Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 101-4
Cập nhật lúc: 2025-03-15 07:42:54
Lượt xem: 178
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thủy Lang dựng ngón cái với Chu Quang Hách, vòng qua tường vây, thấy đám Lý Hoa chế phục đám dân binh gác ở cửa, đá văng cửa bước .
Chủ nhiệm Ngưu đang “Hùng hùng hổ hổ” thấy đến là đồng chí công an thì lập tức hoảng sợ, cố gắng moi cục đá trong miệng , cũng màng đến cái miệng đang chảy máu: “Các là công an ở !”
Chú công an Trâu Hiền Thực từng tát liền vén tay áo lên, trực tiếp lên cho chủ nhiệm Ngưu hai cái tát!
“Bang! Bang!”
Chủ nhiệm Ngưu thiếu chút nữa ném ngã xuống đất, đỡ lấy xà nhà mới vững, m.á.u trong miệng chảy : Mày! Mày dám tay với tao!”
Thủy Lang Chu Quang Hách nâng mặt đất dậy, đến mặt chủ nhiệm Ngưu, nhẹ nhàng lấy cây roi mà ông đang nắm chặt.
Chủ nhiệm Ngưu còn kịp phản ứng thì một roi quất mạnh lên mũi, tức khắc đau đến mức đại não trống rỗng, bụm mặt liên tục lùi , đập khung cửa.
“Roi đó, mặt trơn bóng, nó dùng để đánh ? Sao thể quất mượt đến ?”
Thủy Lang thưởng thức roi tay, đột nhiên quất xuống một roi, dùng hết bộ sức lực quất bụng của chủ nhiệm Ngưu!
Trong sân lập tức vang lên tiếng heo chọc tiết thảm thiết!
“Roi từ cành liễu đúng là , đánh dừng luôn.”
“Các !” Chủ nhiệm Ngưu che nửa , đau đến mức mồ hôi đầy đầu cuộn tròn lăn lộn mặt đất: “Chúng mới là một phe, chúng đều là cán bộ của quốc gia!”
“Phanh!”
Chu Quang Hách trực tiếp đá bay chủ nhiệm Ngưu mập mạp, đập lên cửa: “Lấy danh nghĩa quốc gia để hành vi bôi đen đất nước, đúng là uổng phí sự tín nhiệm của quốc gia và đảng dành cho ông, tham ô trái pháp luật, giống như lũ sâu mọt gặm nhấm trụ cột quốc gia, ông còn dám là cán bộ quốc gia !”
Thủy Lang sửng sốt một chút, khẽ tiếng.
Này là đầu tiên thấy Chu Quang Hách tức giận như .
“Lão già! Lá gan của ông cũng to thật, thi đại học cũng khôi phục, mà ông còn dám núp ở nơi chuyện !” Lý Hoa nhà chính, ở buồng trong đột nhiên chạy một phụ nữ, kém hơn chủ nhiệm Ngưu ít nhất là mười mấy tuổi, lập tức ấn phụ nữ sắp chạy trốn xuống: “Vậy mà còn ở nơi loạn quan hệ nam nữ! Lại đây điều tra!”
Chủ nhiệm Ngưu che nửa , sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn còn thể kêu đến tiếng: “Các là công an ở , dựa cái gì mà quản chuyện của huyện Long Tân chúng !”
“Đây là đồng chí công an của thành phố!” Công an của huyện Long Tân phẫn nộ đến mặt chủ nhiệm Ngưu: “Mới thả ông , cho ông một cơ hội để sửa đổi, mà ông còn dám ở lưng chuyện !”
“Lưu, đội trưởng Lưu!”
Chủ nhiệm Ngưu đau đến mức quỳ bò mặt đất: “Không , , các hiểu lầm , gì hết, chính là đang sửa đổi, giúp quốc gia việc!”
“Giúp quốc gia việc?” Thủy Lang đầu đang vây ở giữa: “Trước đến chuyện ông đánh , ông chặn tư liệu thẩm tra chính trị của một nhóm , cho bọn họ đại học, mượn chuyện tham ô đồ của bọn họ, đây là vì quốc gia chuyện gì?”
“ là, là giúp quốc gia sàng chọn nhân tài! Bọn họ đều là con cháu của bọn hắc ngũ loại, là đời của xú lão cửu, trong xương cốt đều là xx, là giai cấp bóc lột, như xứng đại học!” Chủ nhiệm Ngưu mồ hôi đầy đầu ào ào đọng mặt đất: “ cũng nhận đồ của bọn họ, nhận, nhận xong liền ném xuống sông nếu cũng chính là thiêu, tham!”
“Không ! Ông đoạt vòng ngọc mà đưa cho , hiện giờ ở của tình nhân ông , chính là cô !”
“Mỗi tháng chúng đều nộp một nửa lương thực cho ông , nếu ông sẽ sai ở nông trường đánh chúng , cho chúng sống !”
“Ông mới là giai cấp bóc lột, đồ chúng , đồ mà trong nhà gửi tới, tất cả đều ông bóc lột hết, sở dĩ ông mập như , đều là do hút m.á.u chúng !”
“Đồng chí công an, thể buông tha cho ông , chuyện nào Ngưu Đại Đán cũng , tay còn dính vài mạng , ông là sâu mọt của quốc gia, thể để ông phá hư thanh danh của cán bộ quốc gia!”
“Đả đảo Ngưu Đại Đán!”
“Đả đảo giai cấp bóc lột Ngưu Đại Đán!”
Người trong sân bạo gan gào thét.
Ngoài cửa đột nhiên ùa nhiều già trẻ lớn bé xanh xao vàng vọt, nhưng bọn họ kêu, chỉ là trong sân với ánh mắt c.h.ế.t lặng.
“Bôi nhọ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-101-4.html.]
“Bang!”
Chủ nhiệm Ngưu mới há mồm, Thủy Lang quất một roi lên cái miệng đầy máy của ông , bọn học sinh : “Yên tâm.”
Hai chữ đơn giản, nhưng đôi mắt của những trong sân chợt chua xót, trái tim cũng như bóp lấy, ê ẩm mềm mại, còn kịp tiếp tục cảm nhận, liền thấy một đám công an xếp hàng phòng.
“Mang theo cô , bắt đầu điều tra.” Chu Quang Hách chỉ “tình nhân của chủ nhiệm Ngưu” mà Lý Hoa đang chế trụ, cùng trong nhà.
“Các dựa cái gì mà nhà , dựa cái gì mà điều tra nhà !” Chủ nhiệm Ngưu kích động kêu to: “Các lệnh điều tra, cho xem lệnh điều tra, dựa cái gì mà điều tra nhà !”
“Lệnh điều tra?”
Thủy Lang tùy tay cầm lấy một cái chén bàn, nện xuống mặt đất.
Mảnh nhỏ văng tung toé, chủ nhiệm Ngưu lập tức im bặt, vội vàng ôm đầu, sợ mảnh nhỏ b.ắ.n lên , đầu óc trống rỗng, cảm thấy tình cảnh cực kỳ quen thuộc.
Cẩn thận nghĩ , đúng là cảnh tượng mà ông mười năm qua!
Chẳng qua lúc đây, hại biến thành ông !
“Vừa tay trơn cầm chắc.” Thủy Lang vỗ vỗ tay: “Lệnh điều tra tự nhiên là , các đồng chí công an đều là việc hợp pháp, giống như ông , ông còn xem ?”
Não Ngưu Đại Đán còn kịp phản ứng, thì đầu lắc như trống bỏi, sắc mặt tái nhợt hơn lúc đánh.
Ông quá rõ ràng chuyện sẽ xảy tiếp theo nếu vẫn tiếp tục chống đối.
Tuy rằng cô gái chỉ là nhẹ nhàng đập một cái chén, công an còn chuyện gì khác, nhưng ông sợ tới mức cả run lên!
Trước ông ít nhạo những đó sợ hãi run rẩy khi gặp giảng viên đại học, phần tử trí thức, cán bộ, tư bản, thậm chí là lãnh đạo từ thủ đô, nghĩ tới một ngày ông cũng nếm loại sợ hãi đến mức run rẩy , run còn hơn những !
Ánh mắt Thủy Lang khinh miệt: “Yên tâm, chúng là công dân văn minh, sẽ cướp đoạt đánh đập giống như ông.”
“Một bao trang sức, vàng bạc ngọc mã não!”
“Bình lá đều là tiền mặt!”
“Bình nước tiểu cũng là tiền!”
“Nơi tranh chữ cổ!”
“Nơi còn ngọc!”
...
Từng hàng tang vật bày ở trong sân, Lý Hoa cầm máy ảnh của Thủy Lang chụp ngừng, vỗ vỗ liền nhịn mà tức giận tiến lên đá Ngưu Đại Đán một cái.
“Cô là...”
Dương Sảng cẩn thận đến mặt Thuỷ Lang, trong tay vẫn cầm cây kim ngân khô nỡ vứt: “Có cô là cán bộ Thuỷ từng xuất hiện ở báo đúng ?”
Thủy Lang xoay , đối diện với đám đang chằm chằm .
Đột nhiên cảm thấy ở phía cửa , Thủy Lang thoáng qua bên , phát hiện từng trong từng đôi mắt c.h.ế.t lặng, loáng thoáng nhiều thêm một tia ánh sáng chờ mong.
“ .”
Tiếng tức khắc vang lên.
Từng tiếng nức nở cũng lượt vang lên.
Thủy Lang trầm mặc, hiểu chuyện gì.
Cô gái nhỏ mặc chiếc áo mỏng đầy mụn vá lau nước mắt, trong mắt xuất hiện ánh sáng: “Cán bộ Thủy, đầu tiên thấy cô ở báo chí giống như là thấy mặt trời! cho , mặt trời, nghĩa là trời sáng, chúng chắc chắn thể khỏi nông trường Long Tân, trở đại học Thượng Hải!”