"Chuyện thể như , Thủy Lang sẽ là nhân vật mặt mũi."
"Một xu, đúng là chỉ bà Giang mới !"
"Bà Giang, bà thể Thủy Lang mất mặt như , dù thế nào ít nhất cũng tặng mỗi 100 đồng chứ?"
"100 đồng?” Bà lão giật cây củi ném thẳng "Mấy đúng là một lũ chỉ giỏi , gì! Các lật hết cả nhà lên cũng chẳng kiếm nổi 100 đồng, mà còn hơn hát!"
"Chúng bỏ nổi nhưng bà thì thể cầm !"
"Đừng 100 đồng, 1.000 bà cũng thể bỏ !"
"...!"
"1.000 thì nhiều, trẻ con chỉ cần ý nghĩa là ." Thủy Lang đưa một múi quýt miệng, bình thản : "Mỗi 100 đồng, như thì xem như cũng miễn cưỡng giữ mặt mũi."
"Mỗi 100? Miễn cưỡng?" Bà Khương tức giận đến suýt chút nữa ngất : "Ba con bé , lúc còn ở trong thôn, ông bà nội chúng nó còn định bán sang thôn Hậu Sơn con dâu nuôi từ bé, mà Đại Nha giá cao nhất cũng chỉ 80 đồng! Vậy mà dính đến cháu, chim sẻ liền hoá thành chim vàng ?!"
"Cái gì?" Thủy Lang sang vợ chồng già Trịnh Đại Trụ ở ngoài cổng, hỏi gằn: "Bán sang thôn Hậu Sơn con dâu nuôi từ bé ?"
"Nói năng lung tung!" Trịnh Đại Trụ lao , chỉ tay mặt bà lão: "Tại bà giội nước bẩn lên chúng tôn? Chúng chỉ ba đứa cháu gái, thương còn hết, thể bán cháu gái ? Làm chẳng để trong thôn chúng tuyệt tự, hậu ?”
“Mợ của Đại Nha, cô nhất định thể tin tưởng loại chuyện hoang đường đó!" Trên gương mặt sưng đỏ của Dư Tú Hồng hiện rõ sự lo lắng, hận thể xé toạc miệng bà Khương.
Chiều nay, bà đặc biệt từng nhà cảnh báo hé nửa lời nào mặt Đại Nha về cuộc sống đây của Chu Huỷ cùng ba đứa nhỏ ở trong thôn.
Bà còn kịp nếu sẽ thế nào, tất cả trong thôn vội vàng vỗ n.g.ự.c cam đoan tuyệt đối sẽ hé nửa lời.
Chuyện như thế , đây xảy với ai, cũng bao giờ xảy với gia đình bọn họ. Vậy mà bây giờ thái độ của đổi .
Đây cũng là bởi vì mợ của Đại Nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-41-2.html.]
Con gái độc nhất của Thủy Mộ Hàm cám ơn bọn họ!
Ai cũng bọn họ sắp phất lên, nên mới tranh lấy lòng.
Bọn họ sống ở trong thôn nửa đời , cho tới bây giờ từng hưởng thụ đãi ngộ như thế.
Vì , để giữ 300 đồng mỗi tháng và địa vị ở trung thôn, bà nhất định bám chặt cây đại thụ mợ của Đại Nha, thể để bất kỳ kẻ nào phá hỏng!
"Bà nội cô chẳng qua cho bọn trẻ tiền, nên mới kéo chúng xuống nước, bịa chuyện vu khống. Chúng chỉ ba đứa cháu gái , thương chúng ? Tiền của chúng đều là để cho ba đứa cháu gái, nếu thì tiền để cho ai? Cô xem đúng ?”
"Nếu ..."
Đại Nha đột ngột lên tiếng, chằm chằm Dư Tú Hồng:
"Tiền học của cháu, của Nhị Nha và Tam Nha, hãy đưa cho chúng cháu."
Dư Tú Hồng há hốc miệng, ngây ngẩn cả .
"Đưa cái con...!" Trịnh Đại Trụ vô thức mở miệng chửi mắng nhưng kịp thời dừng , cố nặn nụ hiền từ: "Mợ nhỏ của các cháu là sẽ nuôi các cháu mà."
"Tiền của mợ nhỏ còn phát." Nhị Nha cũng lên tiếng: "Không hai thương tụi cháu nhất ?"
Trong lời của Nhị Nha mang chút đe dọa, khiến Trịnh Đại Trụ và Dư Tú Hồng xong trợn tròn mắt, giống như thấy ma, hai cô cháu gái.
Bọn trẻ mới mấy ngày!
Những đứa trẻ đây dám hó hé nửa lời, thậm chí còn dám ngẩng đầu ở mặt họ, bây giờ dám đe dọa thẳng thừng bọn họ mặt bao nhiêu !