Kim Xảo Chi và mợ cũng vui vẻ, thấy vẻ mặt ngạc nhiên, tâm tư tham gia của , khuôn mặt bọn họ hả hê tới phát sáng, cuối cùng cũng dính chút ánh sáng của cô bé!
Đại Nha thấy tiếng động liền mở cửa ngoài thăm dò, thấy đám đông dừng ở cổng, lập tức sững sờ, ngạc nhiên cảm thấy quen thuộc.
“Chị ơi” Tam Nha lon ton chạy tới cửa: “Tất cả những thứ đều là mợ nhỏ mua!”
“Mợ nhỏ về !” Đại Nha thấy Thủy Lang trong đám , vội vàng mở rộng cả hai bên cửa: “Mẹ ơi, mợ nhỏ tan về !”
“Mợ nhỏ mua nhiều, nhiều đồ ăn, tất cả đồ ăn xe đều là mợ nhỏ mua.”
“Mợ nhỏ còn mua cho bọn em bánh xốp hình con bướm, cho tiền để mỗi bọn em mua mười cuốn sách ảnh. Em và Tam Nha mỗi mua một cuốn.”
Hai cô em gái tranh đến chia sẻ niềm vui với Đại Nha, Đại Nha đang quét dọn rác trong nhà, ngoài cùng bọn họ, lúc , trong lòng cảm thấy vui vẻ tiếc nuối.
“Đem hết đồ ăn .” Thủy Lang xách theo một túi hạt dẻ đường mới nướng nhà, thấy chị cả xe lăn đang đan áo len, lập tức dừng bước chân : “Hỏng !”
“Sao ?” Chu Huỷ đẩy xe lăn , mặt mang theo nụ , cũng dừng theo Thủy Lang: “Quên mua đồ ?”
“ , nhưng mà cũng thấy ai bán que tre cả.”
Thủy Lang cau mày trong nhà, đang nghĩ xem lát nữa nên thế nào, bỗng nhiên khóe mắt hiện lên một luồng ánh bạc, cô đưa mắt sang, hai mắt chợt sáng lên: “Chị cả, trong nhà là nhiều kim đan len ?”
“Muốn kim đan áo len ?” Uông Tú ở phía : “Trong nhà chị nhiều, em bao nhiêu?"
“Chúng đang chuẩn nấu ăn, đột nhiên cần kim đan len?” Người mợ xắn tay áo lên: “Bà ngoại cũng , nhiều, nếu cháu thì để mợ về nhà lấy.”
“Trong nhà cũng , cô bao nhiêu?”
“Nhà trong ngõ , cái gì chứ kim đan len thì nhất định !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-29-5.html.]
“Cần khá nhiều.” Thủy Lang đặt hạt dẻ rang đường lên mặt bàn, nhà vệ sinh rửa tay , đó nhặt kim đan áo len lên xem: “Có cái nào nhỏ hơn một chút ? Kim đan áo len cho trẻ em chắc vài cái nhỉ?”
Chu Huỷ gật đầu: “Loại kim đan , bà ngoại nhiều nhất, em định gì?”
“Xiên đồ ăn, xiên thịt.” Thủy Lang về phía bà ngoại: “Bà ngoại, bà cho cháu mượn hết kim đan, cháu dùng xong sẽ rửa sạch trả cho bà. Nếu như cháy hỏng,, cháu sẽ mua kim đan mới cho bà, ?”
“Không cần mua mới.” Bà Tống chuẩn về nhà lấy: "Mắt bà bây giờ lắm, nhiều năm đan len, cháu gì thì cứ lấy mà dùng.”
“Xiên đồ ăn, xiên thịt?” Kim Xảo Chi xách đồ : “Xiên đồ ăn, xiên thịt.là gì? Không nấu cơm thịt kho ?”
“Hôm nay ăn xiên chiên.” Thủy Lang hàng xóm trong sân vườn: “Trước đây đều là mang đồ ăn đến cho chúng , hôm nay sẽ đồ ăn mời .”
“Cái gì, cô mua những đồ ăn là cho chúng ăn ?”
“Ôi, cán bộ Thủy, cô thể khách sáo như ?”
“Ăn gì? Thịt xiên chiên? Thịt xiên chiên là gì?”
“Là chiên lên ? Là thả trong chảo dầu chiên lên ?”
Hàng xóm hưng phấn tò mò, ít cho rằng cô con dâu út nhà Chu gia là kẻ bại gia, cửa hàng thì cửa hàng gần như trống rỗng, đến cô mời đến ăn cùng, suy nghĩ của bọn họ lập tức đổi.
Hào phóng!
Con dâu út nhà Chu gia thật hào phóng, thật bụng!
Không hổ là một cán bộ ngõ!
Chỉ một lúc , trong sân vườn nhà Chu gia chất đầy những chậu lớn chậu nhỏ, chậu lớn rửa kim đan len, chậu nhỏ rửa rau, rửa thịt.
Ngoài sân cũng đang bận bịu khí thế ngất trời, g.i.ế.c gà, đốt lửa, nhổ lông, xử lý những con cá đù vàng, cá diếc.