Hội trưởng Tống tới nắm tay Khương Quốc Phong: “Đồng chí Quốc Phong, đồng chí như , thực sự cảm động, đừng lo lắng, nếu con của đồng chí về khởi nghiệp, đất nước nhất định sẽ chính sách hỗ trợ và ưu đãi lớn nhất.”
“Có quá ít tòa nhà cao tầng ở trong nước, ngoại trừ một khách sạn ở Thượng Hải, ở các thành phố khác, chẳng hạn như hai thành phố đang thực hiện thí điểm, tính cả việc đầu tư nước ngoài đến, thì chẳng tòa nhà văn phòng nào hết.” Thủy Lang một thanh niên tương đối trẻ, đồng thời cũng một đồng chí cũng tầm bốn mươi tuổi bên cạnh: “Đồng chí Ứng Hử, năm đó đồng chí từng việc trong một khách sạn năm ở nước ngoài, hình như còn một ít cổ phần, khách sạn đó hình như còn một chuỗi khách sạn nhỏ thế giới ?”
Ứng Hử định nội tâm đang phấn khích, gật đầu : “ , nhưng cổ phần của năm đó khi ly hôn, về nước thì tạm thời chuyển sang tên vợ của , cố gắng một lá thư cho cô , gần đây nhận thư trả lời, cô giúp .”
“Điều chứng tỏ nhâm phẩm của Quốc Phong tiền bối .” Thủy Lang : “Những tòa nhà cao tầng, khách sạn trong nước đều thể để nhà đầu tư nước ngoài đầu tư xây dựng.”
“ sẽ cố gắng thuyết phục họ.” Khương Quốc Phong : “Chỉ cần đất nước nới lỏng chính sách miễn thuế đối với các công ty nước ngoài, nghĩ họ sẽ sẵn lòng đến đầu tư.”
Hội trưởng Tống và nhóm cán bộ , trong lòng thầm cảm thấy may mắn.
May mắn hôm nay Thủy Lang sự tin tưởng đối với ông Chiêm, cùng với việc cô sẵn sàng đóng vai phản diện trong cuộc họp thể đẩy cục diện tiến thêm một bước.
“Khách sạn năm xây xong, biên giới đất nước mở rộng, ngành du lịch cũng nên phát triển.” Thủy Lang một nữ đồng chí khác: “ nhớ đến đồng chí Triều Hoa, năm đó khi gia đình giúp học sinh xin visa du học, thấy cô nhiều ngôn ngữ, hình như còn là thành viên của hiệp hội du lịch ? Phương diện cô hiểu nhiều, thể thành lập một công ty du lịch, dù cho tiếp nhận khách du lịch nước ngoài đến từ trong nước nước ngoài, đều thể phát triển , đất nước chúng mấy ngàn năm lịch sử, danh thắng cổ tích, non xanh nước biếc, nhiều vô ngành du lịch và khách du lịch thể cứu sống việc sản xuất của một thành phố.”
“ , thực phẩm, nhà ở, giao thông, du lịch, mua sắm, giải trí là những ngành thể thúc đẩy một thành phố phát triển nhất, thể giúp giàu.” Sắc mặt Uông Triều Hoa vẻ phấn khích hẳn lên, ngờ rằng một ngày thể việc của bậc cha chú kịp thành “Nếu đất nước ủng hộ, thì lý do gì để từ chối!”
“Tốt!”
Hội trưởng Tống Thủy Lang bằng ánh mắt như nhặt bảo bối, còn nhiệt tình hơn cả cục trưởng Bạch!
Hai mươi phút mở đầu trong khí bế tắc, ngờ ngay đó, những trong giới công thương thật sự hứa hẹn mà tỏ ý kiến gì, thái độ cũng cực kỳ tích cực!
“Cải cách mở cửa là con đường mà đất nước kiên định theo đuổi, nếu các nhiệt huyết, dũng cảm, thì đất nước sẽ là trụ cột vững chắc nhất của các !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-107-4.html.]
Bầu khí đạt đến điểm nóng nhất, đều nở nụ môi, sự hòa hợp lên đến đỉnh điểm.
Thủy Lang đột nhiên thêm: “Thật trong lòng uất ức là chuyện bình thường, dù chúng đều là con .”
Phòng họp đột nhiên yên tĩnh trở , về phía Thủy Lang.
Thủy Lang : “Bỏ cũ lấy mới, đất nước chúng bây giờ là đất nước mà hai mươi năm đối xử với các , các bây giờ cũng là các của hai mươi năm , quá khứ là quá khứ, tương lai đất nước chúng sẽ phát triển thành hình dạng gì tùy thuộc một nửa quyền chủ động của các để thúc đẩy những đổi, cơ hội , muộn mất hai mươi năm, nhưng một nữa trở trong tay của các , con của văn hóa cao siêu gì, tất cả ở đây đều là và trình độ văn hóa cao hơn , nên chuyện đến đây .”
Khi Thủy Lang câu đầu tiên, nhiều mặt đều ngạc nhiên, oán hận đè nặng trong lòng lập tức tiêu tan, vẻ mặt sững sờ, bất động ghế.
Ông Chiêm giống như thế.
Hội trưởng Tống cũng .
Phòng hội nghị rộng lớn rơi im lặng trong thời gian dài.
Đột nhiên, một tiếng thở dài vang lên.
Không là ai.
Sau đó, một âm thanh nghẹn ngào đè nén khác.
Phòng họp rơi im lặng.
Một lúc lâu , ông Chiêm thở dài một , ngẩng đầu Thủy Lang: “Cô xứng đáng là trạng nguyên!”
Một vị cán bộ lớn tuổi dậy, vòng qua chỗ Thủy Lang, nắm c.h.ặ.t t.a.y Thủy Lang: “Cô quả thật là Hoa Mộc Lan đương thời, trí tuệ lớn và tư tưởng giác ngộ rộng rãi, khâm phục từ tận đáy lòng.”
“Trách ,” Khương Quốc Phong lắc một đầu hoa râm của thở dài: “Trách , khi cô còn mang tiếng nhưng cô vẫn thể trổ hết tài năng, nổi bật trong những năm qua như , những như chúng , sống lâu như cũng bằng cô!”