Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 108-3

Cập nhật lúc: 2025-03-18 14:58:00
Lượt xem: 118

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong vòng vài năm tới, sẽ thêm hàng triệu quân nhân xuất ngũ chờ trở thành phố.

 

Chỉ tình trạng án kiện sẽ nhiều thêm hàng nghìn trường hợp mà thôi.

 

“Đừng lo lắng, bọn đang đường giải quyết nó.”

 

-

 

Giải thi đấu quốc gia dành cho khuyết tật đầu tiên tổ chức tại Thượng Hải, Chu Hủy tập luyện hơn một năm, năm gia nhập đội tuyển thể thao khuyết tật của quốc gia , chính thức trở thành vận động viên khuyết tật.

 

Sau khi gia nhập đội thể thao, ngay lập tức cô bắt tay tập luyện khép kín để chuẩn cho giải thi đấu.

 

Ngày thường thể ở nhà cũng như ở trường học, chế độ ăn kiêng huấn luyện đều thực hiện trong đội thể thao.

 

Ngày thi đấu tranh giải, Thủy Lang và Chu Quang Hách dẫn theo ba đứa nhỏ ăn sáng xong, ngoài sớm hai tiếng để chạy đến bể bơi của sân vận động quốc gia.

 

Rất nhiều cư dân ở phố Ngô Đồng Chu Hủy sắp tham gia đại hội thể thao, đều tập trung ở nhà, TV xem phát sóng .

 

Thủy Lang cầm vé gia đình do Liên đoàn khuyết tật tặng, tìm chỗ , từng một khán đài chờ trận đấu bắt đầu.

 

“Đã lâu gặp .” Tam Nha dựa trong lòng Thủy Lang, vươn cổ tìm ở cửa : “Khi nào em mới ?”

 

“Ra tới kìa!”

 

Nhị Nha chỉ lối của các vận động viên, thấy Chu Hủy đội mũ bơi, khoác chiếc khăn lớn màu trắng, tự đẩy xe lăn ngoài, theo là huấn luyện viên cùng các nhân viên khác của đội thể thao.

 

Các vận động viên khuyết tật khác lượt bước .

 

thiếu tay, mờ mắt, thiếu nửa chân, vấn đề về cột sống...

 

Cuộc thi còn bắt đầu, chấn động đến nhóm khỏe mạnh.

 

Đây cũng là đầu tiên Thủy Lang thấy một vận động viên khuyết tật chính thức tham gia thi đấu, cũng là đầu tiên cô thấy thể tàn khuyết của chị cả.

 

Nhìn Chu Hủy cởi chiếc khăn tắm lớn đang mặc, chống lên tay vịn của xe lăn nhảy lên bục một cách nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn, đó xoay hướng mặt về phía bể bơi, đôi chân tàn khuyết của chị cả biến mất bộ áo tắm một mảnh, chỉ thấy như hai viên thịt giống với cục bột đặt bệ nước, cần nhào nặn cũng trở nên bóng loáng, giống như bột mì thêm nước tuỳ ý nhào nặn vài cái, thành cục bột loang lổ bọt khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-108-3.html.]

 

Hai mắt Thủy Lang chợt đỏ lên, chỉ vì đầu tiên thấy t.h.i t.h.ể tàn khuyết của chị cả, mà còn vì trạng thái tự tin và tập trung của cô lúc .

 

Mặc dù giúp đỡ chút ít cho họ trong cuộc sống, nhưng chỉ bản chị cả mới để sống sót con đường .

 

Trước khi bắt đầu cuộc thi, các vận động viên công tác chuẩn , đối với những thiếu tay, nhân viên công tác thể giúp họ cởi quần áo và hỗ trợ chuẩn .

 

Loại hỗ trợ chuẩn bao gồm đưa vận động viên xuống nước , vì thiếu hai tay nên chỉ thể dùng chân mép bể bơi, dựa dây gân do nhân viên công tác đưa cho, cắn lấy, chống đỡ bộ cơ thể của họ.

 

Phát lệnh viên giơ còi lên, huýt dài một tiếng——

 

Chu Huỷ lập tức nhảy khỏi bục, “rào” một tiếng chui trong nước, lúc nước còn bay lên chung quanh, cô nhanh chóng vung tay lao về phía .

 

Các vận động viên khác cũng lập tức thả sợi dây trong miệng , nhấc chân, xoay , vung chân thật nhanh trong nước lao về phía đích.

 

Nước b.ắ.n tung tóe mỗi đường đua, giống như những con sóng mái chèo khua bọt nước, các vận động viên lượt vung vẩy chân, tay, nhanh chóng di chuyển trong bọt sóng.

 

Hiện trường vang lên tiếng hoan hô.

 

Thủy Lang lo lắng ôm lấy Tam Nha, giống như ba đứa nhỏ, cô dám thở mạnh, ánh mắt tập trung đường đua 3, hình “ngắn” bao phủ bởi bọt sóng.

 

Dần dần, Thủy Lang cau mày : “Không đúng!”

 

“Đó là chuyện bình thường.” Nét mặt Chu Quang Hách cũng căng thẳng, nhưng vẫn thể giữ bình tĩnh giải thích: “Đôi chân là động lực chính của cơ thể, nếu mất đôi chân, chỉ mất động lực chính, nhưng cũng dễ lệch sang một bên và mất phương hướng, chị cả thể đến mức , chúng nên cảm thấy hãnh diện.”

 

Thủy Lang dám thở, cũng phản ứng , chằm chằm bể bơi.

 

Ngoài chị cả, sự chăm chỉ của các vận động viên khuyết tật khác cũng truyền cảm hứng lớn đến cô.

 

Nhìn thể tàn khuyết nhưng vẫn dốc hết lực để lao về phía , họ thật sự dùng chính mạng sống của để bơi lội.

 

Bất cứ ai đến đây thấy cảnh tượng đều vô cùng chấn động, sẽ nảy sinh cảm giác, những khỏe mạnh, quyền gì mà lười biếng và việc chăm chỉ, quý trọng cuộc sống hiện tại, nên vì một chút chuyện vui mà tìm đến cái chết.

 

Chu Hủy gặp khó khăn khi hoạt động cánh tay trong nước, tụt phía những khác trong mấy giây đầu tiên, tuy nhiên, trong một phút hai mươi giây tiếp theo, cô thể hiện sự bền bỉ và sức lực bùng nổ đáng kinh ngạc, những tụt phía mà còn vượt hai qua đang đầu phía , ngoài nghề nào cũng thể cánh tay của cô mạnh mẽ.

 

Loading...