Chu Huỷ sáng sớm kinh hãi, bước phòng, cô và ba bé gái đều há to miệng đến mức thể nhét cả một quả trứng, lâu nên lời, cảm thấy như lạc một thế giới khác, một lâu đài dựng bằng gỗ, đây là đầu tiên cô cảm thấy thị giác rung lên, thể hiểu rõ cảm giác chấn kinh mà những hàng xóm cảm thấy khi đầu tiên thấy thứ : “Không tìm , là em dâu tự tay thiết kế, tự .”
Tiếng hít lạnh đồng loạt vang lên trong căn phòng nhà Chu gia.
Sau đó, một phút, hai phút... âm thanh nào cả.
Vừa còn ồn ào như phiên chợ buổi sáng, giờ phút thể thấy tiếng kim rơi xuống đất.
Chủ nhiệm ủy ban khu phố vốn quen thấy, cũng cho sửng sốt, thấp giọng hỏi: “Là Thủy Lang ? Thủy Lang tự ?”
“Mợ nhỏ tô tô vẽ vẽ, liền vẽ một gian phòng.”
“Mợ nhỏ tự cưa gỗ, tự bào gỗ, xoẹt xoẹt xoẹt, mùn cưa chất đầy trong sân, tất cả thanh gỗ đều xong.”
“Mợ nhỏ tự lắp đặt trong phòng, bang bang bang, bận rộn suốt một ngày, căn phòng biến thành lâu đài!”
Chu Huỷ cần trả lời, ba bé gái tranh trả lời, trong lòng bọn họ còn cảm thấy hạnh phúc gấp trăm so với đêm qua ngủ .
Nhìn vẻ mặt sửng sốt của , niềm vui của bọn họ nhân lên, gấp nghìn ,
Nhất là khi thấy mấy Tiểu Bá Vương cũng cùng theo, khi thấy gian phòng, đôi mắt bọn họ mở to như quả chuông, miệng còn há to hơn cả bọn họ buổi sáng nay, khuôn mặt còn vẻ ghét bỏ nữa mà là ghen tị.
Là ghen tị đó!
Vậy mà cũng ngày bọn trẻ còn trong ngõ Ngô Đồng ghen tị với ba chị em!
Mà là vô cùng ghen tị!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-20-2.html.]
Điều khiến ba bé gái vui vẻ, trực tiếp nhân lên gấp một vạn !
Âm thanh nuốt nước bọt lượt vang vọng khắp tầng và sân vườn.
Vừa chấn kinh lâu, dùng nước bọt trơn, kịp nhuận giọng thấy lời của ba bé gái, tất cả lập tức bàng hoàng như sét đánh, trực tiếp đánh cho bọn họ cháy ẽm, bốc khói, còn kịp phản ứng, phản ứng vô thức của cơ thể là nuốt nước bọt cứu mạng.
“Vợ Chu Quang Hách... tự ?”
“Tự thiết kế, tự mộc, tự lắp đặt?”
“Thật giả! Làm thể tất cả như ?”
“Thật.” Chu Tuệ bao nhiêu năm , từng cảm giác ghen tị với như thế , dù cũng ít nhất mười năm , mười năm qua cô từng vui vẻ thoải mái như ngày hôm nay “Tất cả đều là Thuỷ Lang giúp chúng , vô cùng vất vả, tốn một xu nào, chỉ là tháo dỡ và cải tạo đồ đạc cũ trong nhà, còn dùng bản lĩnh của cô đề đưa gỗ tới, đầu óc linh hoạt, kỹ năng tay cũng khéo léo, tất cả vẽ tranh nghề mộc đều , vô cùng .”
“Cô còn thể chịu khổ, vì để cho thuận tiện như thế , hầu như bao giờ dừng tay, lãng phí một phút nào, luôn bận rộn, việc chăm chỉ.”
“ bao giờ thấy một cô bé tài giỏi như . Em trai nhà Chu gia chúng thể tìm một vợ như là mộ tổ tiên bốc lên khói xanh.”
Một loạt ánh mắt phức tạp về phía Thủy Lang đang ăn hạt dưa, trong sự phức tạp vẻ kinh ngạc, ghen tị, sợ hãi thán phục, thương xót, hữu hảo, ngưỡng mộ...
“Chu gia các nhất định là xây mộ tổ , tìm một cô bé như thế , lời sai một chút nào.”
“Sao cô gái năng lực lớn như ? Lại thể tự , dù đến các cửa hàng nội thất khắp Thượng Hải cũng tìm đồ nội thất như thế .”
“Chỗ chúng nhiều tô giới, bên trong biệt thự của tô giới, mặc dù nội thất hoa lệ, nhưng như thế , cảm giác tiện lợi hơn nhiều so với bên .”
“ , thấy kiểu dáng cô bé thiết kế , đặc biệt thích hợp cho ngôi nhà của chúng trong ngõ Ngô Đồng, tận dụng hết sàn nhà vách tường và trần nhà. Bằng cách , bốn con thể sống cùng , mỗi đều gian riêng, chen chúc chút nào, ở giữa còn thể chừa một gian rộng lớn như . Ôi , thật tuyệt!”