừng vừa thương tiếc: “Tuy nói như vậy nhưng chỉ cần chết thì sẽ một ai có thể khi dễ con. Cho dù chết rồi thì mấy ca ca của con cũng sẽ chăm sóc con.”
Đường Thư Nghi cảm thấy mũi mình chua xót, nàng nghĩ tới ông bà nội ở kiếp trước, bọn họ cũng từng nói chỉ cần hai người chết thì sẽ luôn bảo vệ nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-41.html.]
Nàng dùng khăn lau khóe mắt rồi : “Nữ nhi , ngài cũng cần lo lắng nữ nhi, chuyện Hầu phủ con có thể xử lý tốt.”
Đường quốc công cảm thấy vui mừng, hai yên lặng đánh vào nước cờ, ông ấy : “Hoàng thượng là kiểu người dù trong lòng nghĩ thế nào thì ngoài mặt cũng sẽ bày bộ dáng của một minh quân. Chỉ cần con và ba hài tử phạm sai lầm gì lớn, việc Ngọc Thần lập tước cũng là chuyện sớm muộn, đừng gấp.”
Đường Thư Nghi nhấp môi : “Nữ nhi , ngài yên tâm .”
trong quyển sách đã ghi, tuy phủ Vĩnh Ninh hầu bị đoạt tướcnhưng người tập tước lại Tiêu Ngọc Thần. Toàn bộ người ở Thượng Kinh đều nghĩ đến phủ Vĩnh Ninh hầu sẽ gặp phải biến cố như vậy.
bây giờ nàng là Vĩnh Ninh hầu phu nhân, đoạt tước vị Vĩnh Ninh hầu trong tay nàng thì phải xem bọn họ có bản lĩnh đó .
“Ai!” Đường quốc công thở dài nói: “Hoàng thượng mấy năm nay càng ngày càng chuyên chính, mấy vị hoàng tử lại tầm thường, thật loạn!”
Đường Thư Nghi đặt quân cờ lên bàn cờ, đó ngước mắt nghiêm túc Đường quốc công : “Ai làm Hoàng đế đều được, chỉ có nhị hoàng tử là .”
Nhị hoàng tử và Lương gia có thù với bọn họ, nếu nhị hoàng tử Hoàng đế thì bọn họ chắc chắn có ngày lành.
Đường quốc công tất nhiên cũng hiểu đạo lý này, ông ấy cười : “Yên tâm, có cửa .”
Đường Thư Nghi cũng , trong tiểu thuyết quả thật nhị hoàng tử Hoàng đế mà là đại hoàng tử. tiểu thuyết là tiểu thuyết, hiện thực là hiện thực, thể ỷ lại vào nội dung trong tiểu thuyết.
Đi một bước tính một bước .