Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 108-2

Cập nhật lúc: 2025-03-18 14:57:29
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thủy Lang Tôn Trừng: “Bà phố Bình An ?”

 

Tôn Trừng lắc đầu: “Cô quên ? nhà ở Hồ Giao, bây giờ hai mối đe dọa lớn nhất là Trâu Hiền Thực và Lý Lan Quỳnh biến mất, thể đưa cha về nhà.”

 

Thủy Lang gật đầu: “Học viên lớp cải cách lao động đợt lấy chứng chỉ công nhân cấp ba, các nhà máy dệt bông lớn đang gấp rút kéo về, cục công thương cũng đang chuẩn hỗ trợ sản xuất sợi bông cao cấp thành vải lụa, nếu bà tiếp tục việc với họ, quyền lựa chọn ở thành phố, tuổi tác thành vấn đề.”

 

“Không cần .” Tôn Trừng vẫn lắc đầu: “Thù hận quá khứ của Tôn Trừng giải quyết, bây giờ về Hồ Giao, để chăm sóc cha , cho sinh mệnh thứ hai đến hết quãng đời còn , họ từ bỏ quê hương của , cũng quen thuộc nơi khác, già mà, họ đều hy vọng thời gian cuối đời sẽ trở về cội nguồn.”

 

“Nhìn tâm trạng của bà…”

 

Thủy Lang suy nghĩ một chút: “ cho bà một đề nghị, là tùy bà.”

 

Tôn Trừng đầu , tò mò hỏi: “Đề nghị gì?”

 

“Tiền cầm trong tay, dù là vàng thì nó cũng sẽ mất giá, thật , tiền chỉ là thứ yếu, quan trọng là tâm trạng của bà, cảm thấy một khi cha bà rời , chờ nổi một ngày bà sẽ theo họ.” Thủy Lang , : “Chắc là đoán đúng ?”

 

Tôn Trừng giật , mỉm : “Cô đoán đúng , quả thật ý nghĩ , những ám ảnh trong nửa đời giải quyết, việc duy nhất suốt quãng đời còn là chăm sóc thật cho cha , uổng công bọn họ nuôi dưỡng , ngoài , nghĩ nhiều đến thế giới nữa, sống đủ .”

 

đề nghị bà nên lấy vàng mà bà , nhân lúc đang cải cách mở cửa, nhanh chóng hợp nhất Triệu Gia và Mậu Hoa , một nữa xây dựng nhà máy dệt mới, khôi phục vinh quang đây của Triệu Gia.”

 

Thủy Lang xong, Tôn Trừng sửng sốt: “Ý của cô là, thành lập nhà máy?”

 

, chính là thành lập nhà máy, bây giờ nhiều nhân tài đào tạo trong lớp cải tạo lao động, nhà máy in nhuộm Mậu Hoa đây hiện đang thua lỗ, bà thể thiết lập quan hệ đối tác kinh doanh công tư với nhà nước, mang theo nhóm mới cùng thành lập một nhà máy mới.”

 

Thủy Lang tiếp tục: “Chín mươi phần trăm học viên trong lớp lao động cải tạo là dân của phố Bình An, cha của họ từng là công nhân ở nhà máy dệt bông Triệu Gia, vì cứ sống chờ c.h.ế.t như , tại chúng hành động một nữa để tạo cơ hội việc cho dân phố Bình An, cho những công nhân sắp nghỉ việc ở nhà máy Mậu Hoa.”

 

Tôn Trừng vẫn còn sửng sốt, hồi lâu chuyện.

 

“… sẽ xây dựng nhà máy dệt bông Triệu Gia ?”

 

Thủy Lang âm thanh run rẩy, nghẹn ngào khi bà những chữ cuối cùng: “Hiện nay đất nước đang nỗ lực hỗ trợ duy trì thương nghiệp, trong tay bà tiền, sẽ cục công thương hoan nghênh, tất nhiên, quyền quyết định vẫn là ở chỗ bà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-108-2.html.]

Không gian im lặng một lúc.

 

!”

 

Đột nhiên Tôn Trừng kiên quyết , vẻ mặt và ánh mắt khác , giống như lá khô mùa thu, đột nhiên hóa thành nụ tầm xuân xanh biếc, tràn đầy hy vọng mới: “ sẽ ! Thủy Lang, sẽ !”

 

“Được , đừng kích động quá.”

 

Thủy Lang : “Bà thể đến tìm Chu Húc để giám đốc điều hành nhà máy, bây giờ bà chỉ công nhân kỹ thuật cấp cao mà còn cố vấn cao cấp, nếu mở nhà máy dệt bông Triệu Gia và hợp nhất nhà máy in nhuộm Mậu Hoa, chắc chắn sẽ hào hứng hơn bà, nhất định sẽ giúp bà thành lập nhà máy mới bằng cả trái tim, nếu bà hiểu cái gì khác, cũng thể đến tìm ông Chiêm và hội trưởng Tống của cục công thương, họ cũng sẽ nỗ lực hỗ trợ cho bà, giúp đỡ bà nhiều nhất thể.”

 

Tôn Trừng thở dài một , gật đầu : “Thủy Lang, từ đáy lòng cảm ơn cô nhiều lắm, vui khi quen cô, cảm ơn cô!”

 

Thủy Lang nữa.

 

Đưa Tôn Trừng đến trạm xe buýt đối diện phố Bình An, ngập tràn sức sống rời .

 

“Ting ting~”

 

Chu Quang Hách dừng xe đạp bên đường, mỉm Thủy Lang.

 

Thủy Lang chạy tới : “Người bận rộn như hôm nay thời gian tới đây ?”

 

Chu Quang Hách cầm lấy chiếc cặp sách nặng trong tay Thủy Lang, bỏ giỏ xe: “Không là vì nhận mấy ngày đón em nên hôm nay đặc biệt tới đây để kiếm cảm giác tồn tại .”

 

Thủy Lang khẽ , ở ghế : “Vụ án giải quyết xong ?”

 

“Còn nhiều việc xong.” Chu Quang Hách đạp xe đạp về nhà: “Kể từ khi khôi phục thi đại học, án kiện trong năm so với mười năm nhiều hơn gấp trăm , nhiều thanh niên trí thức bên ngoài, còn dẫn theo gia đình đến thành phố .”

 

Thủy Lang nữa, xe những tòa chung cư dường như đang lay động mắt, thể chịu đựng lượng dân cư quá tải.

 

Hàng triệu thanh niên trí thức mới chỉ là bước khởi đầu của cải cách, mở cửa.

 

Loading...