Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 106-4
Cập nhật lúc: 2025-03-18 14:47:14
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ông định xin thế nào?” Thủy Lang dựa ghế dậy: “Gần đây luật pháp hình như thêm điều khoản vu khống, nhưng chuyên ngành luật, ở đây đồng chí nào hiểu rõ luật ? Nói chung là loại vu khống hãm hại phán thành tội gì?
Cơ mặt thư ký Thạch chợt run lên, là run thật sự: “, đang vội…”
“Hầu hết pháp luật và điều lệ đặt để giải quyết các tình huống khẩn cấp tạm thời mà thôi.”
Lần đầu tiên, thư ký Thạch cảm thấy “căng thẳng”, cảm giác bằng đối phương.
Bởi vì chỉ hai câu của Thủy Lang khiến lưng ông ướt đẫm mồ hôi.
“…”
Thủy Lang lẳng lặng ông .
Trước mặt nhiều cấp như , thư ký Thạch thật sự thể mở miệng , dường như ông thấy hình tượng uy nghiêm đây của đang dần sụp đổ.
Biết ông thể , Thủy Lang là kiểu thù tất báo, giây tiếp theo sẽ trả thù, cũng sẽ buông tha ông .
Nếu tiếp tục giằng ở đây sẽ trì hoãn hội nghị chuyên đề, nếu cấp đặt câu hỏi thì bộ trách nhiệm chỉ thể đổ lên đầu ông .
“Vừa vội quá, cũng lo lắng về tiến độ cải cách mở cửa, hiểu lầm cô, ăn thiếu cẩn thận, xin hãy thứ cho .”
Thủy Lang gương mặt già nghẹn khuất của thư ký Thạch đỏ bừng, mỉa mai: “Xin mà ích thì còn cần cảnh sát gì nữa?”
Thư ký Thạch xong, đầu cúi đầu thấp xuống, ngờ chuyện còn xong, ngẩng đầu lên cau mày : “ xin , cô còn gì nữa?”
“Ông cho rằng miệng mạ vàng ? Một lời xin giá trị như ?” Thủy Lang khoanh tay: “Các đồng chí, đều thấy bộ dạng hung hãn của thư ký Thạch khi tố cáo như thế nào , còn bắt , tâm hồn tổn thương nghiêm trọng , thử nghĩ xem, nếu là đối xử như thế thì sẽ như thế nào?”
“ nhất định sẽ chửi mắng ông , bắt ông ói một ít tiền để bồi thường tinh thần!”
“ tát ông hai cái! Tát cho ông méo miệng luôn!”
Hai đồng chí nam lập tức trả lời.
Khi thư ký Thạch tức giận đến phát điên, hai đồng chí nam và các đồng chí Cục Công thương mặt đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng từng thấy, như thể họ khám phá một thế giới mới :
“ bắt ông quỳ xuống tự tát mặt để xin !”
“ ông một bài kiểm điểm và nó trăm mặt tất cả các đồng nghiệp của ông !”
“Cái cần bồi thường! Chửi nhiều như , nhưng bỏ qua chuyện, chụp mũ lớn lên đầu, là đất nước cũng bồi thường, tổn thương khác đương nhiên sẽ bồi thường tổn thất!”
Mỗi mặt đều một câu, mặt mũi thư ký Thạch tối sầm, tức giận bốc khói!
Các đồng nghiệp đang tiếp tục , kìm nén nhiều năm như , ngờ rằng hôm nay bọn họ sẽ cơ hội bày tỏ sự bất bình của mà chịu bất kỳ hậu quả nào.
Lập tức tất cả những gì tưởng tượng trong đầu.
Nói xong những lời , lập tức cảm thấy như gió xuân thổi mặt, tinh thần cũng lên mấy phần!
Sau khi khiển trách xong, một nhóm cán bộ :
“Chúng chỉ trả lời câu hỏi của đồng chí Thủy Lang, hướng về ông , thư ký Thạch .”
“, khẳng định thể đối xử với thư ký Thạch như , đồng chí Thủy Lang, xin hãy bình tĩnh.”
“Thư ký Thạch của chúng là một , đúng , ông một lòng vì lợi ích của nhân dân, luôn cho chúng , đồng chí Thủy Lang, cô đại nhân đại lượng, đừng giống như chúng , đừng oán trách thư ký Thạch của chúng như những khác như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-106-4.html.]
Thư ký Thạch: “...”
Mũi thư ký Thạch đang chảy máu.
Không thể hít thở
Chết ngạt.
Thủy Lang hội trưởng Tống đưa khăn tay cho thư ký Thạch lau: “Vậy thôi, cần bồi thường nữa, xin nhận lời xin .”
Thư ký Thạch che mũi, trong lòng tức giận vô cùng, đồng thời thở phào nhẹ nhõm khi, Thủy Lang :
“Thư ký Thạch, sức khỏe thì cứ nghỉ ngơi , đừng coi thường việc chảy m.á.u mũi, thể việc trong môi trường dễ tức giận, cho bản và khác, ông xem, điều ảnh hưởng đến tiến độ công việc , đều ở đây nữa ngày đó.”
Thư ký Thạch: “Cô!”
Rõ ràng cô là trì hoãn mà!
Thật sự đuổi ông khỏi kế hoạch dự án !
“Cô cần trả đũa!”
“Thư ký Thạch, nghĩ đồng chí Thủy Lang đúng.” Hội trưởng Tống đột nhiên : “Mở cửa kinh doanh là bước quan trọng nhất của đất nước, chúng cần những nhân tài năng lực thật sự và mối quan hệ, cần thù hận, đoàn kết nhất trí, là như , tiên ông hãy dẫn của ông đến hợp tác xã cung - tiêu để thảo luận về việc mở doanh nghiệp nhỏ cho bán hàng rong .
Thư ký Thạch lập tức mở to mắt: “Hội trưởng Tống, chẳng lẽ ông cũng…”
Hội trưởng Tống đưa tay ấn vai Thư ký Thạch: “Hiểu chuyện là ngừng nâng cao, thời gian còn sớm, hỏi ông Chiêm tại Châu Nam, đừng quên, lãnh đạo phía còn đang chờ.”
Thư ký Thạch cảm thấy một luồng nhiệt khác chảy xuống mũi, ông chằm chằm hội trưởng Tống một lúc, đó liếc Thủy Lang, luôn mang khuôn mặt bình tĩnh, đầu óc truyền đến một trận đau đớn.
Ông nghĩ rằng việc đích xin Thủy Lang mặt nhiều như cũng đủ khiến ông tức giận đến mức thể ngẩng đầu lên .
Ông ngờ trong giây tiếp theo sẽ xảy chuyện khiến ông càng tức giận hơn, gần như tức giận đến mức nội tạng nổ tung!
Ông đuổi ngoài!
Bất quá chỉ mới mười phút mà tình thế đảo lộn như thế !
Thư ký Thạch dậy, nhưng hơn một trăm trong giới công thương Chiêm Hồng Đống dẫn đầu đều , di chuyển cũng , thái độ của họ rõ ràng.
Cuối cùng, Thư ký Thạch ôm bàn dậy: “Hội trưởng Tống, đây, trách nhiệm ông một gánh vác .”
“Ngoài việc là đầu tiên chỉ trích và chụp mũ khác, hiểu ông theo tới đây cái gì.” Thủy Lang quan tâm thư ký Thạch tức giận đến mức nào: “Hơn nữa, cải cách mở cửa là sứ mệnh chung của dân cả nước, đó là gánh nặng cho bất cứ ai, ông xuất từ một gia đình chính trực, đến đạo lý mà cũng hiểu ?”
Không ngờ Thủy Lang lên tiếng, đáp những lời ông chỉ trích xuất của cô!
Thư ký Thạch tức giận vững, gần như phịch xuống, nghiến răng thừa nhận thất bại, nữa, cùng cấp rời khỏi phòng họp.
Chờ thư ký Thạch biến mất ở cửa, đều cảm thấy một cảm giác phấn khích khó tả, tất cả đều dở dở .
“Cô đó, cô đó.” Hội trưởng Tống mỉm : “Có mặt Thủy Lang trong hội nghị, thể nghiêm túc , hãy những mặt mày hồng hào , trông họ hề vẻ uể oải khi việc mệt nhọc , ông Chiêm, các vị đồng chí, mời chỗ.”
Phòng hội nghị của Khách sạn Quốc tế bày nhiều ghế, chẳng mấy chốc hai bên bàn hội nghị chật kín .
Ông Chiêm bên cạnh Thủy Lang, : “Liên luỵ cô gánh tội .”
“Không chuyện gì to tát.” Thủy Lang căn phòng đầy trong giới công thương: “Ông Chiêm, ông Châu Nam chuyện lớn gì ?”